Quang Viễn thấy Phong Doãn đang đứng ở trong phòng, chủ động đến chào hỏi.
Dù gì cũng là Phong tổng, nếu kéo được đầu tư hay chỉ là tạo ấn tượng tốt thì cũng rất có lợi.
Những mối quan hệ của Mặc Kỳ Tuyết cũng nên biết cách sử dụng một chút.
Nụ cười nham hiểm của Quang Viễn lại nổi lên:
- Chào Phong tổng, không ngờ anh cũng ở đây.
Phong tổng thấy có người bắt chuyện với mình, anh chỉ biết mỗi Miên Miên mà đã thông qua Miên Miên chào hỏi sơ qua với mọi người ở Bích Lam mà thôi.
Còn người này nhìn khuôn mặt thật sự không quen nhưng anh vẫn theo phép lịch sử trả lời.
- Tôi đến thăm Mặc Kỳ Tuyết.
Không biết anh là?
Quang Viễn vui mừng khi được Phong tổng phản hồi lại:
- Tôi là giám đốc của Bích Lam.
Sau đó hai người trò chuyện theo kiểu thương mại với nhau.
Mục đích của Phong Doãn là tạo quan hệ kéo đầu tư còn Phong Doãn chỉ đáp cho có lệ.
Đúng là anh có đầu tư một chút xíu liên quan đến mảng thời trang nhưng chủ yếu thế mạnh là điện tử và lập trình.
Tuy nhiên, nếu Mặc Kỳ Tuyết muốn anh sẵn sàng đổ một khoảng tiền lớn vào.
Cuộc trò chuyện của hai người ở góc phòng đã làm Mặc Kỳ Tuyết chú ý đến.
Cô cảm thấy bó tay với cái ánh mắt nham hiểm phía sau của Quang Viễn.
Phong Doãn à? Anh bị Quang Viễn nhắm trúng thì sắp phải xì tiền ra rồi.
Chúc anh may mắn nha.
Phong Doãn cảm thấy câu chuyện đến đây là kết thúc được rồi, chào mọi người rồi xin cáo từ trước.
Dù gì đây cũng là khách của Mặc Kỳ Tuyết, anh không tiện ở lâu.
Sau khi rời đi, Miên Miên bây giờ mới dám nói:
- Oa, Anh Phong Doãn lúc nào cũng rất đẹp trai và phong độ.
Mê quá đi thôi >.
Danh Sách Chương: