• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trời còn chưa sáng Hàn Vân Long đã tỉnh dậy, còn có sự tình nhất định phải mau chóng giải quyết! Nhìn Lam Tịch vẫn đang cuộn tròn trong lòng say ngủ, Hàn Vân Long nhẹ nhàng hôn trán thiếu niên, thay quần áo xuống dưới lầu!

Tầng một cả đại sảnh đều là vệ sĩ, tất cả đều một đêm thức trắng, lúc này vừa thấy Hàn Vân Long đi xuống thì cung kính đứng lên. Quản gia pha một ly cà phê cho Hàn Vân Long xong biết điều trở về phòng.

“Mọi việc đã lo xong rồi?”

“Mấy người kia sát thủ được tổng giám đốc Mục thuê, đã giải quyết toàn bộ, biệt thự Mục gia bên kia cũng đã phái người giám thị rồi.”

“Về phía tập đoàn Hồng Vũ thì để Vương bí thư đi làm đi, điều động tài chính thu mua cổ phiếu của Hồng Vũ, dùng thời gian ngắn nhất phá đổ tập đoàn Hồng Vũ cho tôi. Tôi muốn hắn táng gia bại sản, không xu dính túi!”

“Vâng, tôi lập tức bắt đầu!”

“Theo dõi kĩ con trai và vợ hắn, khi tập đoàn Hồng Vũ phá sản tuyệt đối không được để họ trốn!”

“Vâng, thưa tổng giám đốc!”

“Mặt khác, nếu có thể thì bán con trai hắn sang Thái Lan đi!”

“Dạ!”

Lúc Lam Tịch tỉnh lại, chỗ người bên cạnh nằm đã lạnh từ bao giờ, không biết cha đi từ khi nào, trong giây lát nhớ lại chuyện tối qua khuôn mặt nhỏ nhắn nháy mắt liền đỏ bừng lên. Cứ như vậy đến tận tối Lam Tịch lòng khấp khởi không yên, sợ cha vì chuyện tối ngày hôm qua mà chán ghét mình. Ôm một quyển sách ngồi trên giường, Lam Tịch ngẩn ngơ tâm trí chẳng rõ đã bay đi nơi nào rồi.

Hàn Vân Long khuya mới về, mở cửa đi đến bên giường mà Lam Tịch cũng không phát hiện, khẽ gọi:

“Lam Tịch, bảo bối?”

“A, ch…cha! Cha về rồi sao?” Lam Tịch mắt cũng không dám nâng, chi dám cúi đầu, giọng nỉ non như tiếng muỗi kêu.

“Ha ha, làm sao vậy, nghĩ gì mà ngẩn người ra như thế?”

“Không có!”

“Ngoan, đi ngủ sớm một chút đi!”

“Nga, đã biết!”

Lam Tịch vội vàng lao lên giường cuộn chăn toàn thân như cái kén nhỏ, Hàn Vân Long xoay người về phòng, tắm rửa xong đi ra vốn tưởng Lam Tịch sẽ giống như trước đang cuộn người trên giường mình, vậy mà hôm nay không thấy đứa nhỏ đâu. Hàn Vân Long nằm trên giường nửa ngày vẫn chưa ngủ được, lòng khẩn trương, hay là Lam Tịch nhìn ra lòng dạ của mình nên mới trốn tránh bản thân? Lăn qua lộn lại suốt một giờ Hàn Vân Long thật sự là không thể an tâm, đứng dậy ra khỏi phòng.

Cửa vừa mở ra Hàn Vân Long liền ngây ngẩn cả người, thân ảnh nho nhỏ màu trắng ngồi ở trên thảm kia không phải Lam Tịch thì là ai? Hàn Vân Long khấp khởi mừng thầm, vội vàng ôm Lam Tịch về phòng.

“Bảo bối, sao con ngủ ở này?”

“Cha, ta. . . . . !”

Hàn Vân Long ôm thiếu niên lên giường mình, nhanh siết vòng tay để thân thể nhỏ nhỏ của thiếu niên thêm thân cận! Đứa nhỏ này không biết ở bên ngoài ngồi bao lâu rồi, người sao lại lạnh thế này? Ôm trong lòng một lúc lâu mới mang thân nhiệt của Lam Tịch trở lại bình thường.

“Bảo bối, tối hôm qua thoải mái không?” Mặt Lam Tịch lập tức đỏ lên như gấc! May là không bật đèn, nếu không Lam Tịch xấu hổ chết mất, chỉ mong có cái lỗ để chui vào.

Thân thể đã sớm nổi lên phản ứng, Hàn Vân Long dần dần khống chế không nổi hai tay của mình, từ từ xoa nắn thiếu niên trong lòng, cảm giác thiếu niên thở càng ngày càng dồn dập, điều này khiến Hàn Vân Long cao hứng vô cùng, từng chút một cởi bỏ quần áo của đứa nhỏ, một tay trượt kia trên thân thể thiếu niên vươn ra cố gắng cầm lấy ngọc hành đã cứng. Lam Tịch thoải mái nheo nheo đôi mắt, cắn chặt môi dưới như sợ mình không cẩn thận rên thành tiếng.

“Bảo bối, thoải mái sao?”

“. . . . . Ân “

Xem ra đứa nhỏ cũng không ghét mình vuốt ve. Hàn Vân Long hưng phấn không thôi, chậm rãi kéo cái tay nhỏ bé của Lam Tịch đặt trên nơi nào đó của thân thể mình. Bàn tay nhỏ bé chạm phải dục vọng sớm cương sợ hãi rút về, lại bị Hàn Vân Long tóm lấy.

“Bảo bối, giúp cha một chút được không?”

“Cha, cha thích nam nhân không?”

“Không thích!” Thân thể Lam Tịch cứng đờ trong chốc lát, Hàn Vân Long cười thầm trong lòng, xem ra mình đoán đúng rồi, đứa con này cũng có chút tình ý với mình đi!

“Nhưng mà cha thích con!” Lam Tịch mắt sáng lên, sợ mình vừa nghe lầm, hỏi lại:

“Cha nói gì?”

“Bảo bối, cha thích con!”

Hàn Vân Long xoay người đặt Lam Tịch dưới thân. Trong bóng đêm nhưng Hàn Vân Long vẫn có thể thấy hai mắt tràn đầy kinh ngạc của Lam Tịch. Hàn Vân Long vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu niên, từ mắt trượt xuống môi, khuôn mặt nhỏ nhắn mà đẹp như vậy người nào lại không động tâm chứ? Đôi môi hơi hé mở như có lực hấp dẫn, Hàn Vân Long nuốt nước miếng, khẽ cúi đầu dùng môi mình ấn lên cảm nhận đôi môi đầy dụ hoặc kia. Mềm mại mà ấm áp, Hàn Vân Long nháy mắt liền mê muội ở trong đó. Dùng đầu lưỡi nho nhỏ trượt vào giữa hai hàm răng, hương vị ngọt lành cùng xúc cảm quyến rũ khiến Hàn Vân Long lưu luyến không thôi, nụ hôn từ đơn giản tiến đến hôn sâu, dần dần thô lỗ, hôn đến Lam Tịch mơ mơ màng màng thiếu chút nữa ngất đi vì ngạt thở!

“Bảo bối, cha muốn con!”

Thanh âm Hàn Vân Long khàn khàn mà đầy dụ dỗ, không đợi Lam Tịch kịp phản ứng liền ôm ngang hông đứa nhỏ kéo quần áo xuống! Vừa thưởng thức thân thể như ngọc của thiếu niên Hàn Vân Long vừa vội vàng xé rách quần áo của chính mình! Tim Lam Tịch đập liên hồi như thể sắp nhảy ra khỏi lồng ngực vậy, khẽ híp mi lén nhìn thân thể của người bên trên, thân hình cường tráng hiện ra ở trước mắt, khiến Lam Tịch đỏ ửng cả người, vội vội vàng vàng nhắm chặt mắt lại!

Hàn Vân Long bây giờ như kẻ khát nước giữa sa mạc gặp được suối nguồn, một bên vuốt ve thân thể thiếu niên, một bên thở hổn hển giữa khoái hoạt và kiềm chế! Mạnh mẽ đè thân thể đứa nhỏ ra mà hôn cắn, Hàn Vân Long hung hăng đem mỗi tấc da thịt của thiếu niên đều in lại nụ hôn của mình, cả đầu ngón tay cũng không buông tha. Đôi môi chạm vào điểm nổi lên giữa ngực, Hàn Vân Long cười cười vươn đầu lưỡi khiêu khích khỏa hồng anh!

“Ân. . . .”

Lam Tịch nhịn không nổi mà khẽ rên lên, Hàn Vân Long nghe vậy càng thêm ra sức hút mút khỏa hồng anh, ngón tay lại không ngừng vuốt ve bên còn lại. Cứ vậy đến tận khi khiêu khích Lam Tịch lún sâu vào dục hỏa khó nhịn, thừa dịp thiếu niên bị phân tâm, Hàn Vân Long liếm ướt ngón tay của mình, khẽ dò dẫm vào phía sau thân thể người trong lòng, chậm rãi đâm ngón tay vào u huyệt bí ẩn!

“Ân. . . . . Không, không cần!” Bị dị vật xâm nhập thật sự là không thoải mái, Lam Tịch giãy dụa thân thể phản kháng.

“Ngoan, nhịn đi bảo bối, lúc sau sẽ thoải mái!”

Hàn Vân Long mềm nhẹ an ủi cũng nhưng cũng không ngừng khuếch trương, mồ hôi toát ra không ngừng, biết rõ Lam Tịch còn nhỏ, nhưng thật sự là dừng tay không nổi, lí trí giờ đầy ngập tràn dục vọng, chỉ mong có thể sớm một ngụm nuốt trọn thân thể mê người phía dưới! Thấy Lam Tịch đã chậm rãi thích ứng, Hàn Vân Long rút tay ra, đưa phân thân của mình đến gần u huyệt, cọ nhẹ rồi chậm rãi tiến vào!

“A! ! ! !” Lam Tịch đau đớn thét lên, thân thể không ngừng run rẩy, khóe mắt còn tràn ra mấy giọt lệ!

“Đau quá, không cần, cha mau đi ra! !”

“Ngoan, ngoan, nhịn chút nữa là tốt ngay!”

Hàn Vân Long tiến lùi không nổi, đành dừng lại giữa chừng, nơi u huyệt thít chặt tiến vào khó khăn vô cùng, nhưng bây giờ mà bảo Hàn Vân Long dừng lại còn khó chịu hơn cả cái chết. Hàn Vân Long nhịn không nổi, hung hăng tiến thêm bước nữa! Trong tích tắc tiến vào trọn vẹn Hàn Vân Long tưởng như bản thân phiêu đãng thoát khỏi địa ngục tới thiên đàng.

“A! ! ! ! !” Lam Tịch đau đớn đến nỗi khuôn mặt xinh đẹp trắng đến cắt không còn giọt máu, toàn thân căng cứng! Nơi u huyệt nóng bỏng gắt gao bao chặt dục vọng của Hàn Vân Long, khiến Hàn Vân Long thiếu chút nữa nhịn không nổi mà phát tiết luôn!

“Bảo bối, cha sẽ làm con thoải mái, ngoan, nhịn chút nữa thôi!”

Một bên nhẹ giọng trấn an cùng dụ dỗ, tay Hàn Vân Long lại linh hoạt dùng kĩ xảo xoa nắn ngọc hành của thiếu niên khiến nó dần cương! Thấy Lam Tịch bắt đầu thả lỏng thân thể, Hàn Vân Long thử động đậy khe khẽ dục vọng đang vùi sâu trong thân thể đứa nhỏ!

“Bảo bối, con… con thật nhanh!” Khoái cảm vô tận tràn ngập mọi tế bào đang kêu gào khát vọng thiếu niên, tốc độ Hàn Vân Long dần dần nhanh hơn, động tác cũng càng ngày càng thô lỗ! Lam Tịch nhịn không nổi rên rỉ liên tục, thân thể mê người của thiếu niên khiến thần kinh Hàn Vân Long bị kích thích không ngừng, bị mê hoặc không thôi!

Đau đớn dần dần bị cảm giác tê dại thay thế, sự thoải mái trùng điệp không ngừng khiến Lam Tịch dần dần mê muội trong đó, từ từ phối hợp với động tác của Hàn Vân Long. Từng tia tê dại như kích điện hướng xuống hạ thân, kích thích Lam Tịch đạt đến đỉnh cao khoái hoạt!

“A! ! Mau, mau buông ra!”

“Bảo bối, gọi cha… cha của con đi!”

“Cha. . . . Cha!”

“Con trai ngoan!”

Hàn Vân Long vui mừng vội vàng buông tay ra, ngọc trụ nho nhỏ run lên rồi phát tiết, u huyệt co lại kích thích Hàn Vân Long lên đến đỉnh! Đặt Lam Tịch đang mê muội nằm yên, đây là lần đầu tiên Hàn Vân Long đã lõi tình trường làm nhanh như vậy. Nhẫn nhịn vài năm, cuối cùng đứa con yêu dấu cũng đã trở thành của mình, cái cảm giác thỏa mãn đó Hàn Vân Long chưa từng được nếm qua. Nghỉ ngơi tốt một chút rồi đành phải rời khỏi thân thể đầy mị hoặc của thiếu niên. Nếu không phải lo thân thể của đứa nhỏ chịu không nổi, Hàn Vân Long thực muốn mang Lam Tịch ra tiếp tục đại chiến vài lần.

Mãi cho đến khi tắm rửa xong Lam Tịch cũng chưa khôi phục lại, ngay cả nói cũng không nên lời, chỉ có thể tùy ý để cha tẩy thân thể hắn! Trở lại trên giường Lam Tịch rúc vào lòng cha lát sau đã ngủ say! Hàn Vân Long nhìn đứa nhỏ hồi lâu, hận không thể đem Lam Tịch ăn vào bụng mãi cũng không tách mình ra!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK