Mục lục
Người Yêu Chí Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 168

Tôi gật đầu dẫn cô ấy vào văn phòng.

Dù gì tôi và cô ấy cũng biết nhau hai ba năm rồi, có những khía cạnh tính tình hai chúng tôi rất giống nhau, tôi ra hiệu bảo cô ấy ngồi xuống rồi nói: “Việc kiểm toán của Phó thị đã được báo lên cấp trên rồi, tiếp theo vụ của Hoa Việt, cô cần để ý nhiều hơn, bụng tôi đang lớn dần nên có lúc không thể lo hết được.”

Cô ấy đặt tay lên đầu gối, hai tay đan vào nhau, một lúc lâu sau mới nhìn tôi, nói: “Giám đốc, hôm nay tôi đến để chính thức xin nghỉ việc với cô!”

Tôi sững người, thấy hơi bất ngờ: “Tôi cứ nghĩ cô sẽ không từ bỏ công việc này một cách dễ dàng như vậy, dù gì cô cũng đã cố gắng rất lâu rồi.”

Con người ai cũng có lỗi lầm nhưng nếu đã sai thì chỉ cần sửa đổi là được, không nhất thiết phải bỏ đi.

Cô ấy im lặng một lúc lâu, tôi hơi sốt ruột: “Vì sao?”

“Có thể là tôi sắp kết hôn, chồng tôi mong tôi có thể ở nhà chăm sóc gia đình thật tốt.” Lúc nói câu này cô ấy hơi tiếc nuối, có thể nhận ra cô ấy cũng không nỡ nghỉ việc.

“Chẳng phải hai người vẫn chưa có con à? Sau khi kết hôn vẫn có thể đi làm bình thường, hơn nữa nếu cô không đi làm, có thể cô sẽ thấy không quen suốt một khoảng thời gian.”

Năm đó ông nội cũng có ý định bảo tôi ở nhà, không cần phải đi làm, tôi biết ông cụ có lòng tốt, không muốn tôi phải cực quá nhưng nếu không đi làm sẽ có quá nhiều thời gian, những ngày Phó Kiến Hưng và Lục Hoà Nhi còn nhập nhằng với nhau, tôi không thể chịu đựng nổi.

Cô ấy gật đầu, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt: “Giám đốc, khoảng thời gian này rất cảm ơn cô, cũng rất xin lỗi, nhưng quyết định này cũng là tôi tự đưa ra.”

Đã nói đến mức này, tôi cũng không cần nói nhiều.

Gật đầu một cái nói: “Vậy cũng tốt, cô dành thời gian gửi thư từ chức cho tôi, sau đó bàn giao nốt công việc.”

Cô ấy đứng ở trước mặt tôi nhìn tôi rồi cúi đầu hết sức nghiêm túc, xoay người đi mấy bước, vừa quay đầu nhìn về phía tôi, nói: “Giám đốc, kiểm toán của tập đoàn Phó thị còn có chuyện của Hoa Việt không đơn giản như chúng ta thấy bên ngoài đâu.”

Tôi sửng sốt một chút, chưa kịp hỏi, cô ấy đã ra khỏi phòng làm việc.

Gần đây tâm trạng không tốt, rất hay quên chuyện, suy nghĩ không thông, kiểm toán của tập đoàn Phó thị và Hoa Việt tôi biết có vấn đề, nhưng nhất thời không có cách nào hết.

Phó Kiến Hưng cũng không muốn ở nhà bàn chuyện công việc với tôi, cho nên những chuyện này, tôi cũng chỉ có thể gác lại.

Giờ ăn trưa, Phó Kiến Hưng gọi điện để tôi lên phòng làm việc của anh.

Không cần đoán cũng biết, anh muốn tôi đi lên cùng ăn chung cơm trưa với anh.

Không biết có phải là ý của Phó Kiến Hưng không, phòng làm việc của anh đổi tông màu, vốn là ở cửa bày hai chậu cây xanh lá đổi thành hai chậu màu xanh khổng tước.

Vốn là phòng khách trống rỗng cũng để trầu bà vàng và các loại cây khác.

Giờ ăn trưa, Trần Nghiệp thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra cửa, thấy tôi, hơi ngẩn người nói: “Tổng giám đốc ở trong phòng làm việc, cô Thẩm cứ đi thẳng vào là được!”

Tôi gật đầu, nhìn cái bàn mới được thêm vào ở khu làm việc, không khỏi tò mò: “Bên thư ký các cậu lại thêm người mới?”

Trần Nghiệp ít nói, không nói chẳng rằng, gật đầu một cái nói: “Vâng!”

Biết là ở đây cũng không hỏi thêm được gì, tôi cũng không hỏi nhiều, dứt khoát thẳng vào phòng làm việc Phó Kiến Hưng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK