Thậm chí Lưu Trì tình cờ còn có thể hơi ghen, nguyên nhân còn hơi con nít.
Bởi vì, gã Đinh chủ nhiệm bây giờ, với lão Đinh ban đầu kia của hắn không giống nhau tí nào hết.
Đinh chủ nhiệm biết chủ động mở cửa xe cho hắn, kéo lưng ghế dựa, làm nóng bát đũa, dù là ra vào phòng ăn của rạp chiếu phim cũng biết chặn cửa cho hắn đi.
Lão người yêu này của hắn làm mười phân vẹn mười, nhưng những điểm tốt này, trước kia Lưu Trì chưa từng hưởng qua.
Nghĩ lại phát, bọn họ trước kia giống oan gia hơn.
Ngay cả nguyên nhân bọn họ từ quen biết đến quen thuộc là: lúc Lưu Trì tỏ tình với O hắn thích khi đó, bị O xinh đẹp ngại ngùng bảo là người ta đã có người trong lòng, người đó là bạn học Đinh uỷ viên học tập thận trọng lạnh lùng.
Tuy rằng bạn học Đinh đếch biết chuyện này, nhưng thù đã kết.
Lưu Trì thầm mến ngày hôm sau đã quên, ngược lại là vì đánh bậy đánh bạ thành cùng bàn với Đinh Lăng, bắt đầu cả ngày chọc chó phá.
Người ta càng bơ hắn đi, hắn càng sung.
Học bá đẹp trai lạnh như núi băng, Lưu Trì lại thích làm loại soái ca cơ bắp hài hước hơn, thường xuyên qua lại cuối cùng dâng mình tận miệng người ta.
Nói đến yêu đương Đinh Lăng không thân thiện mấy, đúng ra là hôn người ác cực kì, cứ có cơ hội là gặm, cũng không biết nói quá hai câu đường mật.
Lưu Trì còn nhớ có lần hắn nằm trên giường tán gẫu với Đinh Lăng, trên người hắn chỗ nào cũng có dấu vết bị gặm, hắn cười.
“Anh Đinh đẹp trai nhất không biết đau lòng người ta chút nào, cũng may em da dày thịt béo, nếu là một O bé xinh sợ phải hỏng lâu rồi.”
Chẳng qua bây giờ nhìn cũng không hẳn vậy.
Lưu Trì được áo khoác chủ nhiệm Đinh bao bọc, được đối phương ôm đi vội vàng trong trời mưa to, đến gần có thể cảm nhận được hơi ấm trên người đối phương.
Hắn thấy đỉnh ô nghiêng đi với nửa vai Đinh Lăng bị xối ướt.
Không nhịn được chớp chớp mắt vì bị xốc hơi mưa đến hơi ướt.
Nếu lúc trước lão Đinh nhà hắn không ở bên hắn, có phải là ——
Sẽ hạnh phúc nhiều hơn không.