61.
Chuyến đi này thật sự có quá nhiều bất ngờ, nhưng cuối cùng vẫn hái được thảo dược về núi Thanh Lộc.
Ta đun nước nóng rửa chân cho tiên sinh, y ngồi dựa trên ghế mây đốt thuốc, lâu lâu mới hít một hơi rồi chậm rãi nhả khói. Mùi thuốc lá của y không hề khó ngửi, vòng khói cũng cực kỳ đẹp.
Ta ngẩn ngơ nhìn tiên sinh nhả ra từng vòng khói, có lẽ y phát giác nên rũ mắt hỏi ta: "Ngươi cũng muốn cái này à?"
Ta gật đầu nhìn chằm chằm tẩu thuốc trong tay y.
Tiên sinh đưa tẩu thuốc cho ta, trên khuôn mặt lãnh đạm hiện lên ý cười hiếm thấy: "Ngươi thử đi."
Ta thử hít một hơi. . truyện xuyên nhanh
Có lẽ hít nhiều quá nên nhất thời ta mất khống chế, phù một tiếng phun hết khói ra ngoài.
Tiên sinh: "......"
Ta che miệng ho sặc sụa hồi lâu mới chậm chạp nói: "Tiên, tiên sinh, ta...... ta thử lại lần nữa nhé?"
Tiên sinh lấy lại tẩu thuốc rồi lau chùi với vẻ ghét bỏ: "Ngươi cứ rửa chân cho ta tiếp đi."
62.
Buổi chiều rảnh rỗi, tiên sinh chợt nổi hứng dạy ta võ công phòng thân.
Nhưng sau khi ta ngã xuống từ dàn cọc gỗ hoa mai lần thứ mười tám thì y có vẻ mất hứng.
Y ngồi trước mặt ta trầm ngâm nói: "Năng khiếu của người giang hồ khác nhau, có người thích hợp luyện kiếm, có người thích hợp dùng roi...... Có người không hợp luyện võ nhưng biết đâu bọn họ lại có năng khiếu về cầm kỳ thư họa......"
Ta hỏi y: "Tiên sinh, vậy còn ta thì sao?"
Y giương mắt nhìn ta: "Có lẽ ngươi chỉ hợp ngồi ăn chờ chết thôi."
Ta: "......"
Ta trầm mặc rồi hỏi y: "Vậy khi ngài không có đây mà ta gặp nguy hiểm thì làm sao để tự cứu mình?"
Tiên sinh nói: "Trong lòng mặc niệm "Chỉ cần mình sống ai chết mặc kệ" tầm mười lần chắc sẽ có hiệu quả đấy."
Ta: "......"
Ta nghĩ thật ra tiên sinh muốn từ bỏ ta đúng không?
63.
Ban đêm trằn trọc khó ngủ, thế là ta đứng dậy khêu đèn đọc thoại bản giang hồ.
Mỗi lần đọc đến đoạn Kim công tử cầu mà không được, ta đều không kìm được rơi lệ. Nhưng giờ cứ thấy tên Kim công tử thì kiểu gì ta cũng thấy mông đau......
Thôi không nghĩ nữa.
Khoảng canh ba nửa đêm, ta vừa tắt đèn lên giường chuẩn bị ngủ thì chợt cảm thấy có người leo lên giường ta, còn nằm đè trên người ta.
Ta hít sâu một hơi rồi hỏi hắn: "Ngài là ma à?"
Hắn nói: "Không phải."
Ta yên tâm: "Thế thì tốt rồi, ta chỉ sợ ma thôi."
Xưa nay ta không bao giờ đọc truyện ma vì rất đáng sợ.
Nếu là người thì chẳng có gì phải sợ cả.
Ta không thấy rõ mặt hắn nên nhất thời không nhận ra hắn là ai. Hắn sờ mặt ta rồi gọi một tiếng "A Hòa".
Người này cố tình khàn giọng nên ta không nhận ra hắn.
Ta lại hỏi hắn: "Ngài là ai?"
Hắn không trả lời mà chỉ cúi người hôn lên môi ta một cái. Tay hắn hơi lạnh, lề mề trên ngực ta một hồi như muốn luồn vào vạt áo ta làm xằng làm bậy.
Ta kêu một tiếng, túm lấy tay hắn nói: "Thì ra ngươi là hái hoa tặc."
Hắn dừng một chút rồi nói: "Không phải."
Ta nói: "Vậy nửa đêm ai lại mò lên giường người khác làm chuyện này chứ?"
Hắn vẫn không lên tiếng mà cúi đầu hôn ta thêm cái nữa.
Đến khi ta khó khăn lắm mới thấy rõ thì hắn lại xoay người nhảy xuống giường rồi vội vã leo qua cửa sổ đi mất.
64.
Ta không rõ đêm qua có phải nằm mơ hay không, thế là đến hỏi tiên sinh: "Tiên sinh, nếu nửa đêm có người đến sàm sỡ ngươi thì ngươi sẽ làm gì?"
Tiên sinh đang phối thuốc, y nói mà chẳng buồn ngẩng đầu lên: "Đạp vào háng hắn, chém cây của hắn, cho hắn tuyệt tự luôn."
Ta: "......"
Thôi được, sau này ta nhất định sẽ không đi tìm y lúc nửa đêm đâu.
Danh Sách Chương: