Mục lục
Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi bác sĩ kiểm tra mới phát hiện ông cụ Vương bị ung thư gan, lại còn là ung thư gan giai đoạn cuối. Thực ra ông cụ Vương đã biết tình hình của mình từ lâu rồi, nhưng vẫn luôn giấu Vương Nhã Lộ.

Cha mẹ Vương Nhã Lộ mất sớm, trong nhà chỉ có hai ông cháu sống nương tựa vào nhau. Ông cụ Vương không có tiền điều trị, thế nên vẫn luôn âm thầm dùng một vài loại thuốc đơn giản để khống chế tình hình của mình.

Nhưng mà lần này rốt cuộc cũng không thể nào khống chế được nữa. Bác sĩ nói phải lập tức tiến hành phẫu thuật! Chỉ riêng chi phí phẫu thuật đã là mấy trăm nghìn rồi, chưa kể chi phí nằm viện, hai trăm nghìn chỉ là chi phí ban đầu.

Vương Nhã Lộ vừa nói vừa khóc nức nở. Từ khi cô còn rất nhỏ thì cha mẹ đã qua đời trong một vụ tai nạn ô tô, ông nội nuôi cô từ nhỏ đến lớn. Không ngờ khi cô vừa mới có thể kiếm được chút tiền phụng dưỡng ông thì ông lại mắc bệnh ung thư gan. Chuyện này với Vương Nhã Lộ mà nói thực sự không khác gì sét đánh giữa trời quang.

Trước đó cô cũng đã gọi điện cho người thân và bạn học để vay tiền, nhưng những người đó cho cô vay rất ít, số tiền không đủ để chi trả cho ca phẫu thuật. Thế nên, bất đắc dĩ, Vương Nhã Lộ mới đành phải gọi điện để vay Dương Thiên.

Dương Thiên suy nghĩ một chút, sau đó lại chuyển thêm cho Vương Nhã Lộ sáu trăm nghìn tệ, nói với cô: “Lộ Lộ, em đừng lo lắng, ông cụ Vương chắc chắn sẽ khỏi bệnh thôi! Số tiền này em cứ cầm lấy, không cần phải tiết kiệm, phải để ông cụ Vương có được những bác sĩ và phương pháp điều trị tốt nhất. Bây giờ anh chưa có thời gian, chờ anh có thời gian rảnh nhất định sẽ đến chỗ em thăm ông cụ Vương một chút.”

“Cảm ơn anh Tiểu Thiên! Chờ sau này kiếm được tiền, em nhất định sẽ trả lại cho anh.” Vương Nhã Lộ cảm kích nói. Ông nội chính là tất cả đối với cô.

Mất đi ông nội, cô thực sự không biết phải làm thế nào mới tốt.

“Không cần phải gấp gáp trả lại cho anh làm gì.” Dương Thiên mỉm cười an ủi.

Sau khi cúp máy, Dương Thiên cũng có thể hiểu được cảm giác của Vương Nhã Lộ. Trước đây hắn béo phì, cha mẹ ngày nào cũng chạy ngược chạy xuôi tìm các bệnh viện, cũng tiêu tốn không biết bao nhiêu tiền, vay mượn họ hàng để chữa trị cho hắn. Lúc đó, Dương Thiên cũng vô cùng tuyệt vọng, chắc bây giờ tâm trạng của Vương Nhã Lộ cũng tương tự hắn khi đó.

...

Còn khoảng một tuần nữa là phải đi học lại rồi. Dương Thiên muốn tiếp tục cố gắng nâng cao thực lực của bản thân mình!

Hai mươi tám trung mạch thì hắn đã đả thông được hai mươi bảy, chỉ còn một kinh mạch nữa là có thể kết thúc!

Ầm!

Một luồng linh lực khổng lồ đánh thẳng vào trung mạch cuối cùng của Dương Thiên. Dương Thiên chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhàng khoan khoái, thân thể sảng khoái khó tả, giống như tất cả mọi kinh mạch trong thân thể đều đã trở nên thông suốt. Chỉ cần nắm tay lại thôi là đã có thể cảm nhận được một nguồn sức mạnh to lớn rồi.

Thực lực hơn 20.000 cân! Đây chính là cấp C đỉnh phong!

Từ khi Dương Thiên bắt đầu tu luyện đến giờ chưa tới một năm, hắn từ một người mới chập chững tiến vào con đường tu luyện đạt được tới trình độ này, nếu như truyền ra ngoài chắc chắn sẽ khiến mọi người chấn động!

Toàn bộ Long tổ cũng chỉ có hơn một trăm người là cường giả cấp C! Sáu mươi mấy người là vương giả cấp B! Còn hoàng giả cấp A thì chỉ có hai ba mươi người!

Có thể nói, dựa vào thực lực của Dương Thiên thì bây giờ đã có thể tiến vào top 100 của Long tổ!

Mà năm nay hắn mới chỉ mười chín tuổi!

Huống hồ, tám đại chủ mạch của Dương Thiên vẫn còn chưa được đả thông! Có quả Huyền cảnh vương, việc đả thông tám đại chủ mạch này cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Đến khi đó Dương Thiên sẽ đạt tới thực lực vương giả cấp B!

Đã là tầng lớp có sức chiến đấu cao cấp trên thế giới!

Ngay cả Phong vương Triệu Phong Cực và Lôi Vương Abner cũng chỉ là cấp B đỉnh phong mà thôi!

Tuy nhiên, quả Huyền cảnh vương quý hiếm như vậy, chỉ cần một quả cũng đã có thể khiến một hoàng giả cấp A đỉnh phong tiến vào cấp S, lại được Dương Thiên dùng để tu luyện! Nếu như để người khác biết, chắc chắn sẽ vô cùng đau đớn!

Thực lực lại tiếp tục đột phá khiến Dương Thiên càng thêm tự tin. Chờ đến khi tám đại mạch chủ của hắn được đả thông hoàn toàn thì cho dù Lôi vương Abner có đích thân tới đây thì Dương Thiên cũng không sợ!

Dương Thiên củng cố thực lực, tạm thời không đột phá chủ mạch!

Tám đại chủ mạch không giống với 28 trung mạch hay 72 tế mạch. Mỗi một đại chủ mạch đều đại diện cho một tiềm năng trong cơ thể con người!

Có rất nhiều quyển sách đã nói, chỉ cần đã thông hai mạch Nhâm Đốc là có thể từ một người bình thường biến thành một cao thủ tuyệt thế vô song!

Mà hai mạch Nhâm Đốc chính là hai trong số tám đại chủ mạch, ngoài ra còn có hai mạch ở tay, hai mạch ở chân, một mạch ở đầu, một mạch ở tim!

Mỗi khi đả thông một mạch thì thực lực sẽ tăng lên mười nghìn cân!

Dương Thiên phải tìm thời điểm thích hợp để luyện, nếu không thì sẽ rất khó khống chế sức mạnh đột ngột tăng vọt trong cơ thể!

Thời gian còn lại, hắn muốn dành thời gian cho gia đình mình. Hắn phải chuẩn bị quay lại trường rồi, lại phải xa cha mẹ và San San. Mặc dù không muốn, nhưng Dương Thiên tôn trọng quyết định ở lại huyện A của cha mẹ mình.

“Cha, mẹ, con đi đây! Cha mẹ nhớ phải dùng nhân sâm ngàn năm kia đó nhé! Không cần phải tiếc tiền. San San, em nhớ phải nghe lời cha mẹ, không được chọc giận cha mẹ, biết chưa?” Dương Thiên sắp xếp lại đồ đạc một chút rồi dặn dò gia đình và em gái.

Bây giờ hắn đã có xe, không cần phải ngồi tàu hỏa nữa, đồ đạc gì cứ chất hết lên xe rồi đi, rất tiện lợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK