• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tạ Hoài Du cảm nhận khí lạnh ghê tởm trên cả người đã rút đi, tay chân cũng có thể hoạt động lại như thường mới bình tĩnh trở lại nói: "5 phút đủ rồi, hai chúng ta cùng nhau đến phòng giám sát tìm kiếm một chút là được."

"Ok."

Hai người có dán lá bùa của Từ nguyệt Hi vẽ lên người nên cái lạnh ăn mòn da thịt lúc trước chỉ có thể bao bọc cả người họ chứ không còn có khả năng tiến vào trong người được nữa.

Theo bản đồ đã thấy ở cổng trường Tạ Hoài Du nhanh chóng tìm được nơi họ muốn tìm.

Phòng giám sát.

Tạ Hoài Du cẩn thận kéo cô nhóc Từ Nguyệt Hi ra sau lưng mới chầm chậm đi vào phòng, cậu vừa quan sát bố cục vừa cảnh giác với mọi thứ xung quanh.

Từ Nguyệt Hi cũng nâng mức cảnh giác của bản thân lên cao nhất, cùng Tạ Hoài Du xem xét tình hình.

Tạ Hoài Du quan sát một lúc thấy không có gì nguy hiểm mới hành động, cậu mở chiếc máy tính cũ kĩ để theo dõi các camera được lắp trong trường lên, may mà nó vẫn hoạt động bình thường, cũng có thể nó là một thứ để cung cấp manh mối cho người chơi nên mới còn sài được như vậy.

"Anh, cẩn thận một chút, chiếc máy giám sát này có oán khí rất nặng." Từ Nguyệt Hi khẽ kéo tay cậu nói.

"Được, anh biết rồi."

Dựa theo ngày và giờ trang cuối cùng của quyển sổ bệnh án, Tạ Hoài Du bật chế độ tua nhanh hết cỡ cố gắng dùng lợi thế đôi mắt của mình xem một lượt các camera vào khung giờ đó, quả nhiên cậu phát hiện được nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cái chết của Nguyễn Nhạc Nhạc.

Đến một giây nào đó của đoạn giám sát Tạ Hoài Du bấm chuột dừng lại rồi phóng to màn hình cùng âm thanh.

Tiếng khóc la van xin của một cô gái, cùng với tiếng cười đùa cợt nhã của một đám con trai khiến người nghe tê cả da đầu, trong màn hình là hình ảnh cô gái liên tục vùng vẫy van xin được buông tha, nhưng lũ súc sinh ấy chỉ càng cười lớn hơn, hành động xé quần áo của cô cũng ngày càng mạnh bạo.

Phòng livestream 4444 đã có 37091 người xem.

[aaaaa Cô ấy là bị cưỡng bức tập thể đến chết.]

[Tôi muốn vào video giết hết lũ khốn nạn đó.]

[Tôi thích giết chóc máu me nhưng tôi ghét nhất là cái đám cặn bã xã hội này.]

[Nữ quỷ thật đáng thương.]

[Lúc trước coi phó bản này tôi chỉ thấy nữ quỷ quá tàn nhẫn, nhưng giờ tôi mới biết nguyên nhân tại sao cô ấy lại ra nông nỗi này.]

[Ta là đệ nhất đã thưởng 50 tích phân.]

[Liễu Mộc đã thưởng 50 tích phân.]

[....]

Đúng lúc này âm thanh hệ thống đột ngột xuất hiện.

Chúc mừng người chơi Từ Nguyệt Hi và người chơi Tạ Hoài Du đã tìm được nguyên nhân cái chết của boss phó bản.

Phần thưởng nhiệm vụ ẩn: Thuốc phục hồi cấp tốc [Tên thuốc rất dễ hiểu xin người chơi tự tìm hiểu công dụng.]

Phần thưởng nhiệm vụ ẩn: Gợi ý [Cách để tránh bị nữ quỷ giết là không phát ra bất kì tiếng động, âm thanh, hay một chuyển động nào.]

Tạ Hoài Du không mấy quan tâm đến nội dung phần thưởng cậu lướt qua đoạn nữ quỷ bị cưỡng bức phóng to ra màn hình phòng y tế sau đó.

Hình ảnh một đám người hốt hoảng khiêng Nguyễn Nhạc Nhạc cả người đầy máu đi vào, bác sĩ ở đó chỉ thờ ơ nhìn qua rồi chậm rãi lấy giấy viết từng dòng thông tin bệnh án, đám người làm chuyện xấu với cô ấy thì lo lắng quá mà thúc giục, lúc này bác sĩ mới trấn an để bọn nhà giàu kia về lớp còn mình thì đóng cửa phòng chữa trị cho Nguyễn Nhạc Nhạc.

Nhưng thứ mà ông ta gọi là chữa trị chính là trực tiếp trói tay chân cô ấy lại rồi nhẫn tâm lấy một cái cưa đến cắt ra từng bộ phận một. Mà dấu vết trên cuốn sổ bệnh án ở trang cuối cùng mà Tạ Hoài Du nghĩ là vết mực ấy thế mà là vết máu do quá trình bác sĩ chặt xác để lại.

Màn hình đột nhiên tối đen, cái lạnh ăn mòn da thịt linh hồn lại tới. Tạ Hoài Du lập tức cảm nhận được nguy hiểm kéo tay Từ Nguyệt Hi bỏ chạy.

Ngay khi hai người vừa chạy đi một cái bóng nhanh như chớp đã đuổi sát theo sau họ.

Tạ Hoài Du cố không để chân mình chùn bước, cậu nghiến răng hét lớn: "Nguyệt Hi, quăng lá bùa lúc nảy đi."

Từ Nguyệt Hi không thắc mắc vì sao anh biết lá bùa đầu tiên cô bé vẽ là bùa ngũ lôi, tình thế cấp bách, ngay thời điểm nữ quỷ đã đuổi đến sát lưng của hai người Từ Nguyệt Hi đã vung lá bùa lên người cô ấy rồi cấm đầu mà chạy.

Đến cầu thang Tạ Hoài Du trực tiếp bế cô bé lên phóng hai ba bước xuống cầu thang, ngay trước một giây nữ quỷ bình thường trở lại cậu đã đóng thật mạnh cánh cửa cầu thang gài lại ổ khóa.

Nữ quỷ đứng trên cầu thang u ám nhìn chầm chầm hai người như thể hận không thể ngay lập tức phá cửa hàng rào xé xác họ.

"Hộc...hộc...hộc."

Hai người đứng ôm ngực thở dốc một lúc lâu mới nhìn nhau mà bật cười một tiếng, nhưng ý cười trên mặt hai người cũng nhanh chóng tắt đi.

Từ Nguyệt Hi nghiêm túc nói: "Nếu ban đầu chúng ta phá hoàn toàn ổ khóa này thì chắc cả hai đứa mình ngủm rồi ha."

"Ừm, anh cũng nghĩ vậy."

Tạ Hoài Du thở dài nhìn lên cầu thang, thấy bóng dáng nữ quỷ đã biến mất cậu mới vừa kéo cô bé rời khỏi tòa nhà này vừa nói: "Chúng ta còn chưa coi hết đoạn video đâu, anh sợ là quy luật cái chết của chúng ta tối nay là chổ trốn, cũng như chổ giấu các bộ phận cơ thể của boss phó bản."

Từ Nguyệt Hi từ lúc bắt đầu đến giờ đều tỏ vẻ bình tĩnh nhưng nghe đến đây cô nhóc không khỏi không bộc lộ ra sự lo lắng của mình.

"Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ ạ."

"Trước tiên tìm một chổ ngồi xuống bổ sung thể lực đã, anh cảm thấy tối nay người chơi chúng ta thật sự lành ít dữ nhiều rồi."

Tạ Hoài Du có thể đảm bảo bản thân an toàn sống sót qua phó bản này, vì cậu có phần thưởng thuốc che giấu hơi thở ở phó bản trước, còn người khác muốn an toàn sống sót thì sợ là chuyện vô cùng khó khăn.

Tạ Hoài Du xoa xoa đầu trấn an cô bé bên cạnh rồi nhỏ giọng nói: "Nếu phó bản này em có thể sống sót, sau này em sẽ trở thành đồng đội của anh."

Từ Nguyệt Hi nghe vậy hai mắt liền phát sáng, cô nhóc không bộc lộ quá nhiều ra mặt nhưng sự háo hức trong giọng nói cũng biết cô bé vui cỡ nào: "Thật không?"

"Thật, anh không thất hứa bao giờ."

"Vậy nhớ đấy nhé, anh chuẩn bị sau này có thêm một đồng đội đáng tin đi."

Tạ Hoài Du mở cửa hàng mua hai phần ăn một cho mình một cho nhóc bên cạnh, cậu kéo nhẹ khóe môi nói: "Được, anh sẵn sàng."



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK