Mục lục
Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1658

Hạ Gia Huy đã nghe thấy tiếng nói chuyện của bọn họ ở bên ngoài, luôn im lặng không tạo ra tiếng động, vẻ mặt vừa rồi khó khăn lắm mới dịu lại được, sau khi nghe Lâm Hạ Ly nói: “Cha Hạ Gia Huy đã qua đời.” Dường như lại có thêm một đôi tay nữa tách vết thương đang rướm máu của cậu ra phơi bày cho mọi người cùng nhìn thấy, cậu có chút hụt hẫng, giống như một con dã thú nhỏ bị thương, cuộn mình trong góc chậm rãi liếm vết thương.

“Hạ Gia Huy.” Nhìn dáng vẻ tuyệt vọng của Hạ Gia Huy, Lâm Hòa Phong có chút không đành lòng nhưng cũng có chút khó chịu, là đàn ông thì ai lại không có lúc không vừa ý chứ.

Hạ Gia Huy không nhìn cậu, mà chỉ cúi đầu tự an ủi chính mình, không biết cậu đang nghĩ gì, Hạ Gia Huy vốn đã có chút gầy, bây giờ trông lại càng gầy hơn, đáng thương hơn.

“Cậu cứ co quắp ở đây có ích lợi gì chứ? Xương cốt của cha cậu đã lạnh rồi, cậu cứ ngồi bất động như khúc gỗ như vậy, chuyện tang lễ của cha cậu phải làm sao hả?” Lâm Hòa Phong không nhịn được mà nói với Hạ Gia Huy.

Lê Nhật Linh không hiểu Hạ Gia Huy, cũng không biết nên nói cái gì, nên dứt khoát không nói gì cả.

Cả cơ thể đang co quắp của Hạ Gia Huy đột nhiên đông cứng lại.

Nhìn thấy phản ứng của Hạ Gia Huy, biết rằng những lời này có tác dụng với Hạ Gia Huy, Lâm Hòa Phong tiếp tục nói.

“Gặp phải những chuyện như thế này, trong lòng ai cũng sẽ cảm thấy không thoải mái, nhưng đây là những điều con người không thể thay đổi được! Cậu không thể nào cứ đi theo cha cậu mãi được. Ông ấy nhất định rất hy vọng cậu có thể sống tốt, chẳng lẽ cậu cứ từ bỏ hy vọng như vậy sao?”

Hai tay của Hạ Gia Huy đột nhiên nắm chặt, cậu vốn dĩ không muốn nghe tin tức gì về cái chết của cha mình, chỉ muốn ở một mình yên lặng một chút.

“Cậu nghĩ cho Hạ Ly một chút đi, con bé vì cậu mà học tập rất chăm chỉ, để có thể cùng cậu vào được một trường đại học tốt, được ở bên cậu là hy vọng lớn nhất của con bé trong những năm này. Chẳng lẽ cậu cứ suy sụp như thế này sao? Cậu không cảm thấy có lỗi với người cha còn chưa kịp chôn cất và một người luôn toàn tâm toàn ý với cậu như Hạ Ly sao?”

Nhìn thấy nắm tay của Hạ Gia Huy đang nắm chặt lại, Lâm Hòa Phong biết Hạ Gia Huy muốn bật lên, nhưng cậu không thể nào ngừng được, lúc này Hạ Gia Huy đang rất cần những lời nói như vậy để kích thích cậu ấy.

Khi Hạ Gia Huy nghe Lâm Hòa Phong nhắc đến Lâm Hạ Ly, cậu cảm thấy vô cùng khổ sở, cậu không biết phải đối mặt với cô bé như thế nào, chắc hẳn cô bé rất đau khổ và buồn khi nhìn thấy cậu có vẻ ngoài sa sút như vậy. Bàn tay đang nắm chặt của Hạ Gia Huy từ từ buông lỏng. Cơ thể cậu chậm rãi suy yếu dựa vào trên tường ngay lập tức, hai mắt rỗng tuếch hơi nhắm lại, vẻ mặt đầy sự đau khổ.

Lê Nhật Linh luôn nhìn chằm chằm Hạ Gia Huy, cô sợ Hạ Gia Huy sẽ có những hành động quá đáng, bây giờ nhìn thấy Hạ Gia Huy như vậy, cô biết cậu đã nghe thấu những lời Lâm Hòa Phong nói.

Sau khi rửa mặt xong, Lâm Hạ Ly điều chỉnh lại trạng thái rồi đi vào phòng bệnh, sau khi xác định bản thân mình không giống như vừa mới khóc xong, liền nhìn thấy Hạ Gia Huy cùng mẹ và anh trai cô bé ở trong đó, Hạ Gia Huy yếu ớt ngồi trên mặt đất, trên mặt không hề có bất kỳ biểu cảm gì cả, tim của Lâm Hạ Ly đột nhiên đau như bị ai đó cứa vào.

Lâm Hòa Phong cùng Lâm Chí Linh đều đứng lặng lẽ, trên mặt lộ ra vẻ buồn bực hoặc là tiếc hận. Đối với mấy chuyện mà người thiếu niên này phải trải qua, bọn họ không có tư cách bình luận cái gì.

Lê Nhật Linh nhìn thấy Lâm Hạ Ly bước vào liền trìu mến vuốt tóc cô bé, đứa con gái này từ trước đến giờ đều có cá tính, dù có thích cậu bé nghèo này cũng không thay đổi cá tính của mình, dám yêu dám hận rất thẳng thắn.

Bây giờ đó là con đường cô bé tự chọn nên cô bé cũng phải tự đi tiếp thật tốt.

“Giờ mẹ không ở đây chơi với con được. Cha con còn đang tìm mẹ có việc.” Lê Nhật Linh nói. Cô ở đây thực tế cũng không có tác dụng gì đành phải bịa chuyện để rời khỏi.

“Được ạ.” Lâm Hạ Ly nhìn mẹ, cảm thấy có chút không đành lòng và ủy khuất nhưng trong lòng cô bé cũng biết rõ mẹ cô bé ở đây thực sự cũng vô dụng, không có lợi cho việc thu phục Hạ Gia Huy.

Sau đó, Lê Nhật Linh và Lâm Chí Linh rời khỏi bệnh viện, bỏ lại Lâm Hạ Ly và Lâm Hòa Phong.

Hạ Gia Huy cũng không có nói chuyện với hai người bọn họ, cũng không muốn ăn uống, điều này làm cho Lâm Hạ Ly rất lo lắng, cô lo lắng Hạ Gia Huy đói sẽ dễ ngã bệnh làm cho bản thân gục ngã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK