Lạc Hưởng Ngôn chịu khổ nô dịch, đem vải trong đĩa cây bóc cẩn thận, sau đó đưa đến khóe miệng Tang Đồng, tay dính đầy nước nhưng ngay cả một quả cũng không ăn được.
Màn hình TV vừa chuyển, liền nhìn thấy Lạc Hưởng Ngôn một thân áo sơ mi màu vàng nhạt vừa người, nút áo trước ngực cởi ra, lộ ra cơ ngực như ẩn như hiện.
Lạc Hưởng Ngôn hướng về phía ống kính cười đến vô cùng thuần lương: “Vợ tôi hết sức quan tâm công việc từ thiện, đoạn thời gian trước vì dạ tiệc từ thiện vẫn luôn vất vả, cho nên tinh thần áp lực quá lớn, sinh ra triệu chứng giả có thai, đã đến bác sĩ xem qua, hiện tại không có gì đáng ngại, đang ở nhà tĩnh dưỡng.”
Ký giả phỏng vấn nói chút lời ca ngợi và chúc phúc Tang Đồng.
Lạc Hưởng Ngôn cười cười nói: “Tôi nhất định sẽ chuyển lời, cám ơn mọi người đã quan tâm chúng tôi, xin hãy yên tâm, vợ chồng chúng tôi đồng tâm hiệp lực, nhất định sẽ sớm ngày sinh hạ bảo bảo!”
Tang Đồng xem đến đây, nuốt vào trái vải đồng thời hung hăng cắn ngón tay Lạc Hưởng Ngôn còn chưa kịp thu hồi lại.
“Ngao —— em là cẩu sao!”
Lạc Hưởng Ngôn cau mày, phản xạ có điều kiện mà đem ngón tay bị cắn đau bỏ vào miệng mút
mút.
Tang Đồng vốn muốn phản bác lại, vừa ngẩng đầu nhìn thấy hắn động tác tự nhiên như vậy, sắc mặt đỏ lên, làm bộ cái gì cũng không nhìn thấy nằm trở về.
“Đáng đời, ai cho anh nói lung tung!”
Lạc Hưởng Ngôn “Hừ” một tiếng, không khỏi hả hê nói: “Tại sao gọi là nói lung tung? Anh nói như vậy, hai chúng ta trong mắt người khác chính là đôi vợ chồng ân ái lại thiện lương, Lạc thị hình tượng dĩ nhiên sẽ tốt hơn! Em còn không biết, đoạn video này lúc được phát sóng, cổ phiếu Lạc thị lập tức tăng lên không ít……”
Tang Đồng châm biếm: “Lạc thị quan hệ xã hội quả nhiên lợi hại, chậc chậc, thật là làm cho người ta mở mang tầm mắt nha! Lạc Đà sao anh không để cho phòng quan hệ xã hội cải thiện chính hình tượng ngựa đực của anh vậy? Cũng để cho người ngoài nhìn xem anh Lạc Hưởng Ngôn là thế hệ thanh niên trọng tình cảm có đạo đức tác phong đứng đắn làm việc hữu ích a!”
Lạc Hưởng Ngôn không cho là đúng hừ nói: “Em thì biết cái gì, hình tượng như vậy đối với đại đa số phụ nữ mà nói mới là hấp dẫn trí mạng! Tình cảm sâu đậm? Cái gì gọi là trọng tình cảm? Hữu tình cái rắm!”
Tang Đồng nhất thời im lặng.
Trong TV, cô gái dẫn chương trình hưng phấn nói: “Hôm qua mười giờ tối, nam ca sĩ trẻ đang được yêu thích Chử Tự Thần ở ngoài đường phố đánh ký giả……”
Tang Đồng bỗng nhiên ngồi dậy, thấy trên màn ảnh tình hình hỗn loạn, vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi.
Hàn Tả Tả bên kia cúp điện thoại, một lát sau mới gọi lại.
Tang Đồng liền vội vàng hỏi: “Này, Tả Tả cậu bây giờ đang ở đâu? Có chuyện gì hay không?”
Điện thoại bên kia rất ồn ào, Hàn Tả Tả thanh âm mơ hồ nói: “Ưmh, tớ đang uống rượu nha, cậu tới đây cùng tớ……”
Tang Đồng vừa nghe liền lo lắng, hỏi rõ ràng địa chỉ vội vàng chạy tới.
Hàn Tả Tả tâm tình không tốt lắm, trên bàn đã đầy những vỏ chai rượu, mà cô vẫn còn đang uống không ngừng.
Tang Đồng vọt vào quầy rượu, đặt mông ngồi ở bên cạnh Hàn Tả Tả, hào phóng vỗ bàn một cái nói: “Thêm một chục nữa!”
Hàn Tả Tả mắt say lờ đờ mông lung nhìn cô hỏi: “Cô không phải là ‘đã mang thai’ rồi hả? Thế nào còn uống rượu?”
“Không thể a, phải Uống….uố…ng! Coi như thật mang thai, gặp Đại Tả cậu không vui vẻ tớ cũng phải tiếp rượu a!”
Hàn Tả Tả bật cười: “Quả nhiên đàn ông đều không nhờ vả được…… Cậu nhìn Chử Tự Thần coi, tớ mệt sống mệt chết đem hắn nâng lên vị trí hôm nay, hắn thì tốt rồi, chỉ thiếu kiên nhẫn liền đánh người, đánh người cũng không nhìn một chút đối tượng là ai, đắc tội ai cũng không thể đắc tội Cẩu Tử a, tất cả cố gắng trước nay đều mất sạch! Bây giờ bị công ty phủi sạch quan hệ tương lai hắn phải như thế nào a!”
Tang Đồng buồn bực: “Lần trước gặp mặt cảm thấy hắn thật chững chạc a, chuyện gì có thể làm cho hắn không nhịn được huơ nắm đấm?”
Hàn Tả Tả than thở: “Ký giả kia chụp ảnh trên đường, tớ và Chử Tự Thần cùng nhau đi ăn khuya vân vân và vân vân đều bị hắn chụp được…… Sau đó Tự Thần bảo hắn xóa hết hình đi, hắn không chịu, sau liền phát sinh tranh chấp, tên ký giả kia nói…… Nói tớ Hàn Tả Tả chỉ cần giang hai chân là có thể ba hai Tiểu Minh Tinh phất lên nổi tiếng! Tự Thần vừa nghe thì tức giận, tớ không có ngăn lại, đánh gãy hai cái xương sườn của tên đó……”
Tang Đồng oán thầm, là không có ngăn lại hay là không muốn ngăn?
Hàn Tả Tả phiền muộn nhìn chằm chằm vào ly rượu nói: “Cũng bởi vì sự việc lần này, mấy quảng cáo lớn mời Tự Thần làm phát ngôn cũng bị hủy bỏ, ngay cả thông báo cũng không có, vốn là mấy tấm hình chụp trước đó cũng bị loại bỏ……”
Tang Đồng nâng trán: “Tả Tả a, cậu muốn bảo tớ làm cái gì liền trực tiếp nói, không cần giả bộ bộ dạng nhu nhược không chỗ nương tựa như vậy, thật không thích hợp với cậu chút nào!”
Hàn Tả Tả là ai? Có chuyện gì làm khó được cô! Nếu như thực sự gặp phải ký giả không có mắt, không cần Chử Tự Thần động thủ, Hàn Tả Tả cũng có thể khiến cho hắn hối hận đã sinh ra trên đời này. Lại nói…… Chuyện nhỏ xíu xiu như vậy Tang Đồng cũng không xem ra gì, huống chi là Hàn Tả Tả? Cô sao có thể có bộ dáng mặt ủ mày ê chứ!
Hàn Tả Tả trong nháy mắt thu hồi đau khổ trên mặt, vội ho một tiếng nói: “Chuyện Tự Thần đánh ký giả ảnh hưởng quá lớn, phải nghĩ biện pháp thay đổi hình tượng…… Nghiêm Dực Toàn muốn quay một bộ phim mới, tớ và Nghiêm Đạo đã bàn bạc qua, bên trong có một nhân vật có thể cho Tự Thần, mặc dù không là vai chính, nhưng là đất diễn cũng không ít, đây là một cơ hội rất tốt…… Tang Đồng, Nghiêm Đạo ra điều kiện chính là bảo tớ mời cậu diễn vai nữ chính.”
“Phốc ——” Tang Đồng một ngụm rượu phun ra thật xa, kinh ngạc nói “Cái gì? Nói tớ diễn vai nữ chính? Nghiêm Đạo bị đứt gân não đi! Tớ đã rút khỏi giới hơn ba năm rồi!”
Hàn Tả Tả tỉnh táo tháo xuống khăn che ở trước mặt: “Cậu biết đó, Nghiêm Đạo người này mỗi lần bấm máy đều làm ra những việc ngoài dự tính của mọi người…… Lại nói cậu đã từng là ảnh hậu không phải sao? Cậu diễn bộ phim kia cũng không tệ, ông ấy sao không thể tìm cậu diễn?”
Tang Đồng nhớ tới thời huy hoàng ngày đó, không khỏi trong lòng đau xót.
“Tớ vì chuyện gì không muốn tiếp tục diễn xuất, người khác không biết…… Tả Tả cậu còn không biết sao?”
Hàn Tả Tả trầm mặc chốc lát, nghiêm túc nói: “Cậu từ nhỏ đã như vậy, giống y như bàn tính hạt châu, không gảy không động…… Trốn tránh hữu dụng sao? Lương Tiểu Nghệ con tiện nhân kia không phải cũng vẫn khi dễ đến trên đầu cậu sao? Lại nói…… Cậu thật có thể để xuống sao? Cậu dám nói cậu không thích ca hát, không thích diễn xuất sao?”
Tang Đồng bị nói á khẩu không trả lời được, lặng lẽ bưng ly rượu lên.
Thời điểm mới vừa vào làng giải trí, Tang Đồng quả thật không quan tâm có thích hay không, nhưng thời gian lâu dài, người ái mộ càng ngày càng nhiều, cô đột nhiên phát hiện thì ra mình có thể mang cho người khác nhiều cảm xúc như vậy. Sau này, cô là thật tâm công tác, quà tặng người hâm mộ đưa tới đều cẩn thận cất giữ, mỗi một phong thư đều nghiêm túc đọc xem những gì bọn họ viết. Cô ra sức, không phải là bởi vì sự chuyên nghiệp, mà là vì thể hiện tối đa giá trị bản thân mình.
Ban đầu rút lui, cũng là bị bắt buộc a……
Hàn Tả Tả bất thình lình nói: “Thật ra là Lạc phu nhân bảo tớ tới tìm cậu! Nghiêm Đạo nhìn trúng cậu, biết cậu sẽ không dễ dàng tiếp nhận, nên đi tìm mẹ chồng cậu để cho bà ấy khuyên cậu, Lạc phu nhân liền lấy đây là điều kiện, chỉ cần cậu đồng ý đóng vai nữ chính, chuyện của Tự Thần sẽ không thành vấn đề!”
Tang Đồng kinh ngạc, Lạc phu nhân lại đánh chủ ý quái lạ nào đây!
Hàn Tả Tả thở dài nói: “Tang Đồng, cậu chừng nào thì có thể chân chính vì bản thân mà đưa ra lựa chọn, không chịu bị người khác ảnh hưởng, chỉ vì bản thân yêu thích?”
Tang Đồng uống xong rượu trong chén, nói: “Để cho tớ suy nghĩ trước đã……”
Biết Hàn Tả Tả không có việc gì, Tang Đồng liền tạm biệt cô, chưa về nhà ngay, mà trực tiếp đi tìm Lạc phu nhân.
Lạc phu nhân đánh bài hơn nửa ngày, vận may tốt vô cùng, thắng không ít tiền, lúc này tinh thần cũng vui vẻ, nhìn thấy Tang Đồng khó được lộ ra nụ cười hòa ái.
Lạc phu nhân đem vị trí tặng cho người khác, mang theo Tang Đồng đi lên lầu.
Tang Đồng còn chưa có chuẩn bị tốt nên mở miệng như thế nào, liền nghe Lạc phu nhân một hơi tán dương: “Tiểu Hàn tay chân thật nhanh nhẹn!”
Tang Đồng im lặng, một hồi lâu mới chậm rì rì nói: “Mẹ, ngài lần sau lúc muốn con làm việc gì, có thể hay không thông báo trước một chút……”
Lạc phu nhân khinh thường nhìn cô một cái: “Con? Thôi đi, mẹ có thể sai được con sao!”
Tang Đồng lúng túng sờ sờ lỗ mũi hỏi: “Mẹ, Nghiêm Đạo tại sao phải tới tìm con diễn vai nữ chính? Con nhớ được dưới trướng Vinh Hiển có rất nhiều nữ nghệ sĩ so với con điều kiện tốt hơn rất nhiều……Bằng không ty khác cũng có rất nhiều ứng viên thích hợp nha?”
Lạc phu nhân híp híp mắt, không trả lời vấn đề của cô, nhàn nhạt mở miệng: “Tang Đồng, con có phải lúc đó cho là không có trợ giúp của con Lạc gia sẽ không vượt qua được cửa ải khó khăn hay không?”
