Trương Tú cũng chỉ đành thở dài mà không ngăn cản. Dù sao hắn cũng biết lúc mang thai sẽ đặc biệt thèm muốn một thứ gì đó, có thể là Minh ca nhi muốn ăn thịt, huống hồ ca nhi cũng không phải là không hiểu chuyện, đều chọn lấy những phần giá rẻ mà mua.
Nhưng mà chờ đến khi hắn uống canh xương mà Minh ca nhi nấu liền không phản đối nữa, để Đại Sơn định kỳ giúp hắn mang xương về. Ngay cả hai đứa con trai của hắn đều thích uống canh xương ăn cùng bánh bột ngô, lại thêm vài miếng gan heo tim heo gì đó, mùi vị đó thực sự là rất ngon, ăn được mấy ngày, ngay cả Đại Sơn đều cảm thấy hai đứa con trai đều được nuôi đến sắc mặt hồng hào hơn nhiều.
Đường Xuân Minh thì lại cảm thấy có Đại Sơn làm công ở trên trấn trên rất thuận lợi, đi sớm về trễ, có đồ gì muốn mua thì nhờ Đại Sơn, đến buổi tối mang về là được. Chờ đến khi phúc lợi như vậy kết thúc, thời hạn thi hành án của hắn cũng kết thúc, có thể hoạt động được rồi.
Sắp qua tháng giêng thời tiết cũng dần dần ấm lên, trong nhà Đường Xuân Minh cũng có thêm nhiều thành viên khác. Đầu tiên là con chó con Đường Xuân Minh muốn nuôi để bảo vệ nhà rốt cuộc cũng tìm được. Trầm phu lang cũng rất có lòng, hắn tìm được một gia đình thợ săn, mà gia đình thợ săn này lại cũng quen biết Triệu Đại Hổ. Chó nhà hắn rất hung hãn, thường xuyên giúp săn thú, đúng lúc sinh chó con. Gia đình kia biết ca nhi nhà Triệu Đại Hổ muốn tìm chó trông sân cũng không báo giá tiền, để Trầm phu lang ôm một con lại đây. Nghe Trầm phu lang nói con chó này đời trước là chó săn, Đường Xuân Minh nghe xong vô cùng vui mừng.
Thế là sau đó Triệu Lâm tiểu ca nhi lại có thêm sủng vật mới, còn được a mẫu cổ vũ đặt tên cho sủng vật, Tiểu Hoa, Đại Mao Nhị Mao cùng Triệu Lâm cả ngày vây quanh Tiểu Hoa. Ba đứa bé thậm chí còn đem sữa dê của mình phân ra một chút để nuôi nấng Tiểu Hoa. Mỗi khi nghe thấy cái tên Tiểu Hoa này Đường Xuân Minh lại muốn bật cười. Con chó này có huyết thống của sói, sau này lớn lên nhất định rất uy phong, nhưng lại phối hợp với cái tên Tiểu Hoa này thực sự là cảm thấy buồn cười a.
Gà con đã đặt trước cũng được đưa tới, có thêm năm mươi con gà con, trong nhà lập tức náo nhiệt hơn nhiều, mỗi ngày Đường Xuân Minh lại có thêm nhiều chuyện bận rộn hơn, điều này làm cho hắn rất vui vẻ, không cần từ sáng đến tối đều nằm ở trên giường. Những con gà này hắn cũng giống như lúc mới lấy ngỗng con cùng dê con về, trước tiên cho dùng nước suối cùng lá rau trồng được trong không gian cẩn thận nuôi nấng, sau mấy ngày tình hình còn tốt hơn rất nhiều so với lúc mới được đem đến
Ngày hôm đó, Trương Tú bê chậu gỗ ra sông giặt quần áo. Mới ra đến bờ sông liền nghe thấy tiếng nói nghiêm nghị của Vương Mạc vẫn luôn ôn hòa không thích cùng người khác cãi vã “Chịu thiệt thòi cũng chính là ca nhi như các ngươi, chẳng lẽ không biết danh tiếng đối với một ca nhi rất quan trọng hay sao? Ngày đó xảy ra chuyện gì ai cũng biết, lại cố ý truyền ra những chuyện không có thực kia. Từ khi Triệu Đại Hổ mất Minh ca nhi đi lại trong thôn được mấy lần, các ngươi nói thử xem? Hắn từ lúc nào liền cùng người khác cấu kết làm bậy? Những ca nhi như chúng ta ai lại không ở bên ngoài nhiều hơn hắn chứ?”
“Yêu, lại nói giúp tên kia, cũng không biết Đường Xuân Minh cho ngươi cái gì để ngươi nói tốt cho hắn như thế? Có câu không có lửa làm sao có khói, nếu như hắn thực sự không làm gì, tại sao trong thôn lại lưu truyền những chuyện như vậy?”
“Đúng rồi đó, lại nói ngay cả Triệu a ma đều không phản đối Minh ca nhi cái giá, chúng ta còn không phải là mong Minh ca nhi tìm được một nhà khá giả, nếu là ta, cái hán tử trong quân kia chà chà…”
“Các ngươi …” càng nói càng kỳ cục, Vương Mạc tức giận đến mức đem cây gậy giặt quần áo đập vào trong nước, bọt nước bắn tung tóe.
Trương Tú bây giờ mới về hiểu được tại sao Vương Mạc tính tình luôn thật thà lại nói lớn như vậy, hắn mới không tốt tính được như Vương Mạc cùng người khác giải thích, “Đùng” một tiếng dùng sức đem chậu gỗ để dưới đất, mấy ca nhi vừa mới nói nhảm kia ngẩng đầu nhìn thấy người đến liền lập tức nhìn nhau rồi ngậm miệng lại.
“Nói đi, nói đi a, Minh ca nhi thì thế nào? Nếu như các ngươi thực sự nghĩ như vậy, tại sao không đến chỗ hán tử đó giúp Minh ca nhi làm mai mối đi? Từng người từng người các ngươi suốt ngày nhìn chằm chằm hán tử nhà người ta, ngay cả hắn thích người nào cũng đều rõ rõ ràng ràng sao? Đến cùng là ai tâm bất chính? Ai quyến rũ hán tử?
“Phi phi, nhà Đại Sơn, ngươi nói nhảm cái gì vậy? Ai tâm bất chính? Ai đi quyến rũ? Con mắt nào của ngươi nhìn thấy?” Một ca nhi chưa đến ba mươi tuổi mặt trắng bệch thả quần áo đang giặc trong tay xuống, ngón tay chỉ về phía Trương Tú Bắt hắn nhất định phải nói rõ ràng.
“Con mắt nào của ngươi nhìn thấy Minh ca nhi quyến rũ người khác thì con mắt đó của ta nhìn thấy ngươi cùng người khác không minh bạch, ai yêu, lần trước ta còn nhìn thấy Trương Hoa Lan ngươi cùng Hoàng Tứ Cẩu đứng nói chuyện ở bờ ruộng a, các ngươi cuối cùng là nói cái gì, dựa vào nhau gần như vậy.” Trương Tú căn bản không sợ hắn uy hiếp, mắt nhìn thẳng mà há mồm nói, dù cho không có chuyện gì hắn cũng có thể nói cho ngươi biết được ba, bốn phần, ai bảo Hoa Lan này cùng Vương Xuân Hoa cùng nhà Lý Hạ Căn đi lại thân như vậy.
“Ngươi… Ngươi… Ta căn bản là chưa từng nói chuyện với hắn!” Trương Hoa Lan hoảng hốt, chớp mắt một cái chết cũng không thừa nhận, phải biết rằng lúc đầu hắn được làm mai chính là cho Hoàng Tứ Cẩu, sau đó mới gả cho hán tử hiện tại, hán tử nhà hắn vẫn nhớ chuyện ban đầu, nếu như bị hán tử tóm được hắn nhất định không tránh được một trận đòn, “Ta giặt sạch, các ngươi chậm rãi giặt, ta đi về nhà.” Đem tất cả quần áo bỏ vào trong chậu rồi xoay người rời đi, trong lòng hận đến nỗi không thể xé nát cái mồm đó của Trương Tú.
Những người còn lại nhìn thấy sức chiến đấu mạnh nhất đã đi rồi, bọn họ lại càng không thể là đối thủ của Trương Tú, có ca nhi ngượng ngùng nói với Trương Tú: “Tú ca nhi, cái này còn không phải là ta nghe người khác nói bậy sao, chúng ta biết không thể coi là thật, Minh ca nhi là người thế nào chúng ta ở trong thôn chẳng nhẽ không biết được.”
“Đúng, đúng, Minh ca nhi còn đang mang hài tử a, sao có thể có thể đi ra đi lại.” Lại có người phụ họa.
Trương Tú cũng chẳng thèm tính toán cùng bọn họ, có chuyện của Trương Hoa Lan, chuyện của Minh ca nhi sẽ không bị mọi người bàn tán nữa, đem chậu bưng đến bên người Vương Mạc ngồi xổm xuống giặt với hắn. Hai mắt Vương Mạc lấp lánh mà nhìn Trương Tú, nói, “Tú ca nhi ngươi thực sự là lợi hại, ta nói nhiều như vậy cũng vô dụng, Tú ca nhi vừa đến liền giải quyết. Nhưng mà Tú ca nhi, chuyện ngươi nói giữa Trương Hoa Lan cùng Hoàng Tứ Cẩu là sự thật sao? Bọn họ thực sự nói chuyện ở bờ ruộng sao?”
Đoạn sau liền nhỏ giọng, trong mắt lóe ra ánh sáng tò mò, Trương Tú buồn cười trả lời, “Ta làm gì mà nói mò như bọn họ, nhưng mà thực sự là ta không biết bọn họ nói chuyện gì, ta thấy Hoa Lan chính là chột dạ đi, nên, để hắn nếm thử cảm giác của Minh ca nhi.”
Bên cạnh còn có mấy ca nhi lớn tuổi một chút hỏi xem Trương Tú đến cùng là xảy ra chuyện gì, trước khi Trương Tú đến bọn họ cũng xen mồm vào lời đồn đãi của Minh ca nhi, người nhà quê chính là như vậy, thời điểm nông nhàn không phải là nhà thôn đông làm sao thì cũng là nhà thôn tây thế nào, trong thôn có một hán tử trong quân đến hơn nữa Phong tiểu tử vừa trở về mọi người còn chưa thăm dò được tình huống của hắn, hán tử kia cũng không phải là người dễ chọc, mọi người vô cùng tò mò, vì vậy có lời đồn về quan hệ truyền ra, thực sự là thoải mái lòng nhiều chuyện của mọi người.
Trương Tú đương nhiên rõ ràng những ý nghĩ của những người này, vừa đem quần áo vào trong sông làm ướt, vừa nói: “Ta cũng chính là nói như vậy, lúc đó cách có chút xa, thực sự cũng không rõ ràng, ai bảo Trương Hoa Lan hắn giội nước bẩn lên người Minh ca nhi, ta cũng chỉ là hù dọa hắn một chút.”
Hắn vừa nói như thế cũng khiến cho những ca nhi này không hiểu được đến cùng là chuyện như vậy hay chỉ là tình cờ, cũng có người đem chuyện làm mai trước đây của Trương Hoa Lan đùa giỡn một phen, mà những người nói xấu Đường Xuân Minh lúc trước, nhìn thấy Trương Tú căn bản là không để ý đến bọn họ, cũng nhanh chóng thu dọn quần áo rồi rời đi.
Sau khi giặt sạch quần áo đem về nhà phơi nắng xong, Trương Tú suy nghĩ một chút liền quyết định đem chuyện này nói cho Đường Xuân Minh, cũng để cho hắn chuẩn bị tâm lý, vạn nhất sau này đi lại trong thôn nghe được cái gì lại động thai, hoặc là không động thai nhưng lại động tay động chân với những người này, vậy thì không tốt, dáng vẻ cầm chày gỗ đuổi theo người khác lần trước của hắn thực sự quá mức kinh người khiến Trương Tú vẫn nhớ mãi.
Hơn nữa Vương Mạc nói cho hắn, hiện ở trong thôn cái gì cũng nói, có nói về Minh ca nhi cùng hán tử trong quân kia, thậm chí còn nói Minh ca nhi cùng Phong tiểu tử, nói cái gì mà Phong tiểu tử cũng không chê hắn mang theo hài tử, hơn nữa tuổi của Phong tiểu tử cũng lớn, tướng mạo lại có vẻ hung ác, ca nhi bình thường chỉ sợ cũng không nói được, hai người cùng nhau sinh sống cũng không tồi. Những câu nói này khiến cho Trương Tú nghe được liền tức đến mức nở nụ cười, mặc kệ là Phong tiểu tử hay là vị hán tử Dư Mộ kia, chỉ là không vừa mắt A Lâm bị bắt nạt liền giúp một chút, liền bị những người này nói nhiều như vậy, thực sự là nhàm chán đến hỏng người.
Bây giờ Đường Xuân Minh đều đóng cửa mà sống, bởi vậy Trương Tú đến gõ cửa một chút mới có người đến mở cửa.
“A Tú ca, đây là làm sao, thật giống như tức giận không ít, Đại Sơn cũng không ở nhà a, tức giận với ai?” Đường Xuân Minh vừa đón Trương Tú vào cửa vừa trêu ghẹo, Trương Tú nhất thời không nhịn được liền cười ra tiếng.
Đóng kín cửa, hai người cũng hướng về phía nhà chính, Trương Tú cũng đem chuyện hắn nghe qua cùng Vương Mạc nói cho Đường Xuân Minh, vừa nói vừa để ý đến vẻ mặt của Đường Xuân Minh, vạn nhất tức giận đến thương tổn chính mình thì không có lời, chờ đến khi hai người nói xong cũng đến nhà chính, Trương Tú liếc mắt nhìn thấy hai đứa con trai của mình đang ở trên giường nghiêm túc dùng gậy khoa tay trên bàn cát, nhìn thấy vậy tức giận của hắn cũng không còn, trong lúc đó mặt mày cũng nhanh chóng nhiễm ý cười.
“A Mẫu.”
“A Mẫu.”
“Tú a sao.”
Ba đứa nhỏ ngẩng đầu kêu một tiếng rồi lại cúi đầu, hiện tại ba đứa sau buổi trưa liền đến chỗ Đường Xuân Minh học chữ, nhưng mà giấy bút thực sự là quá đắt đối với những người muốn học chữ, hiện tại kinh tế Đường Xuân Minh cũng eo hẹp liền làm cho ba đứa cái bàn cát cùng que để luyện chữ,mà Trương Tú cũng chỉ muốn cho hai đứa không phải mù chữ chứ không muốn hướng đến con đường thi cử, cảm thấy như vậy rất là tốt. Trong lòng thôn dân, đọc sách tập viết đều là một chuyện rất thần thánh, Triệu lão tam thi được đồng sinh cũng không biết đã khiến cho bao nhiêu người trong thôn mơ ước, Triệu lão ma nói lý quấy nhiễu, nhưng mà vừa nhắc tới đứa con thứ ba của hắn mọi người liền không tự chủ được những chuyện hắn từng làm.
“Trước đây luôn cảm thấy hai tiểu tử này không ngoan ngoãn bằng tiểu ca nhi, suốt ngày ầm ĩ không có được thời điểm yên tĩnh, không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy được thời điểm bọn họ có yên tĩnh chăm chú làm việc như vậy, nhờ có Minh ca nhi, có thể giúp bọn nó kiềm chế lại, ta cũng yên tâm hơn nhiều.” Trương Tú cảm khái nói.
“Đại Mao Nhị Mao làm gì kém như vậy, ở chỗ này còn có thể giúp ta làm việc a, nói ra vẫn là ta không thể rời được bọn họ a.” Đường Xuân Minh biết rõ Trương Tú chỉ nói như vậy, trong mắt trong lòng còn không phải là quý hai đứa con trai nhất, kỳ thực gia trưởng mọi nhà đều như vậy, hơn nữa dưới cái nhìn của hắn, Đại Mao Nhị Mao so với hắn khi còn bé còn hiểu chuyện hơn nhiều, lịch sử đen tối kia của mình khiến cho mình nghĩ lại mà kinh.
“Minh a sao, mau nhìn con viết a, lần này con viết đúng không.” Tính tình của Nhị Mao hoạt bát hơn so với Đại Mao, không nhịn được đem khoe hi vọng được Đường Xuân Minh khích lệ, ngay cả a mẫu mình đều để một bên không để ý tới.
Đường Xuân Minh trước tiên để Trương Tú lên giường ngồi, chính mình lại qua nhìn giúp ba đứa nhỏ, chữ trong bàn cát tuy nhìn có chút xiêu vẹo nhưng đều viết đúng, Đường Xuân Minh đương nhiên không keo kiệt khích lệ hắn, Nhị Mao mặt mày mừng rỡ hớn hở. Đại Mao cũng được Đường Xuân Minh khen ngợi, tuy rằng bình thường thận trọng hơn so với Nhị Mao, nhưng lúc này cũng vui vẻ đến con mắt híp lại. Chờ đến khi Triệu Lâm tiểu ca nhi tha thiết mong ngóng nhìn hắn, Đường Xuân Minh nhìn liền mừng rỡ hôn hắn mấy cái, bởi vì tuổi của A Lâm nhỏ hơn rất nhiều so với Đại Mao Nhị Mao, chỉ là đứa trẻ ba tuổi, do vậy yêu cầu của Đường Xuân Minh đối với nó cùng thấp hơn một chút, học chữ cũng ít hơn, nhưng mà không hổ là con trai thông minh của hắn, một chữ cũng không quên đều đã học xong.
“Được rồi, ngày hôm nay chỉ đến đây thôi, đều đi chơi đi.”
Đại Mao Nhị Mao hoan hô, nắm tay A Lâm cùng đi tới chỗ Tiểu Hoa, đối với hai dã tiểu tử suốt ngày ở bên ngoài mỗi ngày có được thời gian yên tĩnh như vậy cũng không dễ dàng gì, nhưng mà cũng bởi vì vậy bọn nó lại có cái để khoe khoang với những đứa trẻ khác trong thôn, có thể khiến những tiểu bằng hữu kia hâm mộ vô cùng.
Nhưng mà ai bảo Trương Tú có quan hệ tốt nhất với Minh ca nhi, những gia trưởng của những đứa bé kia cũng chỉ có thể ước ao, nhưng cũng không tiện tới hỏi.
Hiện tại trời lạnh, năm mươi con con gà con đều được thả trong phòng, ngoại trừ buổi trưa chuyển ra ngoài phơi nắng, bởi vì Đường Xuân Minh làm việc rất chịu khó, trong phòng cũng không có mùi gì quá mức. Trương Tú ló đầu nhìn ngó mấy con gà con, lúc trước cảm thấy Minh ca nhi có chút mạo hiểm, hiện tại thấy mỗi con đều sống rất tốt, cũng không khỏi cao hứng, đương nhiên chính hắn vẫn là cẩn thận chút đợi trời ấm hơn rồi mới bắt mấy con về nuôi.
“Ngươi nghĩ thế nào về những chuyện kia?” Trương Tú đem vừa đề tài bàn lại, “Ngươi nói xem rốt cuộc là ai truyền ra? Có phải là Vương Xuân Hoa?” Vương Xuân Hoa đã từng nói Minh ca nhi câu dẫn dã hán tử.
Đường Xuân Minh bĩu môi, thực sự là ăn no rửng mỡ truyền ra nhiều lời như vậy, không cần nói hắn bây giờ cũng không có tâm tư tìm hán tử, một lòng chỉ muốn nuôi con trai tốt cùng làm giàu lên, lại nói, coi như hắn muốn tìm hán tử thì có quan hệ gì đến những người này: “Thích nói những chuyện như vậy, ngoại trừ những người nói nhảm kia còn có ai tin, nói nhiều hơn nữa ta cũng sẽ không bởi vì chuyện này mà mất khối thịt nào. Nhưng mà ta đoán có lẽ không phải là Vương Xuân Hoa, hắn hiện tại còn đang nằm ở nhà,” Tình huống ngày ấy hắn không tin không để lại ám ảnh trong lòng Vương Xuân Hoa, sao có thể nhanh chóng khôi phục nhay nhót trong thôn như vậy, “Ta cảm thấy đôi phu phu bị ép đến mức phải phun đất cùng nhà của cháu trai kia có khả năng hơn.”
“Ngươi nói nhà Lý Hạ Căn?” Trương Tú trợn mắt lên, nhưng mà cũng rất nhanh liền vỗ đùi kêu lên, “Ta thấy chính là hắn, ngày đó chính tiểu tử nhà hắn chạy đến Triệu gia tìm Vương Xuân Hoa, con trai nhà hắn thường cùng Triệu Đống chơi đùa thích bắt nạt những đứa trẻ khác.”
“Ngươi cũng đừng quá nhạy cảm, ta thật sự không để ý, lại nói không phải ngươi đã vì ta báo thù sao.” Đường Xuân Minh vui vẻ nói, Trương Tú cũng thật sự không phúc hậu a, nói như vậy thật khiến cho người ta nghi ngờ, chuyện truyền đi không biết sẽ thành cái dạng gì nữa, hắn đối với Trương Tú thực sự là cảm kích, có thể nói từ khi hắn đến thế giới này Trương Tú là người giúp hắn nhiều nhất a.
Hết chương 17.