• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng nay, vì sắp tới ngày lên máy bay nên Doãn Ny cũng thường xuyên ở nhà với ba mẹ Doãn hơn.

Cô không muốn mẹ cô phải lo lắng cho cô nữa, mấy hôm nay cô cũng sang phòng của mẹ Doãn để ngủ cùng mẹ.

Giống hôm nay, cô đang cùng mẹ Doãn nấu ăn trong bếp lại nghe người làm vườn chạy vào:

"Tiểu thư, có người nào đó đang ở ngoài còn nói muốn gặp tiểu thư ạ."

Doãn Ny nhíu mày có chút nghi ngờ, cô đi ra một chút nhìn ra lại thấy người mà cô và Lâm Quỳ bây giờ không muốn gặp nhất.

Hạ Trí Khanh như đinh đóng cột đứng ở ngoài cửa, trong cũng khá mệt mỏi, cô cũng không định tiếp đón cái loại bẩn thỉu này nhưng cô cũng không thể để tên này cứ đứng lì như vậy.

Doãn Ny khó chịu, bất lực đành phải ra ngoài để gặp mặt Hạ Trí Khanh.

Doãn Ny bước ra hỏi bằng giọng lạnh tanh:

"Tìm tôi làm gì?"

Hạ Trí Khanh thấy cô đi ra, vừa vui mừng lại có chút hồi hộp, khuôn mặt của Hạ Trí Khanh không biểu lộ một ít cảm xúc nào nhưng cô vẫn có thể nhìn ra một chút hoảng sợ trên khuôn mặt tên này.

Nếu đổi lại là trước kia chắc hẳn cô vẫn sẽ còn tin Hạ Trí Khanh là thật lòng yêu Lâm Quỳ.

Còn bây giờ trong mắt Doãn Ny, Hạ Trí Khanh lại chỉ đáng là một tên súc sinh, khốn nạn là một tên rẻ rách không hơn không kém.

Doãn Ny cũng không hứng thú nói chuyện với tên này nên chỉ trả lời cho có:

"Không biết."

"Mà cậu cũng mày dày thật, chuyện đến như vậy rồi mà còn đi kiếm làm phiền cậu ấy!!"

"Làm ơn đi, đừng xuất hiện trước mặt Lâm Quỳ nữa. Bảo bối nhà tôi sẽ không thích."

Hạ Trí Khanh nghe cô nói một tràng, nhíu mày khó hiểu:

"Ý cậu muốn nói là gì?"

Doãn Ny lúc này quả là chịu không nổi cái điệu bộ thảo mai này nữa mới quay qua chửi xối xả:

"Là ý trên mặt chữ đó!!! Là kêu cậu đừng như con đĩa bám theo đuôi Quỳ Quỳ nhà tôi nữa. Chúng tôi biết hết mấy cái trò bẩn thỉu của cậu rồi. Cũng không thấy thú vị gì hết, cái trò cá cược gì đó của cậu không phải rồi sao? Cậu làm Quỳ Quỳ nhà tôi tổn thương vẫn còn chưa đủ sao mà còn đòi đi tìm cậu ấy? Hay là cậu bị đá nên không chấp nhận được sự thật?"

Hạ Trí Khanh càng nghe chân mày càng nhíu chặt, lại càng bất ngờ vì bí mật mình giấu mấy tháng nay lại bị lộ ra ngoài.

Hô hấp của Hạ Trí Khanh có chút bị ngưng trệ. Hạ Trí Khanh ngập ngừng hỏi: "Là ai nói?"

Doãn Ny nghe thấy lại càng muốn cười, cô nhếch môi hỏi: "Ai nói còn quan trọng sao?"

Hạ Trí Khanh trầm giọng, khàn khàn lớn giọng lập lại:

"TÔI HỎI CẬU LÀ AI NÓI?"

Doãn Ny bị làm cho giật mình giật mình, ba mẹ Doãn ở trong nhà nghe thấy cũng phải chạy ra.

Mẹ Doãn nhíu mày lo lắng nói:

"Ủa Trí Khanh, con có việc gì sao? Có gì thì hai đứa vào nhà từ từ nói đứng ở đây um xùm. Ây da người ngoài nhìn vào mắng sẽ không hay."

Ba Doãn gật đầu đồng ý hỏi:

"Cậu rốt cuộc tới đây làm gì mà lại lớn tiếng nạt con gái tôi vậy hả?"

Doãn Ny tất nhiên là sẽ không để Hạ Trí Khanh trả lời liền chen ngang vào:

"Cậu ấy đến đây để hỏi về Lâm Quỳ đó ba mẹ."

Ba mẹ Doãn nghe tới Lâm Quỳ thì hơi khựng lại, có chút mất tự nhiên vì cả hai gia đình đã nói sẽ không được tiết lộ một thông tin gì về việc đi du học.

Mẹ Doãn nhíu mày, khó xử vội vàng kiếm cớ đuổi khéo Hạ Trí Khanh đi:

"Con bé Lâm Quỳ sao, gia đình cô chú cũng không biết đâu. Con tốt nhất là hãy về đi."

Mẹ Doãn nói xong đã nhanh chong kéo tay Doãn Ny vào trong nhà còn ba Doãn đứng đóng cửa lại.

Khi cả ba người vào nhà, mẹ Doãn mớ thở phào vuốt ngực hỏi cô:

"Thằng bé tại sao lại kiếm Lâm Quỳ?"

Cô nhún vai, ngãi ngãi đầu:

"Sao mẹ hỏi con, con làm sao biết được."

Ba Doãn lại tức giận tay khoanh ở trước ngực hậm hực nói:

"Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng việc thằng nhóc ranh này nạt vào mặt của Mật nhà tôi thì tôi quả thật là không thể nào chấp nhận được!!!"

Mẹ Doãn thở dài, lắc đầu:

"Tôi nhớ hình như lần cuối gặp thằng bé này chắc là lúc tiễn anh nó đi du học. Nhưng mà bây giờ nhìn lại quả thật đã lớn hơn trước tính tình cũng thay đổi nhiều rồi."

Doãn Ny cũng không có quan tâm đến lời ba mẹ Doãn đang nói. Tay cô cầm điện thoại bấm lia lịa để kể cho Lâm Quỳ về chuyện khi nãy.

﹝Cậu biết gì không? Khi nãy tên súc sinh kia có đến nhà tớ để hỏi tớ về cậu.﹞

Lâm Quỳ đang học bài nhận được tin nhắn của Doãn Ny cũng mở ra xem, cô ấy bất ngờ:

﹝Hỏi tớ?﹞

Doãn Ny hăng say kể lại câu chuyện:

﹝Đúng vậy, khi nãy cậu ta đến nhà tớ để hỏi tớ là mấy hôm nay sao không gặp được cậu. Lúc đầu tớ định nói giảm nói tránh rồi. Ai ngờ tên này lại cứ trơ mặt ra khiến tớ tức giận tớ liền chửi tên súc sinh đó một trận. Cậu không biết đâu, tên đó còn cả gan nạt vào mặt tớ nữa cơ!!!﹞

Lâm Quỳ nhíu mày:

﹝Nạt cậu? Nạt cậu cái gì?﹞

Doãn Ny:

﹝Nằng nặc muốn tớ nói ra người cho bọn mình biết sự thật là ai. May là hôm nay có ba mẹ tớ ở nhà không tên đó đứng hỏi chuyện sẽ khiến tớ tức điên mất!!!﹞

Lâm Quỳ không biết nói gì:

﹝...﹞

Doãn Ny thả ra một sticker cười nham hiểm:

﹝Cậu không biết đâu, khi nãy tớ cảm thấy tớ thật sự rất ngầu đó.﹞

﹝Tớ kêu tên đó đừng đến tìm cậu nữa, nói tên đó không đáng để làm cậu buồn.﹞

﹝Bây giờ tớ nhớ lại cái bản mặt mâm của tên súc sinh đó lại khiến tớ không thể nhịn cười nữa rồi nè.﹞

Lâm Quỳ đọc hết mấy dòng tin nhắn của cô, môi hơi mím chặt:

﹝Cậu có nghĩ là tên đó thật sự thích tớ không hay chỉ là chơi đùa qua đường?﹞

Doãn Ny cắn răng, ngẫm một lúc mới nhắn lại:

﹝Nếu thích cậu thì tại sao phải dùng cái trò bẩn thỉu đó để thích chứ? Dù như nào bây giờ tớ cũng cảm thấy tên này chính là loại súc vật, súc sinh là cái thứ cặn bã!﹞

Lâm Quỳ tặc lưỡi:

﹝Cậu có cần chửi ác như vậy không hả?﹞

Doãn Ny thả sticker một cô gái ôm bụng cười:

﹝Tất nhiên là không ác mà cũng có thể là ác. Không ác thì làm sao có thể khiến tên đó tỉnh mộng? Tưởng bản thân mình có tí nhan sắc là lại mang con gái người ta ra chơi đùa sao?﹞

﹝Tên đó chính là loại cặn bã, tra nam, đồ đê tiện, đồ hám gái không khác gì súc vật!!﹞

Lâm Quỳ khẽ nuốt nước bọt có thể nói đây là lần đầu tiên cô ấy được thỉnh giáo một Doãn Ny khác một trời một vực với ngày thường như vậy.

Doãn Ny bây giờ như là khác xa với Doãn Ny trầm tính ngày thường. Bây giờ cô chửi rất thấm, từng câu từng chữ đó giờ một học sinh ba tốt như Doãn Ny chưa từng nói ra bây giờ lại nói rất thành thạo.

﹝Thôi, cậu tức giận làm gì. Hoan hỉ, hoan hỉ đi. Dù sao tớ cũng không có buồn cho lắm.﹞

Doãn Ny cười cười:

﹝Biết nhưng tớ vẫn muốn trả thù cho cậu.﹞

...****************...

⇔《Truyện Gốc Nằm Tại Noveltoon Nên Mong Mọi Người Tôn Trọng Bản Quyền Và Tôn Trọng Tác Giả Mà Không Mang Truyện Qua App Khác Để Reup.》

⇔《Tim + Theo dõi + 1bong hoặc vote cho bọn tớ nhaaa. Tốc độ ra chương sẽ tùy vào mọi người tương tác nhiều hay ít á nên mọi người đừng xem chùa nha tụi tôi bị buồn á.》

⇔《 Cus & Juu Rất Cảm Ơn Mọi Người Đã Ủng Hộ. Mãi Yêu ❤》



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK