Mục lục
Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 695: Bán con gái

Hà Dĩ Phong nhướng mày, gửi trả lại cho cô một dòng chữ: ‘Không phiền phức, tối nay đem thân bồi đáp cho anh là tố Lê Minh Nguyệt mặt đỏ lên ngay lập tức, cái lúc này rồi mà trong đầu Hà Dĩ Phong vấn đang nghĩ về điều này sao!

Mẹ Lê càng nhìn càng thấy con rể vừa mắt, chưa kể có tiền có thế mà còn lớn lên rất đẹp trai “Trước tiên để con tự giới thiệu một chút, xin chào cô chú, con tên là Hà Dĩ Phong, bạn trai của Lê Minh Nguyệt” Hà Dĩ Phong cười nhẹ nói với cha mẹ Lê.

Cha mẹ Lê chưa kịp nói chuyện thì Lê Dương đã đứng dậy, niềm nở không thể tưởn anh ta vội vàng đưa tay ra, nói bằng tí thông ngượng nghịu: “Tổng giám đốc Hà, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu, tôi là anh trai của Lê Minh Nguyệt, gọi là Lê Dương. “

Hà Dĩ Phong gật đầu, nhưng không đưa tay ra, ấn tượng đầu tiên của anh về anh trai Lê Minh Nguyệt thực sự không tốt lầm, chỉ là nhìn vào mặt.

Lê Minh Nguyệt, không muốn cô đến Đài Loan quá nhiều, vì sợ rằng điều đó sẽ làm tổn thương Lê Minh Nguyệt, anh thản nhiên cầm thực đơn đưa cho Lê Dương.

“Nếu đã như vậy, vậy chúng ta cứ tùy tiện gọi món đi, mọi người chọn món mà mọi người thích ăn đi”

Lê Dương hai tay ở giữa không trung có chút ngượng ngùng, vẫn là cầm lấy thực đơn để xuống, hậm hực cười một tiếng.

Cha Lê là một người thật thà, ông không nhìn ra được ý tứ của Hà Dĩ Phong, nhưng mẹ Lê thì hiểu, anh đây là có chút ghét bỏ bọn họ a?

Sau khi Lê Dương gọi đồ ăn, anh ta đã không khách khí liên tục gọi một loạt những món đắt tiền, mặc dù Hà Dĩ Phong không cảm thấy tiếc tiền, nhưng ấn tượng của anh đối với Lê Dương lại chán ghét thêm một chút nữa rồi.

Mẹ Lê ho khan vài tiếng, đợi sau khi người phục vụ rời đi, bà ta liền dáng một vị trưởng bối nhìn Hà Dĩ Phong: “Tôi nói, Nguyệt Nguyệt đã ở cùng cậu mấy năm rồi, chuyện hôn sự của hai đứa, vẫn là chưa muốn kết hôn sao!”

Hôn lễ ba năm trước của Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt lúc đó mỗi người mỗi ý nên đã làm qua loa cho xong chuyện, đương nhiên Lê Minh Nguyệt không thông báo cho gia đình, người nhà không biết là chuyện bình thường, hơn nữa cô cũng không muốn cho họ biết.

Hà Dĩ Phong cũng hợp tác gật đầu một cái, mẹ Lê tuy sắc sảo nhưng dù sao cũng chả đi học được bao nhiêu năm, thông minh sắc sảo ở trong làng thì còn được, còn trước mặt Hà Dĩ Phong thì kém xa, nhưng bà ta luôn không biết điều đó: “

Đúng vậy thưa di, nhưng con nghe nói chú bị bệnh, con nghĩ trước mắt bác gái không nên nghĩ đến chuyện kết hôn, bệnh của chú mới quan trọng. “

“ÔiI” Mẹ Lê nặng nề thở dài, “Ở chỗ chúng ta, người đến tuổi này còn chưa lấy chồng sẽ bị người khác chê cười! Cha nó cũng vì chuyện này mà tức giận đến bị bệnh, nếu không một người đang sống tốt như vậy, như thế nào có thể bị bệnh chứt “

Những lời nói này làm cho Lê Minh Nguyệt không thể giải thích được, chuyện bị bệnh này vẫn là đổ hết lên đầu cô sao?

Hà Dĩ Phong làm sao không biết bà ta đang thúc giục họ kết hôn trước cơ chứ, anh nhướng mày: “Nếu đã như vậy, chú nên đến bệnh viện càng sớm càng tốt, nếu không Lê Minh Nguyệt sẽ bị buộc tội bất hiết “Được rồi được rồi!”

Cha Lê cau mày, ông vốn dĩ không muốn đến thành phố Hà Nội, nhưng mẹ Lê và Lê Dương muốn ông giả bệnh để lừa Lê Minh Nguyệt, nếu không Lê Dương sẽ chết trước mặt ông, lòng bàn tay mu bàn tay cũng đều là thịt, Lê Dương lại là con trai, kế thừa gia nghiệp cũng chỉ có thế dựa vào anh ta!

Cuối cùng cha Lê cũng không thể vặn được bọn họ, cuối cùng vần phải thỏa hiệp, nhưng đối mặt với việc mẹ Lê làm như vậy, trong lòng ông càng thêm bất an, ông từ khi xuống tàu lửa tới giờ đã luôn rất khó chịu rồi, người ở công ty trong thành phố hình như đều là khó chịu, tụ lại trong ngực ông thế nào cũng không thể thoát ra.

“Ăn cơm trước đi, những chuyện khác thì chúng ta lại để ngày khác hãn nói” Hà Dĩ Phong cũng đã mở miệng giải vây, nếu không hôm nay sẽ trở thành bữa thúc giục kết hôn?

Nhưng anh và Lê Minh Nguyệt đã kết hôn ba năm trược rồi, như thế nào lại muốn kết hôn lần nữa?

Nhưng mẹ Lê lại bất mãn, mở miệng cứ như con sư tử há miệng lớn: “Đừng nói cái gì nữa! Cậu và Nguyệt Nguyệt ở bên nhau lâu như vậy, đã lãng phí tuổi thanh xuân của Nguyệt Nguyệt nhiều năm như vậy, tiền sính lễ này, tốt xấu gì cfing phải đưa cho chúng tôi vài chục vạn chứ?

Vốn dĩ ban đầu họ muốn vài vạn, nhưng mà trải qua ngày hôm nay, bọn họ không còn hài lòng với vài vạn nữa, cũng cảm thấy vài chục vạn dường như là quá ít đối với người đàn ông này.

Hà Dĩ Phong mặt đen lại, mấy chục vạn này cũng chẳng là gì đối với anh, nhưng anh không ngờ bà ta lại nói những câu như thế này, cô có phải là con gái của bà ta không? Rõ ràng là bà ta đưa ra giá cả rõ ràng để bán con gái của mình mà?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK