Thiên Yết một thân váy dài sáng màu trông vừa thanh lịch nhưng không kém phần quyến rũ từ khí chất tỏa ra. Cô hất mái tóc dài ra sau tai, xong lại lấy một cái gương nhỏ từ trong túi, đứng soi lại lớp trang điểm hôm nay của mình có bị nhạt đi chút nào chưa.
Sau khi đã chỉnh chu xong, Thiên Yết trở lại dáng vẻ tự tin vốn có của mình rồi hiên ngang bước vào công ty.
Bộ phận lễ tân khi thấy Thiên Yết thì liền nhanh chóng nhận ra cô ngay. Tuy không thường xuyên xuất hiện, nhưng họ vẫn biết cô là người có mối quan hệ tốt với sếp của mình, đã thế còn có người nhận ra cô chính là vị tác giả tiểu thuyết nổi tiếng hiện nay.
Nhưng để ấn tượng sâu nhất vẫn là nhờ vào vẻ đẹp động lòng người của Thiên Yết.
Cô đến gần quầy lễ tân rồi nói yêu cầu của mình với mấy cô nàng, khi nghe xong, bọn họ liền nhanh chóng gọi điện để chuyển lời cho bên thứ ba.
Vài phút sau, khi mấy cô nàng cúp máy, mỉm cười với cô báo rằng có thể tự lên được. Thiên Yết nghe vậy nụ cười càng sâu hơn, dường như đã đoán trước câu trả lời.
Cô gật đầu tạm biệt rồi đi thẳng vào thang máy. Điểm đặc biệt nhất có lẽ kể đến là lúc này trên tay Thiên Yết có cầm thêm mấy túi thức ăn.
Đến nơi, Thiên Yết bỏ qua những ánh mắt luôn chằm chằm nhìn từng bước đi của mình, cô đi thẳng đến phòng dành riêng cho người mình sắp gặp, rất tự nhiên gõ cửa.
"Vào đi."
Nhận được lệnh, Thiên Yết hào hứng mở cửa. Vừa vào là đã thấy ngay Cự Giải đang chăm chú nhìn bảng báo cáo trên bàn.
Người ta nói, người đàn ông đẹp nhất là lúc họ đang nghiêm túc làm việc, quả nhiên không sai. Nhưng vẻ đẹp sẽ được tăng lên gấp đôi nếu người đàn ông đó là người có vẻ ngoài vô cùng bắt mắt.
Thiên Yết cứ nhìn chằm chằm Cự Giải, hoàn toàn đắm chìm trong vẻ đẹp của anh. Cô thầm nghĩ, đây quả thật là khuôn mẫu của những nam chính tổng tài trong ngôn tình mà!
"Em đến đây có chuyện gì sao?"
Bị cắt ngang suy nghĩ bởi giọng nói Cự Giải, cô giật mình, sau mới bày ra dáng vẻ tự nhiên như cũ đi đến.
"Hôm nay em có tự làm chút cơm cho anh, anh ăn thử xem có vừa miệng không nhé."
Cự Giải nghe vậy có chút khó hiểu, anh cười nói, "Sao lại làm cho anh, không lẽ em muốn nhờ gì à?"
Thiên Yết lắc đầu giải thích ngay, "Làm gì có, em thích nấu ăn, sẵn tiện làm vài món cho anh luôn mà."
"À..." Cự Giải tỏ ra suy ngẫm, "Vậy là em muốn anh nếm thử tay nghề, dù mặn hay đắng hay dở cũng phải ăn đúng không?"
"Không phải!"
Thấy Thiên Yết sắp trợn mắt gân cổ cãi lại, anh không dám chọc nữa đành mỉm cười hòa giải.
"Anh đùa, thôi để xem hôm nay em nấu món gì đây."
Thiên Yết nghe xong như mới sực nhớ ra mục đích đến đây của mình. Cô bắt đầu mở ra một phần cơm, bên trong vậy mà vô cùng hấp dẫn với đầy đủ các món ăn bắt mắt, hương thơm cũng dần dần lan tỏa khắp căn phòng.
Cự Giải có chút khó tin hết nhìn phần cơm rồi nhìn Thiên Yết, "Thật sự là em làm hết?"
"Chính xác." Thiên Yết tự tin nói, "Em đã phải chuẩn bị từ sớm để làm từng món một đó."
Tự thấy thái độ của mình hơi lệch so với diễn biến, cô liền kiềm chế lại, giọng trở nên e thẹn và khiêm tốn hơn, "Tay nghề em vẫn còn yếu lắm, anh ăn rồi cho em chút ý kiến nha."
Cô vừa dứt lời thì căn phòng cũng trở nên yên tĩnh hẳn, cả hai cùng đối mắt nhìn nhau, một người thì mỉm cười với ánh mắt đầy chân thành và mong đợi, người còn lại cũng cong môi nhìn về phía đối phương.
Lúc Thiên Yết sắp trụ không nổi nữa thì may thay Cự Giải mới nhìn xuống đồng hồ, vẻ mặt thản nhiên nói, "Vừa đúng lúc vào giờ ăn, chúng ta ra bàn cùng nhau thưởng thức tay nghề của em sao."
Nghe đến đây tâm trạng của Thiên Yết như mới được nạp thêm năng lượng, cô vui vẻ đi đến bộ sofa rồi bày hết đồ ăn ra bàn.
Đang làm cũng không quên kể chút chuyện, "Đây là món sườn xào chua ngọt, em đã phải đi quanh hết cái siêu thị để tìm những phần thịt đẹp nhất, ngon nhất, đắt nhất và chuẩn năm sao nhất về làm đó nha. Còn nữa còn nữa, anh thấy món mực nhồi thịt chiên này không?"
Cự Giải nhìn theo hướng tay Thiên Yết chỉ vào trong phần cơm mình, anh gật đầu, tỏ ý cô cứ nói tiếp.
"Em đã phải dậy sớm ra chợ, tìm quanh mới lựa được mấy con mực vừa to vừa chất lượng, anh không biết đâu, em còn chứng kiến cảnh nó còn sống, rồi còn vùng vẫy mà bắn thẳng ra hàng cá của bà bên cạnh luôn đó."
Cự Giải nghe xong có chút buồn cười hỏi, "Sao phải cất công đến tận ra chợ luôn vậy?"
"Này là anh không biết rồi." Thiên Yết nhướng mày, tỏ ra nét mặt trông vô cùng sành đời, "Hải sản là phải mua ngoài chợ, vì nó luôn tươi ngon hơn siêu thị nhiều. Đố anh tìm được con mực nào có thể bay hơn mét ở trong siêu thị đó!"
Nói về tài vẽ chuyện thì không có thể làm khó được mấy vị tác giả viết tiểu thuyết như Thiên Yết rồi.
"Chưa hết, em còn chuẩn bị món rau cải xào, nó sẽ giúp cân bằng hương vị của bữa ăn. Vì khi chúng ta ăn nhiều món chính, bụng sẽ cảm thấy hơi nặng nề, thì những món rau như vậy sẽ giúp dạ dày trông dễ chịu hơn."
Nhưng mọi chuyện sẽ diễn ra vô cùng bình thường cho đến khi Cự Giải lấy đũa và muỗng trong túi.
Lúc Thiên Yết vẫn đang say sưa vừa nói chuyện vừa mở nắp từng tô canh thì Cự Giải cũng đang say sưa ngắm nghía logo tên nhà hàng trên vỏ bọc đũa.
Nguyên một dòng chữ: Hạnh Tâm - Quán ăn ngon của mọi nhà. Thế mà được in thẳng trên vỏ bọc.
Cự Giải nhìn Thiên Yết vẫn đang luyên thuyên nói chuyện về quy trình nấu ăn cực khổ của mình, sâu chuỗi lại mọi chuyện, anh đột nhiên gục mặt cười ra tiếng.
Thiên Yết nhìn lên Cự Giải, không hiểu chuyện gì thì anh đã lắc đầu tỏ không có gì cả rồi bảo cô cứ tiếp tục nói.
Tuy vẫn chưa biết vì sao Cự Giải đột nhiên bật cười, nhưng cô tạm thời gác sang một bên rồi tiếp tục tâng bốc tài nấu nướng và sự kỳ công chuẩn bị của mình.
Thiên Yết lại lấy ra một hộp khác, tiếp tục giới thiệu.
"Tráng miệng là một món vô cùng quan trọng không thể thiếu để kết thúc một bữa ăn hoàn hảo. Sau khi thưởng thức tất tần tật những món ngon, giàu dinh dưỡng, thì chúng ta cần thanh lọc vị giác bằng một món tráng miệng. Ở đây em chuẩn bị hai loại, vị chua chua ngọt ngọt của cam, cùng với vị thanh thanh, mềm mềm của thanh long sẽ mang lại cho anh một cảm giác vô cùng vô cùng tuyệt vời để tráng miệng."
Cự Giải ngồi đối diện Thiên Yết, anh vẫn ung dung lắng nghe cô tả từng món trong phần cơm, cảm thấy vừa buồn cười nhưng cũng không nỡ cười vào mặt cô được.
"Anh ăn thử xem có hợp vị không."
Đối diện với ánh mắt trông chờ đầy chân thành của Thiên Yết, Cự Giải chỉ mỉm cười rồi cầm đũa lên, gắp một miếng mực vào miệng.
"Không tồi." Anh thưởng thức, còn bồi thêm một câu, "Em nấu ngon như ngoài tiệm vậy."
Tay đang mở nắp cơm còn lại chỉ vì một câu nói của anh mà đã làm cho Thiên Yết xém chút làm rớt luôn hộp cơm xuống đất.
"Có sao không Thiên Yết?"
"Không sao, không sao, chỉ là bị trật tay thôi." Cô vừa nói vừa cười ha ha, ngoài mặt là vậy chứ trong tâm thì muốn khóc tới nơi luôn rồi.
Thật ra những món này không phải Thiên Yết nấu, mà là được cô mua từ tiệm, xong về nhà bắt đầu bày biện ra, sao cho giống như bản thân thật sự nấu vậy.
Nhưng trước đó đúng thật là bản thân có đi mua đồ và bắt tay vào nấu rồi, nhưng lỗi tại tay nghề quá yếu kém của mình nên đã phá biết bao nhiêu là nguyên liệu.
Mắt thấy sắp đến giờ, thế là Thiên Yết liền đánh liều đặt luôn đồ ăn bên ngoài của một nhà hàng chuyên làm các món ăn thiên về gia đình.
Vậy đó, đã giả thì giả cho giống, Thiên Yết làm như bản thân thật sự đã nấu vậy, từ hộp cơm cho đến cách giới thiệu, kể lể về quy trình nấu của mình, hoàn toàn tự đắm chìm trong mộng ảo mà bản thân tự vẽ luôn.
Nhưng Thiên Yết đã bỏ qua một chi tiết cực kỳ nhỏ nhưng lại ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng. Vì thời gian gấp rút nên trong lúc bỏ đồ vào túi, cô đã bỏ luôn cả đũa và muỗng ở nhà hàng vào, mà vấn đề là quên tháo vỏ bọc in logo của họ.
Cũng vì thế nên Thiên Yết đâu có nhận ra là Cự Giải đã sớm biết rõ mọi chuyện nhờ chi tiết này.
Quay lại hiện tại, cả hai đã sớm bỏ qua sự cố vừa rồi, bắt đầu vào bữa cơm trưa.
Bầu không khí vẫn như cũ, Thiên Yết vẫn nói từ đầu đến cuối, song Cự Giải vẫn từ tốn đáp lại cô, vì vậy bữa ăn trông vô cùng hài hòa.
Ăn uống xong thì đến lúc dọn dẹp, khi Thiên Yết vẫn đang vui vẻ cầm bao rác để sang bên thì giọng nói của Cự Giải đột ngột truyền đến.
"Thiên Yết."
Bị gọi bất chợt, cô khó hiểu nhướng mày nhìn sang anh, chờ anh nói.
"Có thật sự những món này do em tự nấu?"
Vẫn gương mặt đẹp trai ấy, vẫn nụ cười và giọng nói đấy nhưng sao Thiên Yết đột nhiên cảm thấy có chút hơi sợ sợ.
Đúng là danh bất hư truyền, giờ cô mới chứng kiến được cảnh Cự Giải tuy vẫn giữ nét mặt thân thiện nhưng cũng đủ làm người ta sợ rồi.
Nhưng tạm gác chuyện đó sang một bên, Thiên Yết giờ mới nhận ra vấn đề là tại sao anh lại hỏi như vậy trong khi cô đã nói rõ là bản thân tự nấu mà? Hay là anh đã nghi ngờ gì rồi?
"Sao vậy? Mấy món này em tự nấu hết, có gì không anh?" Thiên Yết ngoài mặt vẫn cố giữ dáng vẻ điềm nhiên nhất có thể của mình.
Cự Giải thấy cô vẫn giữ bộ dạng có chết cũng không chịu thừa nhận, điều này càng làm cho ý cười của anh thêm phần sâu hơn. Cự Giải cũng chẳng có thời gian đùa với cô nữa, anh nói thẳng ra.
"Cái vỏ ngoài của đôi đũa em còn chưa tháo kia kìa."
Là sao? Vỏ đũa nào? Bộ não Thiên Yết vẫn còn đang load những gì Cự Giải nói.
Đến tận một lúc sau, cô mới bất giác ngờ ngợ ra mọi chuyện, ấy vậy mà cô lại quên mất chuyện này!
Thay vì lấy muỗng đũa ở nhà thì cô lại lấy luôn của nhà hàng, đã thế cái vỏ bọc cũng chẳng thèm vứt đi.
Thiên Yết ơi là Thiên Yết, cứ nghĩ bản thân đã chuẩn bị kỹ lắm rồi, thế mà lại bỏ sót một cục sạn như này làm hỏng bét kế hoạch tán trai ngay từ bước đầu tiên của mình.
Nhưng mà Thiên Yết dù sao vẫn không chịu thừa nhận mà, cô cố gắng lấy lại bình tĩnh rồi quay sang đối mặt với anh, nở một nụ cười tự tin tiêu chuẩn đáp lại.
"Thật ra thì cái đó là do hôm kia em có đặt đồ ăn ở Hạnh Tâm, người ta giao hàng mà em không dùng đồ của họ mà lấy đũa muỗng trong nhà. Hôm nay làm đồ ăn vội quá nên em mới lấy nhầm mấy cái này bỏ vào thôi ha ha ha."
Nhưng đáp lại lời giải thích mà cô cho là ổn nhất của mình là cảnh Cự Giải vẫn mỉm cười, anh chỉ "À" lên một tiếng rồi im bặt, cũng không nói gì hết, điều này càng làm cho Thiên Yết thấp thỏm hơn.
Và thế là hết, mới lên kế hoạch A tán trai bằng con đường nấu ăn mà chưa gì đã vỡ tan tành bí mật. Giờ không những cô bị mất hết thiện cảm, mà có thể bị hiểu lầm là một con người gian dối, dẻo miệng.
Thiên Yết thật sự không còn mặt mũi nào để ở lại chỗ này thêm chút nào nữa, cô nhanh chóng thu dọn tàn cuộc rồi gấp rút tay cầm túi xách, tay kia cầm túi đồ ăn rồi lẹ lẹ chạy khỏi căn phòng.
"Tạm biệt anh, hẹn gặp lại." Thật ra thì đừng gặp lại luôn tốt hơn, còn nếu có gặp thì đưa sẵn cái quần ra để cô đội lên đầu cho vừa.
Lúc cánh cửa đóng sầm lại, căn phòng như trở lại dáng vẻ nguyên thủy của mình. Cự Giải nhìn khắp căn phòng, song lại bật cười thành tiếng, tâm tư cô gái nhỏ này sao mà anh không đoán ra được.
............
Ở tầng chung cư.
Song Ngư và Nhân Mã mới đi siêu thị về, trong lúc hai người đang loay hoay mở cửa nhà thì từ đâu ra lại nghe được tiếng chó sủa thất thanh vang cả tầng.
Cả hai vừa quay đầu nghe ngóng thì hình ảnh người đàn ông cao lớn đang vô cảm dắt một con chó bên cạnh xuất hiện.
Nói là dắt thì có hơi quá vì nhìn có vẻ người đàn ông này không mấy tình nguyện cho lắm, gọi hành động "dắt" chó mà để nó lê lếch trên sàn như này chính xác là kéo thì đúng hơn.
Tuy người đàn ông đang đội mũ, đeo khẩu trang nhưng bọn họ vẫn mơ hồ đoán được là ai. Chỉ cần nhìn sơ qua ánh mắt lẫn dáng người và hành động vô cảm này thì có thể kết luận được đây đích thị là Ma Kết!
"Anh đang tính nuôi chó sao?" Song Ngư đi đến bắt chuyện trước.
Tuy nhìn dáng vẻ có chút chật vật kéo con chó nhưng Ma Kết vẫn luôn trông tư thế muốn bật lại người khác bằng giọng nói của mình, "Con mắt nào của cô là thấy tôi đang tính nuôi chó?"
Song Ngư có lẽ đã quá quen thuộc với thái độ này của anh, cô đơn giản hỏi lại, "Vậy chó này anh lấy từ đâu? Đừng nói anh trộm..."
"Nuốt cái lời cô lại đi, tôi biết cô định nói gì rồi."
Thấy ánh mắt như muốn lườm cháy mình của Ma Kết, Song Ngư tức thời im lặng.
"Con Shiba này là của bạn tôi." Nói đến đây, anh không giấu nổi vẻ cáu kỉnh trên nét mặt, "Đi du lịch cả tháng trời nên mới nhờ tôi chăm sóc hộ. Đúng là khéo lựa người chăm."
Nói đến chó, cả hai cùng cuối xuống nhìn, vừa vặn liền thấy cảnh Nhân Mã đang rất vui vẻ vuốt ve con chó, còn nó cũng không giấu đi sự yêu thích của mình bằng việc cái đuôi cứ vẫy qua vẫy lại với tốc độ chóng mặt.
Ma Kết mặt mày tối sầm, thầm nghĩ, bảo sao nãy giờ thấy không sủa, thì ra là con chó đực này chỉ thích gái chứ không thích trai.
Thấy tầm mắt anh chuyển sang Nhân Mã, Song Ngư liền nhanh giới thiệu, "À đây là em gái chung nhà của tôi và Xử Nữ." Vừa nói vừa đá chân vào lưng Nhân Mã bảo ý cô mau đứng dậy chào nhân vật lớn đi.
Nhân Mã tức khắc phủi tay đứng phất dậy, ánh mắt cô lúc này nhìn Ma Kết như một fan hâm mộ đang nhìn thần tượng vậy, phấn khích vô cùng, "Trời ơi em nghĩ mấy bà chị của em nói đùa thôi, ai dè tác giả nổi tiếng như anh lại chính là hàng xóm của mình."
Nói một hơi mới quên giới thiệu bản thân, cô nhanh nhảu bổ sung, "À em tên là Nhân Mã, em rất thích những tác phẩm của anh, những bộ đó đọc vừa sợ nhưng rất hấp dẫn, đọc cực kỳ bánh cuốn luôn. Trong đó em thích nhất bộ có tên là "Con Đường Bình Phàm", cuốn này đọc... chị đừng kéo áo em nữa..."
"Cuốn đó là "Con Đường Tối", còn "Con Đường Bình Phàm" là tên bài hát trời ơi." Song Ngư ghé sát vào cố gắng nói nhỏ vào tai Nhân Mã.
"Thật sao?!" Nhân Mã nghệch cả mặt, song lại tức khắc quay sang mỉm cười nói tiếp với Ma Kết, "Có chút nhầm ạ, thật ra là cuốn "Con Đường Tối" mới đúng haha."
Song Ngư ngay bây giờ thật muốn từ chối nhận người quen luôn rồi, biết vậy khỏi giới thiệu tên tuổi cô nàng để đỡ phải mất mặt.
Về phần Ma Kết, anh nhìn cả hai, giọng nói phát ra như một câu khẳng định, "Giờ tôi tin là mấy cô chung một nhà rồi đó, kể cả vị biên tập mới kia. Cùng một giuộc."
Song Ngư: "..."
Nhân Mã: "..."
"Thôi không nói chuyện với hai người nữa." Nói xong anh liền kéo con chó đi nhưng không ngờ nó lại phản anh, không những không nhúc nhích mà còn sủa ngược lại.
Chỉ dừng ở đó thì không nói, đằng này nó cứ tiến tới quấn quanh chân Nhân Mã, đuôi lắc qua lắc lại, trông còn thân quen hơn cả Ma Kết.
Chưa dừng lại, cứ mỗi lần anh kéo nó thì nó lại sủa lên, nó không những làm nũng Nhân Mã, mà cả Song Ngư cũng được nó chuyển sang nịnh nọt, nói chung là bỏ mặt Ma Kết sang hẳn một bên.
"Con chó này có vẻ thích bọn tôi hơn anh nhỉ." Song Ngư vừa vuốt đầu nó vừa cảm thán. Nói trắng trợn ra hơn thì con chó này chính xác là ghét Ma Kết ra mặt.
Nhân Mã rất thích thú cưng, đặc biệt là chó. Trước cô có nuôi qua nên giờ nhìn thấy chó thì lại phấn khích chơi đùa không ngừng.
