• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ vậy, Quân Ninh liền đứng lên, đi tới chỗ nàng ta, lấy khăn lụa lau nước mắt giúp Tiểu Mãn: "Được rồi, đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn như trẻ con vậy, nhìn ngươi khóc lóc này, xấu muốn chết! Tiểu Mãn ngoan, không khóc nữa! Tới đây, để bản công chúa xem hôm nay Tiểu Mãn nhà ta mang đồ ăn ngon gì về nào. Wao, là bánh bao siêu lớn siêu thơm, còn có dưa chua ngọt.. Ừm, vừa ngửi liền biết rất ngon, Tiểu Mãn thật là lợi hại! Ngươi ăn không? Nếu không ăn thì bổn cung liền ăn hết sạch đó nha, không để lại cho ngươi chút nào luôn.."

"Hả, đừng.. nấc.. Đừng mà, Tiểu Mãn còn chưa.. nấc.. Ăn cơm đâu! Rất đói bụng, Tiểu Mãn cũng muốn ăn, công chúa để.. nấc.. để lại cho nô tỳ một chút..". Truyện Dị Giới

"Đừng mà.."

Chủ tớ hai người nháy mắt liền làm ầm ĩ lên, nhìn tiểu nha đầu vui vẻ ăn, Quân Ninh cũng cảm thấy vui vẻ. Bùi Túc gì đó, Vô Song công tử chó má gì đó còn không đáng yêu bằng Tiểu Mãn nhà nàng đâu. Nhìn xem, chỉ cần tùy tiện thay đổi chủ đề, tiểu nha đầu này lập tức liền quên tại sao lúc nãy mình khóc, tâm tư thật sự quá đơn giản, thật sự rất dễ nuôi, cũng rất dễ lừa!



Quân Ninh cười tủm tỉm nghĩ.

Đúng vậy, mặt ngoài nàng thật sự là bị Huyền Nguyên đế chán ghét, không chỉ xóa phong hào mà còn tước bỏ đứng hàng, bị nhốt trong Phương Phỉ các. Nhưng đừng tưởng rằng Quân Ninh không biết mỗi tối, sau khi nàng đi ngủ, người cha mắc bệnh nữ nhi khống của nàng liền sẽ nhân lúc mọi người không chú ý mà tới đây xem nàng. Lần nào cũng phải thờ dài mấy lần, Quân Ninh muốn không biết cũng không được.

Lại nói đến chuyện nàng bị nhốt, thật ra là Huyền Nguyên đế chỉ muốn bảo vệ nàng mà thôi. Rốt cuộc thì không chỉ có duy nhất Lý Quân Dương đã chết mà còn có con trai trưởng của mấy gia tộc lớn. Những người đó đều đã cấu kết với Lý Quân Dương từ nhỏ, cùng nhau làm việc xấu, bắt nạt đám người Bùi Túc, hiện tại đều bị hắn làm thịt cùng một lúc..

Hầu như con trai trưởng đều là người tốt nhất để kế thừa chức tước của bậc cha chú mà Bùi Túc còn làm như vậy. Giờ thì hay rồi, tất cả những gia tộc đó đều rối loạn nội bộ, có con trai thứ còn dễ giải quyết, tuy rằng cần tốn chút thời gian nhưng vẫn có thể bồi dưỡng ra một cái nữa. Nhưng những gia tộc chỉ có con vợ lẽ hiện tại đều kêu khóc om sòm muốn Huyền Nguyên đế chém đầu Quân Ninh thì mới có thể làm giảm lửa giận trong lòng họ. Hơn nữa, đứng sau hoàng hậu chính là tể tướng, cháu trai đã chết, gia tộc bọn họ hoàn toàn không còn lợi thế để cạnh tranh ngôi vị hoàng đế. Đừng nói là phồn vinh trăm năm, chờ đến lúc tân hoàng lên ngôi, bọn họ sẽ là người chết đầu tiên! Vì vậy càng hận Bùi Túc và Quân Ninh thấu xương.

Nhưng Quân Ninh lại không thể không nói, Bùi Túc giết bọn họ thật sự khiến người ta vô cùng sảng khoái. Bên ngoài Huyền Nguyên đế không có phản ứng gì nhưng nàng biết trong lòng ông ta cũng vô cùng sung sướng.



Đám người thừa kế như lũ sâu mọt đó lại đều có cha là người quyền cao chức trọng. Vậy cũng có nghĩa là tương lai của Nam Sở chỉ có thể giao cho đám người suốt ngày chỉ biết ăn nhậu chơi gái cờ bạc thì sao ông ta có thể không lo lắng chứ. Những gia tộc đó đều có từ lâu đời, quan hệ đan xen phức tạp, không thể rút dây động rừng. Huyền Nguyên đế đã lớn tuổi rồi, thật sự không còn sức lực để sửa trị bọn họ nên chỉ có thể lo lắng suông. Hiện tại Bùi Túc vừa ra tay liền xóa bỏ tai họa ngầm này, sao ông ta có thể không vui chứ?

Rốt cuộc thì bọn nhãi ranh bị giết đó, có kẻ nào là trong tay không dính mấy mạng người, thật sự là giết rất tốt, giết rất hay!

Đáng tiếc là Huyền Nguyên đế không thể nghĩ như vậy, rốt cuộc thì Bùi Túc cũng tạo ra một cuộc hỗn loạn rất lớn. Không nói đến chuyện người thừa kế bị giết, chỉ nói đến chuyện Bùi Túc vừa đi đã làm hơn một nửa cửa hàng trong kinh thành đóng cửa cũng đủ để ông ta vô cùng đau đầu!

Mà phu nhân những gia tộc đó ngày nào cũng đến trước cửa cung khóc lóc kể lể, muốn ông ta giao Quân Ninh ra. Rốt cuộc thì đã không còn con trai cả để dựa vào, địa vị giảm sút, sao bọn họ có thể không hận chứ? Tình thế đã càng ngày càng nghiêm túc, nếu Huyền Nguyên đế không nhốt Quân Ninh trong cung thì sợ là nàng đã bị chém chết không biết bao nhiêu lần rồi!

Trong cung cũng không nhất định là an toàn nhưng ít nhất Huyền Nguyên đế còn có thể che chở nàng. Hơn nữa còn có một cổ thế lực khổng lồ vẫn luôn âm thầm chú ý đến sự an toàn của Quân Ninh. Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là do ai để lại!

Huyền Nguyên đế chỉ coi như không thấy.

Mà lúc này, khi Quân Ninh và Tiểu Mãn đã sắp ăn sáng xong thì một nữ tử mặc cung trang màu hồng cánh sen đẹp đẽ quý giá đã đi đến trước Phương Phỉ các. Nàng ta quay đầu nhìn thoáng qua các thái giám cung nữ đằng sau: "Bổn cung có chuyện muốn nói với tứ tỷ tỷ, tất cả các ngươi đi xa chút.."

"Nhưng mà công chúa.."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK