Tống Mãn Kim cướp được đồ cũng là do cậu ta có bản lĩnh, hai vợ chồng chú út không biết lén lút cho hai chị em bao nhiêu là thứ tốt, Mãn Kim lấy một chút thì làm sao?
Lúc này Tống Tri Lễ nói to ra, trước mặt cha mẹ của hai chị em, Lý Phượng Hà chỉ cảm thấy mặt mình nóng rát.
Trong lúc lơ đãng, bà ta nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Tống Vĩnh Dân, sợ đến mức run run.
Bà ta cười gượng: “Mãn Kim chỉ đùa với Tiểu Lễ thôi đúng không?”
“Không phải, Tống Mãn Kim cướp đồ của chúng cháu.” Thấy Lý Phượng Hà lươn lẹo, Tống Tri Thu cũng không nhịn được mà mách lẻo.
Hừ, chẳng lẽ chỉ có tên nhóc Tống Mãn Kim biết mách lẻo chắc?
“Thu Thu, không được nói linh tinh. Anh Mãn Kim chỉ đùa thôi. Cháu cũng không hiểu chuyện, đánh anh thành thế nào rồi? Chuyện hôm nay bỏ qua, thím dẫn Mãn Kim về bôi thuốc đã.”
Lý Phượng Hà sợ Tống Mãn Kim lại nói cái gì không nên nói nữa, bà ta nói xong bèn vội vàng bế Tống Mãn Kim lên chạy về nhà mình.
Tống Tri Thu muốn đuổi theo thì bị Hứa Chương Nam kéo lại.
Cô liếc thấy cửa phòng của nhà bác cả hơi hé một khe nhỏ, người đứng bên trong đúng là chị họ Tống Tiểu Quyên.
Một trò hề cứ vậy mà kết thúc chỉ trong chốc lát, sân nhà họ Tống lại yên tĩnh như thường.
Trong phòng, Tống Tiểu Quyên đóng cửa lại, cô bé đi đến bên cạnh Vương Hồng Thúy đang ngồi đóng giày bên chậu than, cầm lấy miếng độn giày đặt trên ghế đẩu rồi nói: “Thím hai thế mà lại đi về.”
Vương Hồng Thúy cười nhạt: “A, thím hai con cứ vậy đấy.”
Vương Hồng Thúy và Lý Phượng Hà cũng có nhiều mâu thuẫn với đối phương.
Chỉ vì chuyện giữa con trai thôi cũng làm hai người cãi nhau không biết bao nhiêu lần rồi.
Tuy rằng Vương Hồng Thúy không sợ Lý Phượng Hà, nhưng mỗi lần cãi nhau với Lý Phượng Hà thì huyệt thái dương của bà ta lại nhảy thình thịch.
Chính vì thế nên hầu hết mọi lần bà ta đều lười cãi nhau với Lý Phượng Hà.Đâu biết rằng càng lùi thì Lý Phượng Hà càng được đà tiến tới, còn tưởng rằng bà ta sợ Lý Phượng Hà.
Cuối cùng thì Vương Hồng Thúy cũng mặc kệ bà ta, chỉ liều mạng dặn hai đứa con trai cách xa thằng nhóc hư đốn Tống Mãn Kim một chút.
Lần này thấy Lý Phượng Hà sang chỗ Hứa Chương Nam làm loạn, bà ta còn hơi chờ mong.
Ngày thường em dâu ba có vẻ lành tính, người khác không tìm được sai lầm nào, lúc này lại chọc đến Lý Phượng Hà, có trò vui để xem.
Nhưng mà tiếng cãi cọ ở bên ngoài rất nhanh đã ngừng lại. Trong lòng Vương Hồng Thúy có chút thất vọng.
Danh Sách Chương: