Chương 17: Tinh Tạp
Lý Dật cười nhẹ nói:
– Nếu đã như vậy, lão quỷ ngươi không bằng hãy dạy ta đi, lỡ như gặp phải cường giả cấp Đấu Sư cũng có thể có biện pháp để thủ thắng, đúng không?
Xà Tôn Giả nghe xong liền nghẹn lời, một lát sau mới cười hắc hắc nói:
– Ta tất nhiên có biện pháp, chỉ có điều nếu ngươi muốn biết phương pháp đó, không bằng hãy bái sư trước đi. Nếu không, ta hà cớ gì phải đem những bản lĩnh này dạy cho ngươi
Lý Dật hừ một tiếng, thấp giọng nói:
– Tham nhiều sẽ không tốt, cái gọi là biện pháp của ngươi e rằng hơn phân nửa là sử dụng Đấu kỹ đẳng cấp cao, đúng không? Thế nhưng, theo ta được biết, đẳng cấp Đầu kỹ càng cao thì yêu cẩu đối với đấu khí sẽ càng lớn. Lấy Tứ Tinh nguyên khí của ta hiện nay đừng nói là sử dụng cao cấp Đấu kỹ, phỏng chừng còn chưa kịp sử dụng, thì đã cạn kiệt nguyên khí rồi, ta sẽ không ngu xuẩn như mấy người đó đâu, căn cơ không tốt, mấy thứ này có học cùng chỉ là quyền hoa tú cước mà thôi.
Xà Tôn Giả dường như sửng sốt trong chốc lát, thanh âm của hắn trong đầu Lý Dật lần thứ hai vang lên:
– Tiểu tử, ngươi đừng tưởng ngươi và những người khác giống nhau. Bộ đấu kỹ kỳ dị của ngươi ta thấy không cần tiêu hao một chút đấu khí nào.
Hiển nhiên, thân thủ của Lý Dật là do kiếp trước từ trong huấn luyện mà có được. Tuy rằng chỉ mới hồi phục ba bốn phần, thế nhưng trong mắt Xà Tôn Giả cũng đã là một bộ Đấu kỹ kỳ dị rồi. Đương nhiên, Lý Dật cũng không nhàn rỗi đến mức nói cho hắn biết, đấy rốt cuộc là cái gì
Chỉ có điều ngay cả lào quỷ thần bí này cũng không nghĩ ra bản thân mình kiếp trước phải trải qua thiên chuy bách luyện mới có thể luyện thành thân thủ kỳ dị như vậy, xem ra, mình lúc rảnh rỗi phải đem nó cải tiến một lần a.
Bộ công phu của Lý Dật kiếp trước chính là do lúc hắn trải qua chém giết trong thời gian dài mà sáng tạo ra, hắn gọi nó là “Huyễn Sát”. Trong thế giới ngầm kiếp trước, bộ “Huyễn Sát” này của Lý Dật có thể nói là đại danh đỉnh đỉnh, không ít cao thủ của thế giới ngầm đều nuốt hận bỏ mình vì nó.
Chỉ có điều tuy rằng bộ Huyễn Sát này lợi hại, nhưng trong nhận thức của Lý Dật, nó cũng không hoàn mỹ lắm, rất nhiều chiêu số còn chưa lợi hại đến tận cùng. Thế nhưng mặc dù là như vậy, nhưng chỉ với thủ đoạn và lực sát thương nó đem lại thì cũng đã có thể đi lại trên Đại Lục Đấu Thần rồi.
Những tiểu bối ở Lý Gia này hầu như không có kinh nghiệm chiến đấu gì, sao có thể là đối thủ của Lý Dật chứ?
Đang lúc hai người nói chuyện thì thư phòng của Lý Hàn đã xuất hiện trước mắt. Xà Tòn Giả cùng thức thời im lặng, chỉ còn lại một mình Lý Dật đang ho khan mấy tiếng sau đó gõ nhẹ lên cửa thư phòng.
– Là Dật nhi sao? Vào đi!
Thanh âm trầm ồn của Lý Hàn truyền ra ngoài.
Lý Dật chậm rãi đẩy cửa ra đi vào, bày một bộ dáng tươi cười nhàn nhạt phù hợp với thân phận hiện tại của hắn lúc này, nhẹ giọng nói:
– Bái kiến phụ thân đại nhân.
Thư phòng của Lý Dật cũng không xa hoa như trong tưởng tượng. Hai bên của thư phòng để một loạt các giá sách, trên đó có một vài quyển sách không có tên, còn ởchính giữa thư phòng đặt một cái bàn rộng, trên đó tùy tiện sắp đặt các loại văn thư.
Lý Dật tùy ý nhìn một chút liền nhìn ra trong số đó có văn thu về tài chính lưu thông của gia tộc. Người bố trí các loại văn thư này tựa hồ càng cẩn thận đối với những loại văn thư này hơn, trên bề mặt văn thư này không biết có một tia sáng kỳ dị gì phủ lên, đâv có lẽ cũng là một loại bảo mật nào đó. Truyện “Đấu Thần ”
Lý Hàn ngồi ởphía sau bàn học, tay trái cầm một văn thư màu đen, tay phải nhẹ nhàng lật, thấy Lý Dật đi đến, hắn chỉ tùy ý cười rồi nói:
– Thế nào, ngày hôm qua đem nữ nhân đến phía sau hậu sơn cấm địa đùa giỡn, mà trong ngày hôm nay lại đùa giỡn với nữ nhân ở hậu sơn cấm địa tiếp, có phải ngày mai khi xuất hiện sẽ đạt đến Ngũ Tinh hay không?
Đối với việc Lý Hàn chỉ vừa liếc mắt đã nhìn ra cảnh giới của mình, và biết hôm qua mình đã làm chuyện gì, trong lòng Lý Dật cũng không chút kinh ngạc. Nếu vị phụ thân tiện nghi này không làm được những điều đó, như vậy bản thân mình cũng không cần phải quá xem trọng ông ta làm gì
Nghĩ đến điều này, Lý Dật hít một hơi thật sâu mới thấp giọng nói:
– Phụ nhân nói đùa rồi… Hôm qua đưa nữ nhân kia đến hậu sơn cấm địa là vì nữ nhân đó có vật mà ta muốn, cho nên…
Vùng lông mày giữa trán Lý Hàn hơi giãn ra, trên mặt lộ ra một tia tiếu ý, một lát sau mới nhẹ giọng nói:
– Ta mặc kệ con đem nữ nhân kia vào hậu sơn cấm địa để làm gì, chỉ cần không ảnh hưởng quá trình tu luyện của con là được rồi… Bất quá cũng phải nói, ta thật không ngờ chỉ trong một tháng mà con đã đạt đến cảnh giới Tứ Tinh nguyên khí. So với những thiên tài trong gia tộc còn nhanh hơn rất nhiều. Mẫu thân con không phải để lại cho con là Công pháp cấp Bạch Hổ chứ? Nếu không làm sao có thể nhanh như vậy được?
Nói đến đây, trong mắt Lý Hàn cũng xuất hiện một tia lửa nóng.
Phải biết rằng, Công pháp mà lúc trước hắn tu luyện cũng chỉ là Chu Tước Trung cấp, nếu như nhi tử của hắn luyện một Công pháp cấp bậc Bạch Hổ, nói vậy sau này thành tựu khó mà hạn lượng.
Lý Dật hơi sửng sốt, bản thân hắn cũng không biết rõ Thiên Ma Cửu Biến rốt cuộc là Công pháp cấp bậc gì, nghe thấv càu hỏi của Lý Hàn nhất thời cùng không biết nên trả lời thế nào.
Nhưng không ngờ Lý Hàn nhìn vè mặt của hắn. lại hiểu lấm. đột nhiên thờ dài một hơi nói:
– Cũng đúng, mẫu thân của con lai lịch thần bí, Công phép mà nàng để lại cho con hon phân nửa có điều gi đó bí ẩn, ta cũng không hỏi nữa… Chúng ta nói chuyện khác đi… Nghe nói hôm qua con đã đánh bại tên tiểu tử Lý Tiều phải không?
Lý Dật lộ ra biểu tình có chút xấu hổ nói:
– Phụ thân đại nhân lại nói đùa ta rồi, ngày hôm qua ta làm sao có thể đánh bại được Đại biểu ca chứ? Đó là do biểu ca nhường ta mà thôi…
Nói đến đây, trong lòng Lý Dật cũng âm thầm cảnh giác, dù sao tên tiểu tử Lý Dật trước kia cùng là một phế vật, có rất nhiều người đều biết điều này. Thế nhưng bản thân mình hai hôm nay dường như có chút quá phô trương, nếu để bị vị phụ thân tiện nghi này nhìn ra được điều gi đó e rằng, sẽ không tốt.
Không ngờ Lý Hàn phảng phất như không để ý thấy vẻ mặt của hắn, đột nhiên thở dài một hơi nói:
– Mới vừa rồi con cùng Na Na động thủ, thân thủ cùng với của mẫu thân của con năm đó không khác biệt lắm. Phỏng chừng hôm qua lúc cùng động thủ với Lý Tiều, con cũng dùng nó phải không? Mẫu thân của con năm đó vẫn không chịu nói rốt cuộc bản thân sử dụng Đấu kỹ cấp bậc gì, thế nhưng nàng đã đem tất cả truyền cho con. Trái lại, phụ thân như ta lại không có bản lĩnh gì truyền dạy cho con.
Lý Dật ngẩn người, lần này không phải hắn giả vờ, hắn tuyệt đối không ngờ Huyễn Sát của mình lại giống với Đấu kỹ mà vị mẫu thân kia sử dụng.
Nếu đem những chiêu số này so sánh với Đấu kỹ, xem chừng ít nhất cùng phải là cấp bậc Chu Tước. Mà Thiên Ma Cửu Biến Công pháp vô cùng quỷ dị vô cùng, còn mơ hồ còn có quan hệ không nhỏ với lão biến thái kia. Xem ra vị mẫu thân tiện nghi đó của mình, lai lịch chỉ sợ cùng không đơn giản.
Thấy bộ dáng sững sờ của Lý Dật, Lý Hàn nhẹ giọng cười nói:
– Bất quá, Dật nhi à, có chuyện này ta phải nói trước với con. Tên Lý Tiều đó con muốn đánh thì đánh, muốn giết thì giết, chỉ cần còn có ta ởđây, bốn tên trưởng lão kia cũng không thể làm gì được con…
Nói đến đây thì Lý Hàn đổi giọng, bỗng trở nên nghiêm nghị:
– Thế nhưng ta cảnh cáo ngươi. Na Na là một cô gái tốt, bản tính của ngươi như thế nào, làm cha như ta có thể không rõ ràng sao? Nếu như ngươi chỉ muốn đùa giỡn, thì liền cút khỏi gia tộc cho ta… Trừ phi ngươi đối với nàng thật tâm, bằng không nếu lần sau ngươi còn khinh bạc nó như thế, làm cha như ta sẽ là người đấu tiên không tha cho ngươi!
Lý Dật cười có chút xấu hổ, thấp giọng nói:
– Ta biết rồi
Lý Hàn gật đầu, lúc này mới thản nhiên nói:
– Được rồi, ngày hôm nay con chắc sẽ không vô duyên vô cớ đến tìm ta, nói đi, có chuyện gì?
Lý Dật ho khan một chút, rồi thấp giọng nói:
– Điều này… Phụ thân đại nhân à… chuyện này… Có thể cho ta một chút… một chút… tiền…
Việc này tuy rằng cũng không phải to tát gì, thế nhưng Lý Dật vẫn có chút xấu hổ. Thế nhưng Lý Hàn lại bày ra bộ dạng tựa cười mà không phải cười nói:
– Tiểu tử ngươi không phải trước đâv mồi lúc thiếu tiền đều chạy đến cửa hàng của Lý Gia để cầm đồ sao? Như thế nào lần này lại biết mà tìm đến ta vậy?
Lý Dật vuốt vuốt mũi, cười hắc hắc nói:
– Số tiền này… có chút… có chút… hơi lớn… cho nên…
Lý Hàn gật đầu nói:
– Xem ra muốn tốc độ tu luyện của ngươi nhanh hơn, ngươi cần mua thứ gì đó rồi, đúng không? Ta cùng không hỏi ngươi muốn mua cái gì… Nói đi, cần bao nhiêu?
Lý Dật chần chừ một chút, mới mở năm ngón tay ra.
– Năm mươi kim tệ?
Lý Dật lắc đầu.
– Năm trăm?
Lý Dật vẫn lắc đầu, có chút lúng túng nói:
– Là… năm vạn kim tệ.
Phụt—
Lý Hàn mới uống một ngụm trà, còn chưa kịp nuốt đã vội phun ra, một lát sau mới hừ một tiếng nói:
– Ngươi há miệng lớn thật, năm vạn kim tệ ư? Đây chính là thu nhập nửa năm của Lý Gia… Ngươi quả thật không đơn giản, một lần mà đã muốn nhiều như vậy rồi… Truyện “Đấu Thần ”
Lý Dật thầm trợn mắt, nhưng trong lòng chỉ biết cười khổ.
Chuyện này quả thục không còn biện pháp a. Muốn tăng tốc độ tu luyện Thiên Ma Cửu Biến thì cần vũ khí cao cấp, mà những vũ khí cao cấp đó có loại nào không phải nghìn vàng khó cầu chứ? Bản thân minh muốn năm vạn kim tệ cùng chỉ là thử thời vận mà thôi, nếu như thực sự gặp được vũ khí cấp bảy, như vậy trong hai tháng đột phá được Đấu Gia, có lẽ cũng không quá khó khăn.
Thấy biểu tình của Lý Dật. Lý Hàn nhẹ lắc đầu rồi thở dài một tiếng nói:
– Được rồi, được rồi… Tiểu tử ngươi từ lúc có được Công pháp mẫu thân để lại, liền trở nên thần thần bí bí, ta cũng không biết ngươi đang suy nghĩ gì nữa. Năm vạn kim tệ này ta sẽ cho ngươi, ta cùng không quan tâm ngươi dùng nó thế nào… Thế nhưng ta có một yêu cầu, đó là trong Đại hội Tông tộc hai tháng sau, ngươi ngàn vạn lần không được làm mất mặt Lý Gia ta.
Dứt lời, Lý Hàn gõ lên bàn một cái, một cái Tinh Tạp nhỏ màu trắng liền xuất hiện trong tay ông ta, ông ta tiện tay ném cho Lý Dật, thản nhiên nói:
– Đây là Tinh Tạp chứa hơn năm vạn kim tệ, về phần dùng như thế nào, chắc không cần ta dạy con nhỉ? Truyện “Đấu Thần ”
Lý Dật hơi gật đầu, hắn nhanh chóng bỏ Tinh Tạp vào trong ngực, sau đó mơi lộ ra khuôn mặt rạng rỡ nói:
– Phụ thân đại nhân, có thứ này, ta nghĩ trong hai tháng tới sẽ không khiến người thất vọng đâu.
=======
Chương 18: Phòng đấu giá
Đi trên con đường sóng người cuồn cuộn, lúc này Lý Dật đã mua một bộ áo choàng màu đen khoác lên người, ngay cả khuôn mặt cũng giấu trong bóng tối. Đây là thủ đoạn cải trang mà đại đa số các Dong binh đều thích dùng nhất, cho nên ở trong Vạn Triều Thành này tuyệt đối sẽ không khiến người khác chú ý. Truyện “Đấu Thần ”
Dù sao đã quyết định đi mua vũ khí cao cáp. nếu như bị người trong gia tộc phát hiện ra điều gi đó, chắc chắn sẽ không tốt, cho nên mới phải cải trang thế này, chuyện này cũng có chút bất đắc dĩ.
Dưới lớp áo choàng rộng thùng thình, mảnh Tinh Tạp trong ngực không ngừng xóc nảy, lúc này, Lý Dật đối với thứ Tinh Tạp này đã có vài phần lý giải.
Có người nói Tinh Tạp là do một tổ chức thần bí nào đó trên Đại Lục Đấu Thần tạo ra, chỉ cần bản thân có loại Tinh Tạp này, như vậy lúc giao dịch. chỉ cần trực tiếp đem nhưng chữ số trên đó giao cho đối phương, là phương pháp tiện lợi và nhanh nhất.
Dù kim tệ có tốt như thế nào, nhưng khi mang theo thì rất bất tiện. Giao dịch thông thường thì còn được, thế nhưng giao dịch ngàn vạn trở lên nếu không có Tinh Tạp này thì quả thật khó khăn vô cùng
Huống hồ, có người còn nói loại Tinh Tạp này có thể đổi thành kim tệ tại bất cứ thành thị nào trên Đại Lục Đấu Thần, cho nên khi sử dụng nó cũng không phải lo lắng gì.
Một trận thanh ảm cổ quái vang lên trong đầu Lý Dật:
– Tiểu tử, không ngờ nhà của ngươi cũng có Tiền à, không ngờ một hơi đã xuất ra nhiều như vậy. Xem ra hình như ngươi bất luận như thế nào cũng phải trong hai tháng trờ thành Đấu Giả thì phải?
Lý Dật hừ một tiếng, cúi đầu nói:
– Nói nhảm!
Xà Tôn Giả thản nhiên nói:
– Đã như vậy, ngươi nên cầu khẩn ở Phòng đấu giá tìm được vũ khí cao giai đi. Nói cách khác, bằng không, nếu ngươi muốn đột phá cũng có thể sử dụng biện phép thứ hai… Trong Vạn Triều Thành này cũng có vài cường giả, nếu như thực sự không được thì ta giúp ngươi xử lý toàn bộ bọn chúng, để ngươi luyện hóa bọn chúng thành mầm mống đấu khí là được
Lý Dật trợn tròn mắt
Buồn cười. Vạn Triều Thành này quả thật là có vài cường giả, thế nhưng loại cường giả cấp bậc này, có thể nói giết là giết sao ? Vạn nhất đến lúc đó trộm gà không xong còn mất nắm gạo, e rằng lúc đó muốn khóc cũng không được. Lý Dật còn chưa tự đại đến mức cho rằng mình là thiên hạ vô địch
Huống hồ, chuyện thôn phệ linh hồn để luyện hóa đấu khí người khác. Lý Dật có chút không hài long, tuy rằng kiếp trước hắn là một sát thủ, thế nhưng loại chuyện này mơ hồ có chút ghê rợn, đáng khinh bỉ.
Lúc hai người nói chuyện, xa xa ở phía đầu đường, một kiến trúc hình mái vòm đã xuất hiện trong tầm mắt.
Kiến trúc mái vòm này chiếm một phần vị trí của con đường này, người thường ngay cả tư cách đến gần cũng không có. Người ra vào loại địa phương này, nếu như không có bối cảnh thản phận gì, như vậv thì ít nhất cũng phải là một cường giả cấp Đấu Sư, nếu như chỉ là một Đấu Giả, sợ rằng cũng không có tư cách đi vào nơi này
Có người còn nói Phòng đấu giá này không thuộc về bất kỳ thế lực nào trong Vạn Triều Thành này, mà thuộc về sở hữu của một gia tộc Thần bí trải rộng trên khắp toàn bộ Để Quốc này. Nghe nói thực lực của gia tộc này cũng rất kinh người, cùng vói Hoàng thất Thiên Phong cũng có quan hệ rất lớn. Cho nên mở loại địa phương này ở Vạn Triều Thành lảu như vậy mà còn chưa thẩv ai dám đến Phòng đấu giá này để làm loạn
Chậm rãi đi đến cuối đường, bị binh khí của một đám thị vệ chặn lại. Lý Dật đem Tinh Tạp trong tay xuất ra, cười nhẹ nói:
– Phí vào cửa vẫn là năm kim tệ như trước sao?
Một tên thoạt nhìn như là thủ lĩnh của đám thị vệ, ánh mắt rơi trẽn Tinh Tạp Lý Dật đang cầm trong giây lát, trong mắt liền hiện một tia dị sắc. Phải biết rằng, người có thể sử dụng loại Tinh Tạp này không phải cường giả cấp Đấu Vương thì cũng là nhân vật có thế lực một phương. Mặc kệ đây là loại người nào thì mấy tên thị vệ nho nhỏ như bọn họ đều không thể trêu vào.
Tên thủ lĩnh kia lập tức lộ ra bộ dáng tươi cười, ân cần nói:
– Vị đại nhân này nói đùa rồi, Phòng đấu giá chúng ta sớm đã có quy định, quý khách đến đây mà cầm Tinh Tạp trong tay thi không chỉ không thu thuế kim tệ, mà còn dùng ghế khách quý để chiêu đãi. Đại nhân, mời…
Dứt lời, tên thủ lĩnh thị vệ này liền đưa tay kéo một sợi dây gần cửa.
Một tiếng “đinh đinh” nho nhỏ vang lên, chỉ thấy một tấm màn trên cửa chậm rãi kéo lên. Một người ăn mặc một thân phục sức thị nữ, khuôn mặt có chút thanh tú đi lại, đến nơi liền thi lễ rồi nói:
– Để tiểu nữ dẫn đường cho đại nhân.
Y phục thị nữ mặc dù có chút bảo thủ, nhưng ở vị trí phần ngực lại có một lỗ hổng, chỉ cần khi khom người xuống hành lễ, thì người khác có thể dễ dàng nhìn thấy cái khe sâu hun hút hấp dẫn mê người kia.
Lý Dật tất nhiên biết đây là một loại thủ đoạn để hấp dẫn khách nhân của Phòng đấu giá, đa số các nam nhân đều thích loại suy nghĩ như vậy.
Lý Dật cũng không lên tiếng, mà để thị nữ này dẫn vào trong.
Lúc vào cửa, thì thấy một phòng khách có chút trống trải, hai bên có một cái thông đạo, thỉnh thoảng lại có người ra vào. Thế nhưng thị nữ này cũng không dẫn Lý Dật vào thông đạo, mà dẫn Lý Dật lên một cái cầu thang rộng rãi, vừa đi vừa giải thích:
Đại nhân, lầu một là nơi của những khách nhân bình thường, khó tránh khỏi có vài phần thô tục tồi tệ. Lầu hai đều là ghế dành cho khách quý, mong rằng đại nhân sẽ hài lòng. Không biết đại nhân lần này đến Phòng đấu giá chúng ta là muốn mua gì? Chúng ta sẽ cung cấp một số tin tức tốt có liên quan đến thứ ngài cần.
Thấy thị nữ này mặt không đổi sắc, nghiêm chỉnh nói trong lòng Lý Dật khẽ cười. Hắn tất nhiên biết, đây cũng là một thủ đoạn của Phòng đấu giá, dùng để thăm dò các khách nhân, dù sao nhưng khách nhân ở đây trong mắt Phòng đấu giá đều là nhưng con dê béo a.
Lý Dật thản nhiên nói:
– Chỉ là tùy tiện nhìn một chút mà thôi.
Thị nữ kia hơi sửng sốt, thế nhưng liền nhanh chóng lộ ra bộ dáng tươi cười nói:
– Xem ra vị đại nhân này cũng nghe nói ở Phòng đấu giá của chúng ta vừa xuất hiện hai món đồ tốt đúng không? Ta cũng không gạt đại nhân làm gì, ngày hôm nay rất nhiều đại nhân vật đều tới đây vì hai thứ đó.
– Ồ!
Lý Dật cố gắng lộ ra một chút ngữ khí khiếp sợ hỏi:
– Không biết đây là vật gì mà có thể làm nhiều người quan tâm như vậy?
Thị nữ cười hi hi đáp:
– Chuyện này ư, nếu đại nhãn đã không biết thì ta cũng không dám nói lung tung, bất quá ta có thể nói cho đại nhân biết, bất luận là ai cũng sẽ động tâm vì hai thứ đó…
Đang lúc nói chuyện thì thị nữ đã dẫn Lý Dật đến một cái bục nhỏ. Cái bục chỉ khoảng mười mét, ở phía trên có đặt bảy tám cái ghế dựa có thể nằm thoải mái, đến gần một chút có thể thấy trên những chiếc ghế đều có khách nhân. Từng khách nhân đều có mấy người mặc trang phục thị nữ đứng bên cạnh, phía sau mấy người đó còn có một đám thị vệ.
Trong Phòng đấu giá có chút âm u, cho nên từ góc độ của Lý Dật cũng không thể nhìn thấy rõ nhưng đại nhân vật này là ai. Huống hồ hắn cũng không quá hứng thú với bọn họ, vừa ngồi xuống một góc tối liền quan sát xung quanh.
Phòng đáu giá này là một cản phòng hình tròn, ở tầng thứ nhất có vô số người đang hò hét, tạo thành một trận âm thanh đinh tai nhức óc. Loại âm thanh này khiến cho Lý Dật cảm thấy buồn bực, thế nhưng cũng biết đây là chuyện không có biện pháp.
Ở trung tâm tầng thứ nhất có một cái đài hình bán nguyệt rộng rãi, trên đài là một lão già khuôn mặt gầy gò đang thấp giọng giới thiệu cái gi đó.
Hiển nhiên lão già này phụ trách bán hàng đấu giá này cũng có tu luyện đầu khí. Hắn tuy rằng chỉ nhỏ giọng nói thế nhưng thanh âm phát ra lại vang vọng vô cùng, trong Phòng đấu giá phát ra rõ ràng không gì sánh được.
Với tu vi này, hiện nay Lý Dật cũng không đạt đến, cho nên hắn chỉ có thể từ xa nhìn thoáng qua thứ mà lão già kia đang bán đấu giá.
Thị nữ bên cạnh chu đáo dọn một chút điểm tâm trái cây cho Lý Dật rồi rót cho hắn một chén rượu nho màu hổ phách, sau đó mới nhẹ giọng nói:
– Đại nhân, không biết là ngài có muốn thị nữ phục vụ hay không, nếu như có, chỉ bằng để ta…
Lý Dật gật đầu không đáp, khuôn mặt thanh tú của thị nữ kia liền lộ ra thần sắc kinh hỉ, bất quá nàng cũng không dám làm gì quá phận, chỉ đến phía sau Lý Dật, đặt tay lên vai hắn khẽ bóp.
Hiển nhiên thủ pháp của thị nữ này đã qua huấn luyện đặc thù, tuy rằng không dùng khí lực nhiều, nhưng lại khiến người khác cảm thấy rất thoải mái. Đối với loại cảm giác này Lý Dật cũng không kháng cự, hắn chỉ tiện tay nàng chén rượu đưa trước mặt, ánh mắt thì rơi trên đài đấu giá.
Lúc này, lão già ở trên đài đang cố gắng giới thiệu một viên Tinh hạch Ma thú cấp ba. Loại Tinh hạch này có rất nhiều tác dụng. Bất kể là chế tạo loại trang bị vũ khí gì, thậm chí là tu luyện một số Công pháp Đấu kỹ đặc thù cũng đều cần dùng nó. Mà Ma thú cũng chia làm chín cấp, dựa theo cấp bậc tu luyện đấu khí cũng tương đương. Ma thú cấp ba tuy rằng chỉ thuộc cấp Đấu Sư, thế nhưng cũng đã hiếm có rồi. Dù sao Ma thú trời sinh đều có một số kỹ năng Đấu kỹ, ngoài ra thể lực lại cường hãn, muốn săn được cũng không dễ dàng. Truyện “Đấu Thần ”
Bất quá, Tinh hạch của Ma thú cấp ba mặc dù tốt, thế nhưng giá tiền hiển nhiên cũng không thấp, cho nên ở lầu một cũng không có mấy người dám ra giá. Cuối cùng bị một khách quý ở lầu trên thoạt nhìn vẻ mặt có chút lo lắng mua được với giá ba nghìn kim tệ. Truyện “Đấu Thần ”
Lão già này Lý Dật cũng thoáng nhìn qua, nhưng cũng không biết lão ta là ai, cuối cùng đành dời tầm mắt về phía đài đấu giá.
Theo thời gian trôi qua, từng kiện vật phẩm không ngừng bị người khác mua, trong đó có một số vũ khí cấp hai cấp ba. Tuy rằng khí Huyết sát toát ra từ nó cũng khiến Lý Dật có chút động tâm, thế nhưng hắn cũng không mở miệng, dù sao Xà Tôn Giả cũng đã từng nói nhưng thứ vũ khí này không tốt được bao nhiêu cho mình
– A, a. thứ được đầu giá tiếp theo hình như có chút nặng thì phải. Lão già trên đài vỗ vỗ tay, trên mặt lộ nụ cười có chút đắc ý nói:
– Ta nghĩ mọi người hôm nay đến đây, hơn phân nửa là vì hai thứ cuối cùng, cho nên ta cũng sẽ không thừa nước đục thả câu, thứ đầu tiên chính là…
Nói rồi hắn nhẹ nhàng vung tay lên, một người hầu đi theo nhanh chóng đem một cái hộp đưa đến trước mặt hắn, tiện tay mở nắp hộp ra, một cái Quyển trục liền xuất hiện trong mắt mọi người.
Nhất thời, ánh mắt toàn trường đều bùng lên một tia lửa nóng.
– Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp: Thanh Vân Thủ!