Tang Đồng không hiểu đề tài thế nào đột nhiên chuyển tới vấn đề này, nhất thời lúng ta lúng túng không biết làm sao trả lời.
Lạc phu nhân cười nói: “Lạc gia từ lúc tiến vào cái vòng luẩn quaẩn này, gió to sóng lớn gì chưa từng thấy qua? Bất quá chỉ là một công nhân bị chết, chẳng lẽ lại thật sự không có cách nào giải quyết sao?”
Tang Đồng trầm mặc một hồi lâu hỏi: “Mẹ, ngài muốn nói cái gì?”
Lạc phu nhân nhìn cô, thở dài nói: “Ta dưỡng ra đứa con trai này quả thật rất tốt……” Giọng điệu đột nhiên chuyển một cái nói “Chắc hẳn cửa hàng thời trang ‘Mỹ Ái’ con cũng không xa lạ chứ?”
Tang Đồng kinh ngạc hỏi: “Làm sao mẹ biết Mỹ Ái?”
Đột nhiên nghĩ đến ngày đó ở Vinh Hiển nhìn thấy lão Triệu quản lý Mỹ Ái, Tang Đồng trong lòng có một loại suy đoán xuất hiện.
Lạc phu nhân nhàn nhạt cười cười: “Con cho rằng với kiến thức nửa năm mình vừa học vừa chơi là có thể trở thành nhà thiết kế rồi hả? Chỉ bằng vài bức vẽ linh tinh của con, sẽ có người gấp gáp muốn mua? Đó là Hưởng Ngôn tự mình móc tiền túi mua lại…… Nó muốn giúp con, lại sợ con không vui, làm tổn thương tự ái của con, cho nên cho mới thu mua cửa hàng thời trang sắp đóng cửa đó với một số tiền lớn, để cho bọn họ đặc biệt thu mua thiết kế của con, thật ra thì đã sớm đổ vào không biết bao nhiêu tiền……”
Tang Đồng sững sờ ngồi ở đó, nhớ lại những năm này Lạc Hưởng Ngôn luôn tự nhiên quan tâm, trong lòng nhất thời không biết là gì tư vị.
Lạc phu nhân nhìn chằm chằm vẻ mặt của cô, trong lòng tính toán, trên mặt như cũ không biến sắc, nói tiếp: “Vốn là ta không muốn mượn danh Hưởng Ngôn, dù sao đây cũng là nó cam tâm tình nguyện làm, ta đây sao ngược lại giống như đang bắt báo đáp ân tình, cũng sẽ làm váy bẩn lòng tốt của nó…… Nhưng Nghiêm Đạo là bạn tốt nhiều năm của ta, bộ phim này kinh phí quá lớn, Vinh Hiển năm nay tất cả tài lực đều đặt vào bộ phim này, cho nên ta không thể không đem con trai ra sử dụng! Nghiêm Đạo nhìn trúng con, như thế nào, nữ chính không tính là bôi nhọ con chứ?”
Tang Đồng có chút do dự: “Nhưng là, con đã ba năm không có đóng phim rồi……”
Lạc phu nhân cười khẽ: “Vậy thì thế nào? Bộ phim con diễn ta đã xem qua, quả thật không tệ…… Một người nghệ sĩ, cho dù thối lui ra khỏi cái vòng này, những thứ đã khắc vào cốt tủy cũng sẽ không thay đổi! Ta tin tưởng ánh mắt Nghiêm Đạo. Ngươi đừng vội quyết định, đây là kịch bản, con cầm về xem kỹ hẵn nói.”
Tang Đồng nhận lấy kịch bản, thận trọng gật gật đầu nói: “Mẹ yên tâm, con nhất định nghiêm túc suy nghĩ.”
Tang Đồng trở về nhà liền không kịp chờ đợi móc kịch bản ra.
《 Khuynh tẫn thiên hạ 》 là Dương Vận Văn kim bài biên kịch viết về chuyện xưa tranh giành quyền lực, đem đại nghĩa danh tộc, lý tưởng khát vọng, yêu hận tình thù đan chung vào một chỗ. Đề tài không tính là mới mẻ độc đáo, nhưng lại thắng ở chỗ đất diễn rộng rãi, tình cảm phong phú, mấu chốt có cao trào xung đột tình cảm rất rõ ràng, nhân vật cũng rất có sức cuốn hút.
Vốn là còn chút xíu do dự, nhưng sau khi xem hết kịch bản, Tang Đồng đã quyết định nhận vai diễn này.