"Nó tên là gì thế ạ?" Cô hỏi.
"Kin."
Nhân Mã nghe xong liền hô tên nó, ấy vậy mà nó càng vui hơn, nhảy nhót xung quanh cô.
Bỏ qua cảnh tượng một chó một người đang chơi bên kia, thì tầm mắt Ma Kết lúc này lại va vào phải túi thức đang cầm trên tay Song Ngư.
"Tối nay mấy người tính nấu món gì sao?"
Nghe Ma Kết hỏi mình, Song Ngư không ngại nói ra tên các món, "Là gà xào sả ớt, trứng hấp, canh chua cá đuối."
"Ồ."
Không thấy được cảm xúc nào khác ngoài chữ ồ của anh, sau anh mới nói thêm, "Nghe có vẻ ngon đấy."
Thấy vẻ mặt "thèm nhưng không thích nói" của Ma Kết, Song Ngư vui vẻ mở lời, "Vậy anh có muốn ăn không?"
"Cũng được."
Song Ngư đỡ không kịp, cô chỉ là muốn mời cho có lệ thôi, ai ngờ người đàn ông này cũng sảng khoái đồng ý quá rồi.
"Cái vẻ mặt của cô như này là có ý gì? Hay là cô chỉ hỏi cho có lệ thôi?"
Ma Kết dùng ánh mắt sắt bén lia về phía Song Ngư, làm cô rối rắm lên phải chối đây đẩy, "Làm gì có, tôi làm sao có ý như vậy với anh được."
Ma Kết có vẻ khá hài lòng với thái độ này của Song Ngư, song anh lại hỏi tiếp, "À còn nữa, cái cô kia có ở nhà không?"
Song Ngư biết anh đang hỏi về Xử Nữ thì liền đáp, " Tối nay cậu ấy vẫn còn tăng ca."
Nghe đến đây, tâm trạng Ma Kết bỗng phấn khởi hẳn, "Vậy càng tốt, cứ mỗi lần gặp mặt là đòi bản thảo, thật muốn đau cái đầu."
Nhắc đến vụ bản thảo, Song Ngư như nhớ ra được điều gì đó, thế là cô liền quay sang Ma Kết, nở một nụ cười lấy lòng, "Thầy Dương Kết, tôi thấy anh có vẻ không giỏi nấu nướng cho lắm, hay là cứ mỗi lần thích thì anh có thể qua ăn với bọn tôi đi, còn không thì tôi đem đồ ăn sang cho anh cũng được. Gì chứ tay nghề của tôi thì anh cũng biết rồi đó, đảm bảo ngon và an toàn."
Ma Kết nghe xong có chút hồi tưởng, quả là rất ngon. Với một người chuyên ăn đồ bên ngoài hay kể cả có người giúp việc nấu cho, thì Song Ngư là người nấu ăn hợp khẩu vị hợp với anh nhất từ đó giờ, ăn một lần có lẽ là muốn ăn mãi.
"Nhưng với một điều kiện."
Đúng là đời không cho cái gì miễn phí, cộng với ánh mắt nịnh nọt này của cô, anh thừa biết là đằng sau lời mời hấp dẫn là một điều kiện được đề ra.
"Cô nói ra đi."
"À thì, mỗi lần đó anh phải nộp bản thảo đúng hạn cho Xử Nữ, đừng để cậu ấy vì anh mà mất ăn mất ngủ nữa."
"Cái này không được, tạm biệt."
Nói xong không cho Song Ngư phản ứng, anh xoay người đi về phía nhà mình, sẵn tiện kéo luôn con chó ngu ngốc đi theo, nhưng không may, con chó này lại bắt đầu phản nghịch.
Thấy con Shiba cứ nhe răng cương lại với người chủ mới đương nhiệm là Ma Kết, mỗi lần anh kéo đi là nó lại kéo ngược lại, một người một chó giằng co qua lại không ai chịu thua ai.
Chú chó Shiba cố gắng quay ngược lại vào người Nhân Mã đang ngồi xổm dưới đất, tỏ vẻ yêu thích cô và cũng bày ra vẻ không thích Ma Kết ra mặt.
Thấy tình hình lộn xộn trước mắt, Nhân Mã tinh ý liền nắm bắt thời cơ nói vào.
"Em trước đó cũng có kinh nghiệm nuôi chó, mà em thấy con Shiba này vẫn chưa quen với anh lắm, nếu có cần gì giúp thì anh có thể gửi qua cho tụi em chăm sóc giúp cũng được. Nhưng với điều kiện thì như chị Song Ngư nói đó."
Thật sự cả Song Ngư và Nhân Mã đều không nỡ nhìn Xử Nữ khổ đâu, chứng kiến và nghe được toàn cảnh Xử Nữ gần đây áp lực vô cùng vì người đàn ông trước mắt này làm cho hai chị em bọn họ không khỏi có chút thương xót.
Lúc Ma Kết nghe xong, có chút suy ngẫm. Đối với người đàn ông độc thân hai mấy tuổi đầu luôn sống một mình, đến cái nấu nướng còn lo chưa xong giờ còn đèo bòng thêm một con chó bên mình, thì điều kiện của hai cô nàng thật sự là quá phù hợp với tiêu chí của anh.
Nhưng với điều kiện đi kèm là phải bắt một người lấy việc trốn deadline làm thú vui như Ma Kết thì làm cho anh cũng trở nên khá đắn đo.
Kéo mãi con chó cũng không chịu đi, tối cũng chưa kịp nghĩ nên ăn cái gì, nhìn về hai gương mặt đang tươi cười nhìn mình, lý trí Ma Kết bắt đầu lung lay.
Đúng là không thể ngờ, một người vốn như Ma Kết luôn cao ngạo lại có thể vì những vấn đề này làm cho đau đầu.
Mày đẹp giờ nhăn thành một đống, anh hậm hực nói, "Vấn đề này tôi có thể suy nghĩ."
"Thật sao!"
Cả hai cô nàng đều háo hức lên.
"Nhưng trước tiên là mấy cô giúp tôi dỗ con chó ngốc này vào nhà tôi đã."
"Chuyện này quá dễ." Nhân Mã sảng khoái đồng ý.
Cô dỗ dành chú chó một chút, thế mà lại có thể dễ dàng dắt nó vào nhà Ma Kết, còn vui vẻ lắc đuôi với cả hai cô nàng, hoàn toàn ngó lơ người đàn ông cao lớn bên cạnh.
Trước khi Ma Kết vào nhà, Song Ngư còn cố tình nhắc lại điều kiện.
"Anh nhớ suy xét lại chút nha, như vậy là quá hời cho anh còn gì."
Vẻ mặt Ma Kết vẫn như khỉ ăn ớt, hậm hực nói "Biết rồi" rồi chuẩn bị đóng cửa.
Nhưng cửa chưa đóng thì Song Ngư lại chen vào nói tiếp, "À đồ ăn chút nữa anh ăn không, qua tôi ăn hoặc tôi đem qua cho."
Tâm trạng Ma Kết nghe đến đây thì có chút hạ hỏa, anh lạnh nhạt nghĩ nghĩ gì đó rồi nói, "Xong thì qua gọi tôi qua mấy cô cũng được."
Song Ngư vui vẻ giơ ngón tay ra vẻ OK đã hiểu rồi cùng Nhân Mã tạm biệt anh và chú chó Shiba.
Ma Kết vừa đóng cửa vào nhà thì Nhân Mã mới ghé tai nói nhỏ với Song Ngư.
"Chị, tác giả lớn qua nhà mình ăn chực thì chúng ta có cần mang đồ đẹp ra tiếp đón không?"
Nghe xong, ánh mắt Song Ngư nhìn Nhân Mã trông vừa khinh khỉnh vừa có chút bất lực.
"Bớt lố lăng lại cho chị nhờ."
"..."
________________
Vở kịch nhỏ 1
Thiên Yết: Anh ơi, ra ăn đồ em tự nấu nè.
Cự Giải sau khi ăn xong.
Cự Giải: Món này là do chính tay em làm đúng không?
Thiên Yết: Đương nhiên!
Cự Giải: Bảo sao không ngon.
Thiên Yết:....
Vở kịch nhỏ số 2
Xử Nữ: Giờ anh muốn nộp bản thảo và được ăn hay không nộp bản và không được ăn. Anh chọn đi.
Ma Kết: Tôi không thèm đồ ăn, tôi chọn vế sau.
Song Ngư: Giờ anh muốn....
Ma Kết: Anh chọn nộp bản thảo!
Xử Nữ:....
___________
Tiny_Sulkamm