Mục lục
Mau xuyên nghịch tập: boss thần bí, đừng trêu chọc lung tung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Bạch Diệp Thảo

"Chuyện thứ nhất, cậu chắc chắc nói cho trợ lý của tôi là buổi sáng?" Bắc Vũ Đường hỏi.

"Đúng, chắc chắn." Trương Cật gật đầu khẳng định.

Bắc Vũ Đường tiếp tục hỏi: "Chuyện thứ hai, buổi sáng, cậu gọi cho chúng tôi một cuộc đúng không?"

Nói đến cái này, sắc mặt Trương Cật khẽ biến, nhưng vẫn căng da đầu trả lời: "Đúng vậy."

"Chúng ta nói đến chuyện thứ hai, cậu nói đã gọi cho trợ lý của tôi, nhưng sáng nay chúng tôi không nhận được cuộc gọi nào." Khi Bắc Vũ Đường nói chuyện, Tiểu Ngọc đã lấy di động ra đưa cho Hồ đạo xem.

Hồ đạo nhìn thoáng qua, trên đó quả nhiên không có lịch sử ghi lại.

Trương Cật lập tức ngạnh cổ, "Vậy thì có thể chứng minh được gì, có thể là trợ lý của cô xoá rồi."

"Chúng tôi xoá rồi, vậy cậu thì sao? Cậu có dám lấy di động ra cho mọi người xem không?"

Sắc mặt Trương Cật khẽ biến, cứng đờ nói: "Tôi cũng xoá. Tôi... Tôi có thói quen nói chuyện điện thoại xong sẽ xoá luôn."

Tiểu Ngọc lập tức nói: "Vậy anh lấy ra cho tôi xem."

"Tôi... Tôi......" Trương Cật khó xử, Tiểu Ngọc lập tức bật ghi âm lên, trong đó đúng là đoạn đối thoại của Trương Cật và Tiểu Ngọc, nội dung như sau.

"Trương ca, sao lần này lại đổi thành bốn giờ chiều? Anh không tính sai chứ?" Đây là giọng Tiểu Ngọc.

"Không sai, chính là bốn giờ chiều. Đừng đến muộn."

"Được."

Trương Cật nghe được giọng mình, sắc mặt kinh hãi. Hắn kinh ngạc và khiếp sợ, sao có thể là giọng mình. Mà người ngoài lại là kinh ngạc, hai người vậy mà lại chuẩn bị trước.

"Cậu còn có gì để nói?" Bắc Vũ Đường lạnh lùng nhìn Trương Cật, châm chọc, "Chẳng lẽ cậu định nói đây là chúng tôi giả tạo?"

"Đúng vậy, đây là các người giả tạo." Trương Cật nói theo bản năng.

Người chung quanh đều khinh thường nhìn hắn, mọi chuyện rất rõ ràng, ai đúng ai sai, nhìn là biết.

Sắc mặt Hồ đạo khó coi, trực tiếp giận mắng Trương Cật: "Cậu, lập tức cút cho tôi!"

"Hồ đạo, tôi thật sự không có! Hai người họ hãm hại tôi!" Trương Cật hấp hối cãi lại.

Hồ đạo không muốn nhìn thấy hắn, người bên cạnh lập tức kéo hắn đi. Trương Cật biết mình hoàn toàn không còn đường sống, trước khi đi còn hung hăng trừng hai người Bắc Vũ Đường một cái.

Hồ đạo nhìn về phía Bắc Vũ Đường, biểu tình rất phức tạp: "Được rồi. Lát nữa an bài cảnh quay của cô. Qua chuẩn bị đi."

Bắc Vũ Đường hơi gật đầu một cái, đi thẳng qua người Liễu Vân.

Liễu Vân tức cắn răng, không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này. Cô ta thật sự không ngờ Bắc Vũ Đường lại ghi âm chuyện xảy ra.

Cùng lúc đó, tin Bắc Vũ Đường chơi đại bài trên mạng càng ngày càng nghiêm trọng.

Khi Bắc Vũ Đường nghỉ ngơi, Tiểu Ngọc nhỏ giọng hỏi, "Chị Vũ Đường, video kia bao giờ thì thả ra?"

Bắc Vũ Đường xem tình trạng, thấy fans mình bị antifans đả kích đến mình đầy thương tích, "Không sai biệt lắm, thả ra đi."

Tiểu Ngọc tuân lệnh, hưng phấn đáp, "Vâng ạ."

Cô bé sớm đã không kiềm chế được.

Nhìn những người đó chửi bới chị Vũ Đường, thật là tức không chịu được. Giờ cuối cùng cũng tới lúc đánh trả, sao cô bé có thể không kích động được.

Một lát sau, một đoạn video mơ hồ, quay không rõ ràng được up lên. Video này được fans của Đường Đường phát hiện đầu tiên, sau đó dưới sự ra sức của các bé fans, lập tức leo lên top đầu.

Về đồn đãi Bắc Vũ Đường có chơi đại bài hai không, có thể nói là biến đổi bất ngờ.

Lúc trước có đạo diễn giận mắng Bắc Vũ Đường, chứng cứ vô cùng xác thực.

Không quá hai ngày, một đoạn video quay lén này hoàn toàn để lộ chân tướng. Bắc Vũ Đường từ chơi đại bài biến thành bị người hãm hại, chèn ép.

Tuy không nói rõ là ai chèn ép, nhưng đội paparazzi của cánh truyền thông cũng không phải ăn không ngồi rồi, rất nhanh đã đào ra Bắc Vũ Đường bị ngôi sao nữ cùng đoàn phim chèn ép.

Còn ngôi sao nữ kia là ai, quần chúng ăn dưa sôi nổi suy đoán, đại bộ phận đều tỏ vẻ chính là Liễu Vân đang nổi bật gần đây.

Fans của Liễu Vân không ngồi yên, bắt đầu xé fans Đường. Fans Đường lập tức phản kích, cuộc chiến tranh giữa các fans bắt đầu như vậy.

Chuyện này Bắc Vũ Đường cũng chẳng sao cả, ngược lại Liễu Vân lại tức giận.

Nhưng mà rất nhanh, đoàn xã giao của Liễu Vân đã xử lý xong sự việc.

Cuộc chiến không khói thuốc súng này, ai thắng ai thua, vừa nhìn là biết.

Từ sau chuyện Trương Cật, người trong đoàn phim không dám trắng trợn xuống tay với Bắc Vũ Đường nữa. Dù có mấy người cố ý tìm tra, cũng rất nhanh đã bị Bắc Vũ Đường dùng thủ đoạn quang minh chính đại thu thập.

Bọn họ xem như đã nhìn ra, Bắc Vũ Đường không vô dụng như ngoại giới đồn thổi. Những người kia bị thu thập đến lợi hại, không còn ai dám ho he gì nữa.

Những người muốn nịnh bợ Liễu Vân, hoàn toàn bị game over.

"Đám phế vật này!" Liễu Vân tức quẹt hết đồ trên bàn xuống.

Trợ lý đứng bên run bần bật, không dám lên tiếng.

Ba lần bốn lượt đều bị Bắc Vũ Đường dễ dàng tránh thoát, Liễu Vân hụt hẫng, đặc biệt là chuyện lần trước, đã tức càng tức hơn.

Trợ lý đột nhiên nghĩ đến, "Vân tỷ, hôm nay không phải có phần diễn chung của chị và cô ta sao. Em có chủ ý này, có thể giúp chị quang minh chính đại đối phó cô ta."

Liễu Vân giương mắt nhìn qua, không chút hi vọng nói: "Nói nghe xem."

"Cảnh diễn này không phải có mấy bạt tai sao? Không bằng chúng ta làm như vậy......" Trợ lý blah blah, đôi mắt Liễu Vân dần sáng lên.

Trợ lý thấy thế, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

"Không tệ." Liễu Vân khích lệ, "Cái này thưởng cho em."

Nói rồi, Liễu Vân lấy một thỏi son chưa bóc tem cho trợ lý.

Trợ lý vui sướng cảm tạ, trong lòng lại khinh thường Liễu Vân keo kiệt.

Trường phi, cảnh diễn lần này là sủng phi tìm tra, giận giữ tát tiệp dư. Bắc Vũ Đường là sủng phi, mà tiệp dư tất nhiên là nữ chủ của bộ phim – Liễu Vân.

"Chuẩn bị bắt đầu."

Một tiếng "Action" vang lên, hai người trong sân bắt đầu nhập vai.

Chỉ là đến lúc tát, đạo diễn hô một tiếng: "Cut. Liễu Vân, biểu cảm của cô không đúng, làm lại từ đầu."

"Được." Liễu Vân đáp.

Lần thứ hai, Liễu Vân vẫn không trong trạng thái.

"Xin lỗi, xin lỗi." Liễu Vân ôn nhu xin lỗi nhân viên công tác.

Hồ đạo thấy vậy thì cũng không nói nhiều, dù sao người ta cũng góp tiền mà nhảy vào đoàn, "Nghỉ ngơi mười phút, mười phút sau lại quay."

Bên kia, Chu Phong đã sớm tra ra hành trình ngày đó của Bắc Vũ Đường, quả nhiên phát hiện ra điểm khả nghi. Đầu tiên là người tự xưng không phải Bắc Vũ Đường bị thương trên tay.

Trùng hợp, Bắc Vũ Đường cũng bị thương trên tay, mà lúc Bắc Vũ Đường up weibo, nói mình đang ở nhà đọc kịch bản, là nửa giờ sau.

Giữa khoảng thời gian này có nửa giờ, thời gian từ trung tâm thương mại về nhà cô cũng vừa lúc là nửa giờ. Tổng kết lại, có thể phán đoán, người tự nhận không phải Bắc Vũ Đường kia, chính là đại minh tinh Bắc Vũ Đường!

"Boss, cô gái ở trung tâm thương mại, rất có khả năng là Bắc Vũ Đường." Chu Phong ngồi ghế phụ, báo cáo cho người đàn ông ngồi sau.

Bạch Quân Ngọc khép văn kiện lại, "Cô ấy đang ở đâu?"

Chu Phong trả lời ngay, "Đang đóng phim ở thành phố Điện Ảnh."

"Đến thành phố Điện Ảnh."

Chu Phong sửng sốt, "Được."

"Boss, Phương tổng vừa lúc cũng ở thành phố Điện Ảnh, có thể cùng lúc gặp anh ta." Chu Phong lật lịch trình, nhắc nhở.

"Được."

Chu Phong bắt đầu liên hệ với bí thư của đối phương, sau khi liên hệ xong, đang chuẩn bị báo cáo thì thấy Đại Boss đã ngẩn người, im lặng không lên tiếng nữa.

Phương tổng là cổ đông lớn nhất ngành điện ảnh, dưới sự dẫn dắt của hắn, thành phố trở thành thành phố Điện Ảnh có danh tiếng nhất nước G. Lần này Phương tổng muốn đầu tư vào hạng mục khác, vẫn luôn muốn đàm phán với Đại Boss.

Đối phương biết Bạch Quân Ngọc tới, lùi lại toàn bộ hội nghị, tự mình tiếp đãi Bạch Quân Ngọc.

Sau khi kết thúc chuyện thương nghiệp, Chu Phong rất cơ linh tỏ vẻ Đại Boss có hứng thú với thành phố Điện Ảnh, hơn nữa một bộ phim cung đình mà công ty con đầu tư cũng đang quay ở đây.

Những người kia lập tức tra được địa điểm đoàn phim đang quay.

Phương tổng cười nói: "Cung uyển Hoàng gia cách đây không xa, qua nhìn một cái đi."

"Được." Bạch Quân Ngọc gật đầu đáp.

Đoàn người đi về phía bên cung uyển Hoàng gia, mà đoàn phim đang quay lại hoàn toàn không biết. Lúc này không khí trong phim trường đang bị đè nén, sắc mặt của mọi người đều không quá tốt, đặc biệt là Hồ đạo lại càng khó coi.

Cảnh diễn một cái tát đã bị NG không dưới 20 lần. Dù là nhân viên công tác hay đạo diễn cũng mệt mỏi.

Hồ đạo trực tiếp nổi giận mắng, "Liễu Vân! Rốt cuộc hôm nay cô có thể đóng không?!"

Liễu Vân chỉ có thể không ngừng xin lỗi, "Xin lỗi, xin lỗi."

Nói xong, cô ta quay qua nói với Bắc Vũ Đường: "Xin lỗi, liên luỵ chị."

Hồ đạo rất vừa lòng với biểu hiện của Bắc Vũ Đường, rất bất mãn với biểu hiện của Liễu Vân hôm nay. Nếu không phải cô ta mang tiền vào, đã sớm bị mắng đến máu chó phun đầy đầu.

"Cảnh này không quay nữa. Chờ mai cô điều chỉnh tốt trạng thái lại quay." Hồ đạo nói.

Liễu Vân thấy thời cơ không sai lắm, đề nghị, "Hồ đạo, nếu không thì để cô Bắc Vũ Đường làm mẫu một chút, cho tôi học tập."

Hồ đạo nghĩ, đây là một cách không tệ, "Vũ Đường, có vấn đề gì không?"

"Được." Bắc Vũ Đường đáp.

Hai người đổi thân phận.

Liễu Vân làm sủng phi nhập vai rất nhanh, đặc biệt là chuyện lát nữa sẽ được tát một cái, càng là gấp gáp vội vàng.

Hồ đạo nhìn Liễu Vân trước màn ảnh, sắc mặt tốt hơn nhiều, khi màn hình chuyển đến mặt Bắc Vũ Đường, đôi mắt ông tức khắc sáng ngời.

Cô đóng vai Hồ tiệp dư, hoàn toàn biểu hiện được sự nội liễm và cơ trí của Hồ tiệp dư, dù chỉ một ánh mắt, một biểu tình rất nhỏ đều có thể biểu hiện cực kỳ tốt.

Liễu Vân làm sủng phi trong sân gần như có thể nói là biểu diễn ra bản sắc của mình, phẫn nộ nhìn tiểu yêu tinh mị hoặc Hoàng Đế kia, "Hồ tiệp dư, ngươi dám bất kính với bổn cung?"

Nói xong, cảnh tát Liễu Vân chờ mong đã lâu tới rồi.

Bắc Vũ Đường nhìn bàn tay nâng lên cao, đáy mắt Liễu Vân xẹt qua tia hung ác, tâm sáng như gương. Khi bàn tay của Liễu Vân rơi xuống, Bắc Vũ Đường nhanh chóng quay mặt đi.

Tay Liễu Vân xẹt qua bên má cô, chỉ còn cách một chút nữa, móng tay sắc nhọn kia sẽ cắt qua mặt cô.

Liễu Vân thấy cô tránh thoát, mặt tối sầm.

Đạo diễn lập tức kêu dừng, "Liễu Vân, biểu hiện vừa rồi của cô rất tốt, chỉ là ánh mắt cuối cùng không đúng. Làm lại từ đầu."

Liễu Vân tất nhiên là đồng ý, "Được. Vừa tìm được cảm giác, làm nhiều lần hẳn là được."

"Vậy được rồi, luyện tập vài lần."

"Cảm ơn đạo diễn." Liễu Vân ngoan ngoãn nói cảm ơn.

"Tiếp tục."

Liễu Vân mỉm cười nhìn Bắc Vũ Đường, lần này mày đừng hòng tránh được, ngoài miệng lại là áy náy nói: "Phải vất vả cô Vũ Đường luyện tập cùng em rồi."

"Có thể nâng cao kỹ thuật diễn của cô, cũng là tiền nào của nấy. Tôi cảm thấy cô hẳn nên cảm ơn nhân viên công tác ở đây." Bắc Vũ Đường mỉm cười trả lời.

Nụ cười bên môi Liễu Vân cứng đờ, "Tất nhiên rồi."

Liễu Vân quay đầu nói với trợ lý, "Tiểu Phương, đến quán Hoàng Đình đặt trà, bảo họ mau chóng đưa qua đây."

"Được ạ." Trợ lý Tiểu Phương đáp.

"Được rồi, bắt đầu đi." Hồ đạo không kiên nhẫn thúc giục.

Lần thứ hai, bàn tay lại vụt qua mặt Bắc Vũ Đường, không động đến mặt.

Liễu Vân thầm hận, chỉ nghĩ vận khí của Bắc Vũ Đường quá tốt.

Lần thứ ba, vẫn không thể đánh trúng mặt Bắc Vũ Đường.

Sắc mặt Liễu Vân hơi trầm xuống, cô ta không tin lần nào cô cũng trốn được.

Lần thứ tư, còn chưa nói xong câu thoại, bàn tay đã hướng thẳng về phía mặt Bắc Vũ Đường, tốc độ cực nhanh, người thường căn bản không kịp phản ứng.

Ngay cả nhân viên công tác còn chưa phản ứng lại, mà Bắc Vũ Đường đã tập võ, khi thân thể Liễu Vân khẽ nhích, cô đã đoán được hành động tiếp theo của cô ta.

Một tát kia, Liễu Vân dùng sức lực toàn thân, cô ta chắc chắn Bắc Vũ Đường không tránh được. Đáng tiếc, cô ta sai rồi.

Tay lại xẹt qua bên mặt Bắc Vũ Đường, đúng lúc này, Liễu Vân cảm thấy đầu gối mềm nhũn, cả người ngã về phía trước. Mắt thấy mình sắp đè Bắc Vũ Đường xuống, Bắc Vũ Đường lại lắc mình một cái, như kiểu tránh cái tát, nghiêng người sang bên khác.

Liễu Vân cứ như vậy ngã sấp mặt xuống.

Yên tĩnh trong giây lát, mọi người kinh ngạc nhìn một màn xảy ra, không ít người thấy Liễu Vân ngã sấp mặt, che miệng cười trộm.

Trợ lý Tiểu Phương tiến lên nâng, sắc mặt Liễu Vân rất khó coi, lại cực lực nhịn không nổi bão.

Hồ đạo cũng nhận thấy trạng thái của Liễu Vân không đúng, nói với cô ta: "Liễu Vân, cô về nghỉ ngơi đi, ngày mai lại quay."

Liễu Vân đứng lên, hơi trầm mặt nói với đạo diễn: "Đạo diễn, vừa rồi tôi có cảm giác, chỉ kém một chút nữa thôi. Tôi cảm thấy hẳn nên tát thật, như vậy thì càng có cảm giác. Lại một lần, lần này tôi đảm bảo không lỗi."

(Rốt cuộc chị nhà mị đóng sủng phi hay cô em đóng sủng phi thế?)

Không biết Hồ đạo không nhìn ra mục đích của cô ta, hay là muốn nhanh chóng giải quyết việc này, không hỏi ý kiến Bắc Vũ Đường mà nói thẳng: "Được rồi, một lần cuối cùng."

Liễu Vân hưng phấn nói: "Cảm ơn đạo diễn."

Tiểu Ngọc đứng ở ngoài lập tức nóng nảy, Liễu Vân này rõ ràng lấy cớ đóng phim chuẩn bị đánh chị Vũ Đường.

Bắc Vũ Đường lúc này mở miệng, "Đạo diễn, tôi thấy Liễu Vân nói đúng. Lúc trước cô ấy không tìm được cảm giác, là vì không đánh thật, nên không có cảm giác. Đề nghị của cô ta không tệ, chúng ta có thể thử xem."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK