• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai vợ chồng đi xe điện ra cửa, từ khu nhỏ đi ra ngoài, đến khu bảo vệ trường hỏi được mới biết các phòng học đều đã tắt đèn, toàn bộ học sinh ngoại trú đều đã về nhà hết.

Hạ Đức đứng ở cửa lớn, muốn gọi cho chủ nhiệm lớp của Hạ Thuần thế nhưng lại phát hiện hắn không có số điện thoại của giáo viên chủ nhiệm

Liễu Tú Quyên cũng phát hiện rằng bà ta cũng không biết bạn bè của Hạ Thuần

Tuyết rơi lạnh lẽo, hai vợ chồng bị đông lạnh đến run cầm cập, đôi tay lộ ra bên ngoài cóng như băng, vẫn không thể tìm được phương thức liên lạc

Nhiệt độ lạnh dần đến khủng hoảng

Liễu Tú Quyên bắt đầu sốt ruột mới nói: "Hạ Đức, báo cảnh sát đi"

Hạ Đức lẩm bẩm nói: "Tìm lại xem, báo cảnh sát sẽ làm lớn chuyện lên"

Liễu Tú Quyên đầu óc trống rỗng hỏi: "Vậy làm sao bây giờ?"

Hạ Đức: "Về nhà trước"

Vợ chồng hai người lại lái xe trở về nhà.

Trời giá rét, gió lạnh thổi qua mặt cùng vành tai như dao nhỏ cắt vào thịt

Nhưng Hạ Đức không cảm nhận được đau, hoặc là nói, đau đến mấy cũng so ra kém việc Hạ Thuần mất tích đem đến cảm giác sợ hãi

Vừa đến cửa nhà, Hạ Đức run run mở khóa, vừa lạnh vừa sợ

Đẩy cửa bước vào, Hạ Đức cùng Liễu Tú Quyên nhìn phòng khách sáng đèn cùng đôi giày của con gái, trong nháy mắt liền sửng sốt

Hạ Thuần đã trở lại?

Hạ Đức vội đến mức giày không kịp đổi, chạy đến của phòng Hạ Thuần, chưa thấy người, liền chạy tới thư phòng lúc này mới thấy được Hạ Thuần.

Hạ thuần ngồi trong thư phòng mở điều hòa, đang làm bài tập, bên tay cô còn một ly sữa bò, còn có một miếng bánh mì, đối lập với Hạ Đức và Liễu Tú Quyên chật vật, cô lại nhàn nhã tự tại ngồi đó.

Hạ Đức nhìn chằm chằm Hạ THuần, trăm mối cảm xúc ngổn ngang

Hạ Thuần buông bút, ngẩng đầu nhìn Hạ Đức nói: "Phòng tôi quá lạnh, cần một cái điều hòa"

Hạ Đức theo bản năng nuốt nước bọt, gật đầu nói: "Được, sẽ, sẽ có một cái"

Hạ Thuần tiếp tục cúi đầu làm bài tập, Hạ Đức đóng lại cửa thư phòng đi ra ngoài

Liễu Tú Quyên chạy tới định vào thư phòng liền bị Hạ Đức túm lấy kéo vào phòng ngủ

Liễu Tú Quyên cảm giác mình bị chơi một vố, một bụng tá hỏa không có chỗ phát tiết, liền quay sang đánh lên người Hạ Đức

Hạ Đức tùy ý để Liễu Tú Quyên đánh cũng không nói 1 lời

Chờ Liễu Tú Quyên đánh mệt mỏi, hắn nói: "Ngày mai tôi đi tìm cho Thuần Thuần một cái điều hòa, ít nhất tjowfi điểm này làm cho nó thấy thoải mái"

Liễu Tú Quyên thô lỗ cởi quần áo, trực tiếp chui vào chăn nằm xuống, chùm chăn khóc lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK