Nhưng mà không biết chỗ nào xảy ra sai lầm, mấy bức tranh nàng vẽ đó cũng không biến mất như trước đây. Đã liên tiếp mấy ngày rồi mà vẫn ở nguyên chỗ đó.
Cái này làm cho Quân Ninh bỗng nhiên có chút đau đầu, căn bản không biết Bùi Túc là có ý gì. Hay là hắn lại sinh ra cái gì ý tưởng kỳ quái gì đó, rốt cuộc làm vai ác, cái gì mà quyết không cho phép có thứ gì có thể dao động tâm thái hắn tồn tại a. Hoặc là người làm chuyện lớn không câu nệ tiểu tiết, quyết không thể sa vào tư tình nhi nữ. Nếu không liền sẽ bị người nắm nhược điểm.. Trước kia nàng đọc tiểu thuyết đã thấy được rất nhiều.
||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Thần Bí Chống Lưng Cho Tôi |||||
Nhớ tới trước kia, biểu tình Quân Ninh từng chớp mắt một cái đình trệ, nhưng thực mau liền khôi phục bình thường.
Nghĩ đến bọn họ còn cần một cái cơ hội, một cái cơ hội đủ để Quân Ninh cùng Bùi Túc ở chung, một cái cơ hội làm hắn rốt cuộc không thể bỏ nàng xuống được.
Quân Ninh cẩn thận suy nghĩ, lúc này mới phát hiện mặc dù nàng giống Lý Nguyên Chỉ trong cốt truyện. Ở chùa Xuất Vân đã cứu Bùi Túc, hắn lại không có giống trong cốt truyện, sau khi trở lại kinh thành, biểu lộ tình cảm với nàng giống Lí Nguyên Chỉ. Ngoại trừ một cây trâm, thật giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra..
Nhưng mà tinh tế suy nghĩ một chút, thân phận của nàng rốt cuộc khác Lý Nguyên Chỉ. Hơn nữa Nam Sở đế đối với nàng vô cùng yêu thương. Ngay cả đối với thế gia công tử như Văn Tùng Hạo cũng là mặt sưng mày xỉa, vẫn luôn nhìn không thuận mắt, càng đừng nói Bùi Túc là một con tin. Nói không chừng Bùi Túc chân trước nói muốn cưới nàng, sau lưng liền có thể bị Lý Huyền Nguyên âm thầm xử lí!
Ai, con đường phía trước vẫn phải từ từ đi a!
Nghĩ vậy, Quân Ninh thở dài.
[ Editor: Âm Họa Vô Cốt]
Thời gian cứ thế trôi đi, rất nhanh đã đến tân niên, tân niên trong cung náo nhiệt hơn so với những tân niên trước nàng từng trải qua. Vô số tập tục, dâng hương, phong bút.. linh tinh một đống lớn. Quân Ninh xem tới mở rộng tầm mắt, hơn nữa trong khoảng thời gian tân niên này, nàng cũng không gặp mặt Lý Huyền Nguyên đã. Bởi vì hắn không chỉ phải chiêu đãi các văn võ đại thần tới chúc Tết, mà còn phải chiêu đãi đại sứ của các nước nhỏ phụ thuộc tới dâng cống phẩm.
Theo trình độ bận rộn hiện tại của Lý Huyền Nguyên, Nam Sở thật sự là rất lớn mạnh, cũng thật phồn vinh. Nhưng mà như vậy vẫn bị Bùi Túc dùng mười ba năm liền đánh hạ. Lý Huyền Nguyên đã từng là bá chủ một phương cuối cùng cũng chỉ có thể rơi vào kết cục thắt cổ mà chết ở Càn Thanh Điện, thật đáng buồn đáng tiếc!
Mà sau tân niên chính là tết Thượng Nguyên. Ngày đó, Quân Ninh rốt cuộc có thể gặp được Lý Huyền Nguyên, không chỉ có như thế, trong cung còn tổ chức một cái yến hội. Là một cái yến hội đoàn tụ, chỉ có các phi tử và các hoàng tử công chúa tới tham gia. Ngay cả mấy hoàng tử công chúa không được coi trọng như Lý Nguyên Chỉ cũng có thể tới gặp phụ hoàng luôn bận trăm công nghìn việc này của mình một lần.
Trong cung còn mời gánh hát, ê ê a a mà xướng, cũng có một ít người tới nhảy múa, đánh đàn. Bùi Túc cũng ở trong đó. Chỉ là hắn tới hoàng cung không phải là dùng thân phận con tin Bắc Hạo, mà là dùng thân phận Vô Song công tử. Đây rõ ràng là coi hắn như thứ hạ đẳng mà đối đãi!
Mà khi biết tin tức, Quân Ninh liền biết lão cha của nàng sợ là có chút chờ không kịp. Nếu Bùi Túc nhịn được, vậy chính là hắn có ý đồ mờ ám, cần phải diệt trừ; nếu hắn không nhịn được, quả quyết cự tuyệt, như vậy Lý Huyền Nguyên thậm chí đều không lấy cớ là có thể trị Bùi Túc tội kháng chỉ. Không giống trong cốt truyện, Bùi Túc có Lý Nguyên Chỉ có thể hấp dẫn tầm mắt của mọi người, hiện tại Bùi Túc có thể nói là không đường rút lui.
Qua nhiều lần hỏi thăm, Quân Ninh rốt cuộc biết Bùi Túc vẫn là mang theo cầm của hắn tới. Xem ra là chuẩn bị nhịn, chờ tết Thượng Nguyên đi qua, cuộc sống của hắn chỉ sợ là sẽ không yên ổn nữa!
Quân Ninh có chút lo lắng, nhưng nàng lại không làm được cái gì. Chỉ có thể âm thầm nghĩ biện pháp giải quyết giúp Bùi Túc. Vì thế, lúc nàng ngồi ở bên cạnh Lý Huyền Nguyên nghe diễn, không có gì bất ngờ xảy ra mà thất thần.
Lý Huyền Nguyên vừa thấy tiểu nha đầu bên cạnh luôn ở trạng thái đầu óc trên mây liền biết nàng nhất định là không có hứng thú với nghe diễn, hắn có chút buồn cười mà cúi đầu hỏi nàng: "Tiểu Nghi Gia của trẫm có phải là không thích nghe diễn hay không? Nếu không trẫm gọi người đổi thứ khác thú vị hơn?"
"Ân?" Quân Ninh thất thần quá mức, bỗng nhiên nghe thấy lời này lại có chút phản ứng không kịp.