Vũ Tinh Huy tiếp xúc rất nhiều loại phụ nữ, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên có người phụ nữ nở nụ cười lại xinh đẹp động lòng người như vậy
Lãnh Bạch Ngôn bước đến bên cạnh cô, ôm lấy cô vào lòng. Ngửi được mùi hương quen thuộc, Thích Ngọc Phi đã biết là anh nên cũng không có phản kháng gì. Để mặc cho anh ôm
Khi nảy, lúc đang trò chuyện với các vị Tổng Giám Đốc khác thì Lãnh Bạch Ngôn đã nhìn thấy Vũ Tinh Huy đến gần Ngọc Phi, nhưng anh chỉ muốn xem phản ứng của cô gái nhỏ này như thế nào thôi, nhưng biểu hiện của cô khiến anh cực kì hài lòng
- Vũ thiếu, người phụ nữ của Lãnh Bạch Ngôn tôi. Anh cũng muốn?
Lãnh Bạch Ngôn vừa nói đã tia thẳng cặp mắt đầy nộ khí vào khuôn mặt của Vũ Tinh Huy. Mọi người có mặt nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, bất giác họ có chung một cảm giác, chính là cảm giác lạnh thấu xương, sống lưng cũng toát đầy mồ hôi.
Lý tổng nhìn thấy tình hình căn thẳng lên đã cười cười bước đến trước mặt hai người
- Xin lỗi Lãnh Tổng, chắc là Vũ thiếu không biết vị tiểu thư này là người phụ nữ của Lãnh Tổng. Cậu có thể nể mặt người già như tôi mà bỏ qua không?
Lãnh Bạch Ngôn không trả lời lão ta mà lại nhìn Thích Ngọc Phi đầy cưng chiều
- Em thấy thế nào? _ Lãnh Bạch Ngôn dịu dàng hỏi cô
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tò mò mà hướng về phía cô chờ đợi câu trả lời từ cô
- Vậy xem như hôm nay em xúi quẩy, cứ xem như bị chó cắn là được _ Thích Ngọc Phi nói nhẹ như tựa lông hồng
Mọi người xung quanh trán đổ đầy mồ hôi. Ở đây ai ai mà không biết Vũ Tinh Huy là lão đại của một bang phái đứng thứ hai trong hắc đạo là một người tuyệt đối không thể động vào. Vậy mà vị tiểu thư này lại nói như vậy, cho dù phía sau còn có Lãnh Bạch Ngôn hậu thuẫn nhưng cung không nên phách lối như vậy. Nhưng họ nào biết, sau khi Lãnh Thiếu Phàm rút khỏi hắc đạo thì người đứng đầu trong giới hắc đạo chưa từng lộ diện chính là Lãnh Bạch Ngôn
Vừa nghe lời Thích Ngọc Phi nói máu nóng trong người của Vũ Tinh Huy đã xông đến não. Khuôn mặt hắn đỏ bừng, chưa bao giờ một người như Vũ Tinh Huy lại bị mất thể diện như vậy. Vũ Tinh Huy muốn bước đến túm lấy Thích Ngọc Phi nhưng bị Lý Bình giữ lại
- Lý Tổng, tôi bận việc nên xin phép về trước _ Vừa nói xong Lãnh Bạch Ngôn đã ôm Thích Ngọc Phi bước về phía cửa lớn
Lý Bình quay sang Vũ Tinh Huy mà nói
- Quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Cậu nên biết bây giờ không phải lúc
Còn về phía Thích Ngọc Phi và Lãnh Bạch Ngôn thì sao?
Có lẽ từ trước đến giờ hình ảnh một Thích Ngọc Phi trong thân thế là Liêu Hiểu Tình luôn đoan trang, dịu dàng và đã thấm sâu vào trí nhớ của mọi người. Nhưng có lẽ ít ai biết rằng, bản chất thực của Thích Ngọc Phi mạnh mẽ đến nhường nào.
Cả cô và Liêu Hiểu Nhiên đều là sát thủ hàng đầu của Thế giới ngầm, cả hai cùng nhau lớn lên, cùng nhau học tập, cùng nhau chiến đấu từ bé đến bây giờ. Tình cảm của hai người còn thấm thiết hơn cả chị em ruột thịt. Nhưng việc cô là sát thủ thì không ai biết cả, việc này là bí mật giữ cô và Hiểu Nhiên. Lí do là vì cô không muốn người khác lo lắng cho mình
- Phi Phi, anh hỏi em một việc. Em phải trả lời thành thật _ Lãnh Bạch Ngôn nhẹ giọng
- Anh hỏi đi _ Thích Ngọc Phi mỉm cười
- Em... Không đơn thuần là một thực tập sinh của trường đại học Thành Phố T. Đúng chứ?
- Cái đó...
- Để anh đoán... Em là sát thủ, cả em và cô bạn Hiểu Nhiên đều là sát thủ. Đúng chứ?
- Đúng!
- Sau này cẩn thận một chút!
Lãnh Bạch Ngôn dừng xe, khom người đặt lên môi của cô một nụ hôn mãnh liệt. Vì quá đột ngột nên Thích Ngọc Phi đã ngã vào lồng ngực của anh, Lãnh Bạch Ngôn ngang ngược cắn mút môi cô. Nụ hôn không hề dịu dàng mà nó như đang trừng phạt cô, nụ hôn rất mạnh mẽ và thêm vài phần trách móc
- Anh cấm em cười với người khác. Ngoài anh!
[......................................................]
Vẫn nhạt:<