Tê Thiên nhìn thời gian.
"Đường Tử Tấn, anh còn có năm giây, khi tôi nói xong câu này cũng là lúc hết giờ!"
Vừa dứt lời, Đường Tử Tấn vội vàng nói: "Tôi đổi! Tuy nhiên, tôi phải là người quyết định phương pháp và địa điểm đổi người, nếu không tôi không thể tin tưởng cậu được."
Sắc mặt Lưu Tài Lương trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi, ông ta vội vàng cầu xin với Tê Thiên: "Đừng! Tôi xin cậu! Đừng mài Tôi hứa với cậu sẽ đi tố cáo Đường Tử Tấn, tôi đã ghi âm và sao lưu mọi cuộc gọi của tôi với Đường Tử Tấn! Tê Thiên! Tôi xin cậu!"
Lưu Tài Lương không ngừng cầu xin.
Sát khí trên mặt Đường Tử Tấn càng lúc càng nhiều hơn.
Tê Thiên nhấc chân đá vào chiếc xe lăn phía dưới Lưu Tài Lương.
Chiếc xe lăn di chuyển về phía sau với tốc độ cực nhanh.
Tê Thiên nói với Đường Tử Tấn: “Nói cho tôi biết địa điểm và thời gian.”
Đường Tử Tấn nói: “Tôi cần gọi điện thoại.”
Tê Thiên liếc nhìn Đường Tử Tấn đang bị treo lơ lửng trên không, nhặt một hòn đá lên, búng một cái, một sợi dây thừng bị đứt ra.
Vốn dĩ hai tay Đường Tử Tấn đều bị trói treo lên, bây giờ chỉ còn một tay bị trói vẫn bị treo ở đó, điều này càng khiến Đường Tử Tấn khó chịu hơn.
Đường Tử Tấn khó khăn lấy điện thoại di động ra, gọi điện.
Nửa giờ sau, điện thoại di động của Tề Thiên vang lên, Tê Thiên đi sang một bên nhấc máy.
"Đại nhân, người đã được đưa về, nhưng không giữ được Lưu Tài Lương, bọn họ lựa chọn giao dịch trên sân thượng, vừa giao người cho bọn họ thì đã bị đẩy xuống lầu"
Tê Thiên hỏi: “Người giao dịch ở đâu?”
"Bắt được hết rồi, nhưng không chịu nói gì, chúng tôi..."
Tê Thiên nói: “Các người tự quyết định đi.”
"Đã hiểu." Người trong điện thoại dừng lại rồi tiếp tục nói: "Đại nhân, bây giờ có một số phương tiện truyền thông ở Thiên Ngân đưa tin rằng ngài đã bắt cóc Đường Tử Tấn, nếu chúng ta ra tay trấn áp những chuyện này, sẽ dễ dàng thu hút sự chú ý của Đông Đường, nhưng nếu không làm vậy thì tôi sợ phía ngài sẽ gặp rất nhiều phiền toái, ít nhất phía chính phủ sẽ để mắt tới ngài.”
“Đừng lo lắng về bọn họ.”
Tê Thiên cúp điện thoại, rời khỏi nhà kho.
Đường Tử Tấn vẫn bị treo ở đó.
Sau khi rời khỏi nhà kho, Tê Thiên lập tức đi đến bệnh viện, anh biết mình không
có nhiều thời gian, nhưng khi vừa đến cổng bệnh viện, anh đã nhìn thấy xe cảnh sát đang đậu ở đó.
Một số nhân viên mặc đồng phục nhìn thấy Tê Thiên từ xa, lập tức cảnh giác, một nhóm người vây quanh anh.
Có hai người tiến tới túứm lấy cánh tay của Tề Thiên.
"Tê Thiên, cậu bị tình nghi có liên quan đến việc bắt cóc! Đi theo chúng tôi về đi!"
Tê Thiên không có bất kỳ hành động phản kháng nào, anh đã sớm đoán được sẽ kết quả như vậy, ngay từ bước đầu tiên Tê Thiên bước vào tòa nhà Thẩm thị, anh đã nghĩ tới.
Mà hôm nay Tề Thiên nhất định phải làm lớn chuyện này! Nếu không làm lớn chuyện cho mọi người đều biết, Tê Thiên không thể bảo đảm Đường Tử Tấn có chịu đi vào khuôn phép hay không.
Danh Sách Chương: