-------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
-------------------------------------------------
" Thật xin lỗi, hiện tại con không thể đảm bảo hoàn toàn con gái của hai bác sẽ an toàn tuyệt đối. Nhưng con có thể bảo đảm một chuyện, nếu cậu ấy gặp nguy hiểm, con nguyện ý dùng cả tính mạng để che chở cho cậu ấy. Việc này, con có thể lấy danh nghĩa của cả gia tộc ra thề."
Vợ chồng Granger có chút lung lay.
Ann không ngừng cố gắng, tiếp tục nói " Hai bác có lẽ không rõ, con gái hai người ban đầu có bao nhiêu ngốc nghếch. Cậu ấy định lợi dụng phép thuật chỉnh sửa kí ức của hai bác, để mọi người có thể bình an, vui vẻ sinh sống ở Úc. Nếu cậu ấy không nói ra, hai người cũng sẽ không nhớ rõ cậu ấy là con của hai người."
" Nhưng con đã khuyên cậu ấy, mỗi người cha, người mẹ đều có quyền được biết rõ. Cậu ấy lựa chọn nói sự thật cho hai bác, thì hai người cũng nên suy xét đến chọn lựa của cậu ấy một chút. Không phải người nào cũng có dũng cảm để quyết định được, trên thế giới hàng nghìn người, nhưng có được can đảm đứng lên đối đầu với thế lực Hắc ám, thì rất ít người."
" Huống chi, con cũng muốn nói rõ thêm chút, cuộc đấu tranh huyết thống của giới phù thủy cùng thế chiến thứ hai, tư tưởng chủng tộc ưu việt nhất của Hitler là giống nhau. Trong thế giới phép thuật, một bộ phận nho nhỏ người tự cho mình có dòng máu thuần chủng, luôn kênh kiệu. Bọn họ đang muốn thanh trừng thế giới một loạt. Hiện nay đã tiến hành chiến tranh nội bộ. Mà con gái của hai bác, học sinh đứng hạng nhất, đánh bại được rất nhiều phù thủy thuần chủng lẫn có dòng máu lai. Lựa chọn đứng lên phản kháng." Ann hít một hơi thật sâu, nói lời cuối cùng " Từ nhỏ đến lớn, con gái hai bác tính tình thế nào, có lẽ hai bác rõ hơn con."
Trầm lặng thật lâu, ông Granger nắm lấy tay vợ " Con bé đã trưởng thành." Bà Granger vành mắt đỏ ửng, vùi đầu vào cổ chồng.
Bà Granger cũng không nói lời phản đối, chỉ dùng khăn tay xoa xoa hốc mắt.
Ông Granger đặt một nụ hôn lên trán vợ " Em yêu, chúng ta nhìn con bé dần trưởng thành, em cũng rõ mà."
Ông Granger ngẩng đầu lên nói tiếp " Điều kiện trước đó con nói ?"
" Vâng, đương nhiên ạ. Mỗi tuần sẽ liên lạc qua điện thoại, phía bên Quảng Châu con đã sắp xếp xong xuôi." Ann đưa văn kiện đã chuẩn bị từ trước đặt lên bàn " Con đối với phương diện khám chữa bệnh không rành lắm, đây là tư liệu con đã tra được. Phía dưới còn một khoảng trống, dùng để điền các thiết bị, nhu yếu phẩm cần thiết của nha sĩ. Về thân phận thì..."
Ann giải thích tỉ mỉ cùng vợ chồng Granger những chuyện đã tính sẵn trước với Hermione.
Ann nhìn hình ảnh trước mắt, hai nắm tay cũng siết chặt. Ông Granger vành mắt cũng hồng hồng, đưa khung ảnh qua cho Ann, trong khung là tấm ảnh gia đình ba người cùng nhau chụp " Con có thể dùng phép sửa nó lại chứ ?"
" Đương nhiên ạ, đây là vinh hạnh của con, thưa bác." Ann vẫy đũa phép chạm nhẹ vào khung ảnh, vết kính nứt vỡ được sửa lành.
" Cám ơn con." Ông Granger nhìn khung ảnh nói, rồi tiến đến ôm chầm lấy hai mẹ con, sau đó dẫn bà Granger lên tầng.
" Nếu đã chuẩn bị xong xuôi, vậy chúng ta lên soạn đồ đạc."
Bóng vợ chồng Granger vừa khuất sau thang lầu, Hermione liền nhào vào lồng ngực Ann, thanh âm còn mang tí nức nở, nghẹn ngào " Ann..."
Ann đau lòng lau khóe mắt còn vướng lệ của Hermione, siết chặt vòng tay " Thật xin lỗi, mình không nghĩ cậu sẽ đau lòng đến vậy."
" Không..." Hermione lắc đầu như trống bỏi " Cậu nói đúng lắm, trước giờ mình chưa nghĩ đến sẽ được cha mẹ ủng hộ, còn có cậu ở bên cạnh."
Nhất thời, Ann không nói gì.
" Cậu, cậu làm sao thuyết phục họ vậy ?" Hermione vùi đầu vào cổ Ann, giọng nghèn nghẹt hỏi.
" Cái này hả ?" Ann vỗ vỗ lưng Hermoine " Đương nhiên là dùng lời nói thiết thực kết hợp với câu từ khéo léo đưa đẩy của mình rồi. Ăn ngay nói thật, dùng tình cảm để lay động, lấy lí lẽ để thuyết phục."
Hermione cười khẽ, sau đó hôn nhẹ lên vành tai mẫn cảm của cô, sau đó lại chôn đầu vào cần cổ Ann. Ann cong môi mỉm cười, vòng tay ôm lấy Hermione càng thêm quấn chặt.
--- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---
Tháng năm, ngoại thành London, hiếm khi thời tiết được một hôm thoáng đãng, bầu trời xanh thẳm, thỉnh thoảng có vài đám mây bồng bềnh lướt qua, ánh nắng dần đổ bóng xuống mặt đất. Trong Hang Sóc, cửa sổ và cửa ra vào được rộng mở, phía sau vườn đang phơi những tấm ga trải giường trắng tinh, gió thổi nhè nhẹ bay phấp phới.
Harry ngồi trên bàn cơm, vừa bưng tách trà nhâm nhi, vừa đọc số mới nhất của «Nhật báo Tiên tri», ba ngày nữa chính là hôn lễ của Bill và Fleur.
Hermione và Ron đang phủi tay đi tới.
" Sao bồ không ra ngoài phụ giúp hửm ?" Ron hỏi " Công việc của cậu xong rồi à ?"
" Ừm, mình với anh George quét chuồng gà sạch sẽ rồi." Harry gật đầu nói, cậu mở sang trang thứ hai của mặt báo thì đơ cả người.
" Xảy ra chuyện gì ?" Hermione sát lại thăm dò.
Trên bảng tin thứ hai là một bức ảnh của cụ Dumbledore đang sải bước, có vẻ bực bội. Tiêu đề của nó là:
DUMBLEDORE - RÚT CUỘC ĐÂU LÀ SỰ THẬT ?
Câu chuyện chấn động về một thiên tài hoàn hảo được nhiều người coi là pháp sư vĩ đại nhất thuộc thế hệ của ông sẽ phát hành vào tuần tới. Bóc trần chân dung nổi tiếng của người trí tuệ râu bạc thanh thoát, Rita Skeeter để lộ ra tuổi thơ xáo trộn, tuổi trẻ hoang đàn, những hận thù suốt kiếp, và bí mật về những tội lỗi Dumbledore đã mang theo xuống mồ, TẠI SAO người được trao cho chức bộ trưởng Bộ Phép thuật lại bằng lòng giữ chức hiệu trưởng quèn ? CÁI GÌ mới là mục đích thực sự của tổ chức bí mật gọi là Hội Phượng Hoàng ? Cuộc đời của Dumbledore đã kết thúc NHƯ THẾ NÀO ?
Câu trả lời cho những câu hỏi này và nhiều câu hỏi khác nữa được nghiên cứu trong một quyển tiểu sử mới hứa hẹn xì-căn-đan, «Chuyện Đời và Chuyện Dối Trá» của Albus Dumbledore, tác giả Rita Skeeter, bài phỏng vấn dành riêng cho bốn báo của Berry Braithwaite, trang 13 bên trong.
Ba người liếc nhìn nhau, tiếp tục đọc xuống dưới.
Về bản thân mình, Rita Skeeter nồng nàn và dịu dàng hơn nhiều những gì ta hình dung khi đọc những tấm chân dung hung hăng nổi tiếng chị viết. Đón tôi trong hành lang ngôi nhà ấm cúng của chị, Rita dẫn tôi đi thẳng vào nhà bếp để mời trà, bánh ngọt, và khỏi cần nói, một nồi sôi sùng sục chuyện đồn đại mới nhất
" Ừ, đương nhiên, Dumbledore là giấc mơ của một tiểu sử gia." Skeeter nói " Một cuộc đời dài trọn vẹn. Tôi chắc chắn là cuốn sách của tôi sẽ là cuốn đầu tiên của rất, rất nhiều cuốn nữa."
Skeeter hẳn nhiên đã vọt nhanh khỏi vạch xuất phát. Quyển sách chín trăm trang được hoàn tất chỉ trong 4 tuần lễ sau cái chết bí ẩn của Dumbledore hồi tháng 6. Tôi hỏi chị xoay trở cách nào để lập được kì tích siêu nhanh này.
" À, khi nào bạn hành nghề báo chí lâu như tôi, thì viết cho kịp hạn chót nộp bài là bản năng thứ hai. Tôi biết là thế giới pháp thuật đang kêu gào đòi hỏi một câu chuyện đầy đủ và tôi muốn là người đầu tiên đáp ứng nhu cầu này."
Tôi nhắc đến những nhận xét được công bố rộng rãi gần đây của Elphias Doge, Cố vấn đặc biệt của Liên minh phép thuật và là người bạn lâu đời của Dumbledore, rằng " Quyển sách của Skeeter chứa ít sự thật hơn cả một tấm thẻ nhái chocolate."
Skeeter ngửa đầu ra sau cười ha hả.
" Dodgy đáng yêu thật ! Tôi nhớ từng phỏng vấn ổng cách đây vài năm về quyền lợi của người Cá, trời đất ơi. Hoàn toàn lẩm cẩm, hình như nghĩ chúng ta đang ngồi dưới đáy hồ Windermere hay sao ấy, cứ bảo tôi phải coi chừng lũ cá hồi."
Thế nhưng lời cáo buộc của Elphias Doge về sự thiếu chính xác đã được nhiều nơi hưởng ứng. Liệu Skeeter có thực sự cảm thấy bốn tuần lễ ngắn ngủi là đủ để có được một bức tranh toàn diện về cuộc đời dài và phi thường của Dumbledore không ?
" Ôi, cưng ơi." Skeeter cười toe, âu yếm cốc đầu tôi bằng mấy đốt ngón tay " Cưng cũng biết đấy, là tôi có thể moi đựơc bao nhiêu thông tin bằng một bao to sụ toàn đồng Galleons ! Với lại người ta đang xếp hàng để buôn chuyện về Dumbledore kìa. Cưng biết mà, đâu phải ai cũng nghĩ ổng tuỵêt vời đâu, ổng đã làm mích lòng khối người tiếng tăm đấy. Nhưng lão già Doge láu cá có thể tụt khỏi con Bằng Mã cao vút của lão đi thôi, bởi vì tôi vừa tiếp cận được một nguồn tin mà hầu hết kí giả sẵn sàng đổi cây đũa của mình để có được, nguồn tin là một người trước đây chưa từng phát biểu với công chúng, đồng thời là người thân cận với Dumbledore trong suốt thời kì hỗn loạn, rối rắm của tuổi trẻ ông ta."
Việc quảng cáo trước cuốn tiểu sử của Skeeter chắc chắn khiến ta nghĩ sắp tới sẽ có những cơn chấn động nơi những người vẫn tin rằng Dumbledore đã sống một cuộc đời không có chỗ chê. Những ngạc nhiên lớn nhất mà Skeeter vạch ra là gì, tôi hỏi.
" Ấy, thôi đi nhé, Betty, tôi sẽ chẳng để lộ những điểm sáng giá nhất trước khi có người mua cuốn sách đâu nhá." Skeeter cười lớn " Nhưng tôi có thể hứa là bất cứ ai vẫn còn nghĩ Dumbledore trắng bóc như râu ổng rồi sẽ lâm vào cuộc tỉnh ngộ dã man ! Chỉ cần đơn cử, không một ai từng nghe về cơn thịnh nộ của ổng đối với kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó lại có thể nằm mơ rằng chính ổng từng học đòi Nghệ thuật Hắc ám hồi còn trai trẻ ! Và mặc dù là một pháp sư đã dành những năm cuối đời để kêu gọi lòng khoan dung, nhưng hồi còn trẻ trung ổng lại không có đầu óc khoáng đạt như thế ! Vâng, Albus Dumbledore có một quá khứ đục ngầu, mà ổng đã bỏ công khó nhọc ra bưng bít."
Tôi hỏi có phải Skeeter nói đến người em trai của Dumbledore, Aberforth, người đã bị Liên minh Phép thuật buộc tội lạm dụng phép thuật và việc đó đã gây ra một xì-căn-đan nho nhỏ cách đây 15 năm.
" Ối, Aberforth chỉ là cái chóp của đống cứt ấy mà thôi." Skeeter cười " Không, không, tôi đang nói về cái điều còn tồi bại hơn cả một ông em có cái thú làm trò vớ vẩn với mấy con dê, tồi bại hơn cả một người cha chuyên xẻ-thịt-Muggle - Đằng nào thì Dumbledore cũng không thể giữ kín được hai chuyện đó, cả hai người đó đều đã bị Liên minh Phép thuật kết án. Không, chính người mẹ, và người em gái mới khiến tôi tò mò, và chỉ cần đào bới chút xíu là phát hiện ra cả một ổ kinh tởm hết sức...Nhưng, như tôi đã nói, cưng phải chờ đọc từ chương chín đến chương mười hai để biết chi tiết đầy đủ. Tất cả những gì tôi có thể nói lúc này là chẳng có gì để thắc mắc tại sao Dumbledore không bao giờ kể ổng đã gãy mũi như thế nào."
" Ổng có đầu óc." Skeeter thừa nhận " Mặc dù giờ đây nhiều người nghi vấn là liệu ông ta có nên hưởng trọn công lao về tất cả những khám phá được coi là của ông ta không. Như tôi tiết lộ trong chương 16, Ivor Dillonsby tuyên bố, khi Dumbledore 'mượn' bài luận văn của ông, ông đã khám phá ra tám công dụng của máu rồng rồi."
Nhưng, tôi mạo muội có ý kiến, rằng không thể phủ nhận tầm quan trọng của một số thành tích của Dumbledore. Một vụ rất nổi tiếng là ông đánh bại Grindelwald thì sao ?
" A, đây rồi, tôi mừng là cưng nhắc đến Grindelwald." Skeeter nói với nụ cười thật là trêu ngươi " Tôi e rằng những người nào vẫn còn mờ mắt về chiến thắng ngoạn mục của Dumbledore sẽ phải gồng mình mà đối phó với một quả báo dư luận...mà có lẽ là một quả bom phân. Một vụ bầy hầy thật sự. Tôi chỉ có thể nói là, đừng có chắc cú là đã có thực một trận đấu tay đôi ngoạn mục như trong truyền thuyết. Sau khi đọc cuốn sách, người ta có thể buộc lòng phải kết luận rằng Grindelwald chỉ đơn giản được chiêu hồn bằng một chiếc khăn tay trắng từ đầu cây đũa phép của ổng và hành động một cách lặng lẽ."
Skeeter từ chối đưa ra thêm điều gì về vật chiêu hồn này, vì vậy chúng tôi xoay qua mối quan hệ chắc chắn sẽ hấp dẫn độc giả của chị hơn bất cứ điều gì khác.
" À, phải." Skeeter nhanh nhảu gật đầu " Tôi dành trọn một chương cho toàn bộ quan hệ Potter-Dumbledore. Lâu nay quan hệ đó được coi là không lành mạnh, thậm chí xúi quẩy. Một lần nữa, độc giả báo của cưng sẽ phải mua cuốn sách của tôi để biết toàn bộ câu chuyện, nhưng rõ ràng là Dumbledore có mối quan tâm không bình thường đối với Potter ngay từ ban sơ. Liệu có thật sự vì quyền lợi cao nhất của thằng bé không...Chà, chúng ta sẽ biết. Chuyện Potter trải qua một thời mới lớn lộn xộn bậc nhất chắc chắn là một bí mật mà ai cũng biết."
Tôi hỏi Skeeter có còn liên lạc với Harry Potter, người mà chị đã từng có cuộc phỏng vấn nổi tiếng hồi năm ngoái, một bài báo đột phá trong đó Potter đã nói riêng về việc cậu tin chắc chắn kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó đã trở lại.
" À, có chứ, chúng tôi ngày càng gắn bó thân thiết hơn." Skeeter nói " Potter đáng thương có rất ít bạn bè thực sự, và chúng tôi đã gặp nhau vào một trong những thời điểm thử thách nhất trong đời cậu bé... Cuộc thi đấu Tam pháp thuật. Tôi có lẽ là người đang sống duy nhất có thể nói mình biết Harry Potter chánh hiệu."
Điều này đưa ngay chúng tôi đến những chuyện đồn đại vẫn còn lan truyền về giây phút cuối cùng của Dumbledore. Liệu Skeeter có tin là Potter có mặt ở đó khi Dumbledore chết không ?
" Chà, tôi không muốn nói quá nhiều, tất cả đều có trong cuốn sách...Nhưng những nhân chứng bên trong tòa lâu đài Hogwarts đã nhìn thấy Potter chạy ra khỏi hiện trường chỉ mấy phút sau khi Dumbledore gục ngã, (cũng có thể ông ta nhảy xuống hay bị đẩy xuống). Về sau Potter làm chứng chống lại Severus Snape, một người mà cậu bé nổi tiếng là có ác cảm. Liệu mọi việc có đúng như ai cũng tưởng không ? Điều đó để cho cộng đồng phép thuật quyết định, một khi họ đọc cuốn sách của tôi."
Tôi ra về mang theo sự lưu ý hấp dẫn đó. Không nghi ngờ gì, Rita Skeeter đã viết ra một cuốn sách bán chạy ăn liền.Trong lúc ấy, đám đông ngưỡng mộ Dumbledore có thể sẽ phải run rẩy trước những điều chẳng bao lâu nữa sẽ lộ ra về người anh hùng của họ.
" Nói dối ! Láo toét !" Harry thở nặng, đập mạnh tách trà xuống mặt bàn, cậu không kiềm được xuýt xoa một tiếng, cú đập khi nãy như tiêu tốn hết cả sức lực của Harry.
Ron nhanh chóng khuyên can " Nè, Harry, bồ cũng biết loại người này mà. Mụ ta vì để kiếm được tiền, cái gì mà không dám nói chứ !"
Hermione không tham dự vào cuộc nói chuyện của hai nam sinh, nàng đang chú ý tới bản tin nhỏ ở góc báo trông cỡ bằng một miếng đậu hủ vuông vức.
Theo tiết lộ của người trong cuộc, công việc kinh doanh của gia tộc Roland bí ẩn ở Viễn Đông đã có những sự điều chỉnh lớn. Người thừa kế của họ đã xuất phát đến khu vực Viễn Đông, những ngày gần đây, rất nhiều tài sản lớn nhỏ của các gia tộc phù thủy được chủ động di dời ít nhiều, phải chăng cho thấy, sự kiểm soát của Bộ Phép thuật đã thêm phần sụt giảm ?
" Không thể nào, đây chỉ là một thủ tục thay đổi thường tình." Một nhân viên kinh doanh trong gia tộc Roland không chịu lộ tên tiết lộ trong cuộc phỏng vấn.
Mà phía trên bảng tin nhỏ, toàn bộ đều là tin từ Bộ.
Một bức ảnh về các phòng ban bên trong Bộ chiếm hết nửa trang báo.
Tiêu đề là:
Tin tức nội bộ - PHẦN LỚN CÁC PHÙ THỦY ĐÃ TRỐN ĐI.
Theo phóng viên đến từ báo của chúng tôi, tin tức từ viên chức của Bộ Phép thuật, ba tháng gần đây, nhiều gia đình phù thủy bị kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy ám hại đã lén lút trốn khỏi nước Anh. Thế lực nào đằng sau cho những cuộc lẩn trốn không tìm thấy dấu vết của họ ?
Mặt khác, nghe nói rằng rất nhiều phù thủy gốc Muggle cũng trốn khỏi nước Anh. Không ai có thể điều tra được hướng lẩn đi của bọn họ, liệu hai sự việc này có liên quan đến nhau ?
Hermione lại lật tiếp các trang báo khác «Nhật báo Tiên tri», tin tức sau đó cũng chẳng có gì giá trị.
Harry và Ron bên kia đã đạt được thỏa thuận chung, tuy Harry vẫn còn bực tức nhưng cũng không nóng nảy la lối nữa, hai người thò đầu xem ké tin tức.
" Thời gian trôi qua thật nhanh, hai ngày nữa sau khi hôn lễ hoàn thành, tụi mình phải đi rồi." Ron cảm thán
Harry gật đầu đồng thuận " Cũng còn may, ít ra chúng ta còn có hỗ trợ phía sau."