Những cảm xúc đó luôn là điều không mấy thú vị và vô vị đối với tôi, từ trước đến giờ tôi không suy nghĩ nhiều về tương lai. Cũng giống như việc tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ ở bên một ai đó.
Liên quan đến chuyện này có rất nhiều biến số, những người như tôi không thể kết hợp cùng với những công dân tốt lương thiện, giống như việc hai con người bình thường tiến đến mối quan hệ tình cảm, đối với chuyện này ông đây chưa bao giờ nghĩ tới.
Khi yêu nhau người ta sẽ làm gì? Khi nói chuyện yêu đương con người ta có bàn đến chuyện, sau này sẽ đưa cho đối phương bao nhiêu tiền, còn bao nhiêu tiền không?
Nhưng mọi chuyện đều có ngoại lệ..... Ok, ok Hạ Phi là một ngoại lệ.
Trước đây tôi đã từng nghĩ, tôi và Hạ Phi sẽ không phát sinh bất cứ chuyện gì, bởi vì tôi và cậu ta hoàn toàn khác nhau.
Những người không giống nhau sẽ yêu nhau như thế nào?
Trừ khi ai đó sẵn sàng chủ động bước vào cuộc đời bạn.
Chủ động hiểu rõ bạn, chủ động làm quen với mọi thứ xung quanh bạn, kể cả khi bản thân cũng cảm thấy cuộc sống cũng chả có gì cần phải hiểu cả, sau đó sẽ kiên định nói cho bạn biết, người đó rất thích bạn.
Chính Hạ Phi đã nói cho tôi biết.
Còn tôi đối với Hạ Phi thì sao?
Có lẽ bản thân cũng thích một chút? Nếu không sẽ không phản ứng nhiều như vậy trước lời tỏ tình của người này.
Có lẽ tôi có thích một chút, dù tôi có cứng miệng đến cỡ nào thì nhịp tim và hơi thở cũng không thể gạt tôi.
Có thể sau này sẽ thích nhiều hơn, cũng có khi là thích cậu ta giống như cậu ta thích tôi. Nhưng cho dù sau này có xảy ra chuyện gì đi nữa thì ở hiện tại cậu ta tác động đến cảm xúc của tôi.
Từ trước đến giờ tôi luôn là người coi trọng hiện tại.
Hiện tại?
Lúc này nụ hôn của tôi là câu trả lời.
Nhưng không ngờ Hạ Phi lại nhiệt tình như vậy, ai mà ngờ tới bộ dạng bình tĩnh như vậy mà hơi thở của ta phả và mặt tôi lại nóng như thế?
Hơn thế còn khiến mặt tôi dính đầy nước bọt
"... Hạ Phi." Tôi không chịu được nữa mà đẩy cậu ta ra. "Chúng ta mới ở bên nhau có vài giây, cậu có thể kiềm chế một chút được không?"
Cái gì mà kìm chế, bình tĩnh? Bình tĩnh cái rắm. Mặt tôi bị Hạ Phi sờ nắn đến phát đau.
Nhưng mà......
Thôi quên đi.
"Hừ, hừ." Tôi vẫn là không nhịn được mà đẩy cậu ta ra, "Đừng ôm tôi, nóng quá."
Cậu ta cười: "Được."
"Cậu cũng đừng sờ vào đầu tôi." Tôi lập tức nói, "Cậu có biết, nếu bị sờ đầu nhiều thì sẽ bị hói tóc không hả?"
Hạ Phi lại cười: "Được."
Tôi gật đầu, vừa định nói với cậu ta yêu cầu thứ ba, thì đột nhiên mặt tôi bị đầu ngón tay của ai đó chọt vào.
...Được?
Được? Đây mà gọi là đồng ý đó sao? Tôi nheo mắt nhìn cậu ta, nói: "Không phải đã trả lời chấp thuận rồi sao, vậy sao cậu còn sờ?"
Nhưng thích cũng không có nghĩa là tôi thích Hạ Phi sờ đầu và chạm vào mặt tôi.
Thích cũng không có nghĩa là tôi đồng ý để cho Hạ Phi giúp tôi dán hình xăm.
Tôi hy vọng cậu ta luôn nhớ tới điều này.
Nhưng mà...
Lần này tôi sẽ không dán hình xăm, tôi muốn hình xăm thật.
Chúng tôi đã là một đôi, tôi muốn Hạ Phi cùng tôi đi xăm hình xăm thật.
Hình xăm lớn hơn của cậu ta, lớn hơn rất nhiều.
Ai bảo người này ngày nào cũng khoe hình xăm trước mặt tôi? Hình xăm của cậu ta có gì hay ho đâu chứ?
Nhân tiện, phải cho Hạ Phi biết, làm bạn trai của Vu Khải tôi đây thì phải làm những. Bây giờ tên này quá ngỗ ngược. Tôi nói đi về hướng Tây thì cậu ta lại đi về hướng Đông, có người bạn trai nào không nghe lời như vậy chứ?
Lần trước hình như tôi thấy ở đâu đó cách phạt bạn trai hiệu quả nhất, lần sau tôi phải làm theo mới được.
A--
"Hạ Phi!" Tôi nắm lấy cánh tay đang sờ loạn trên người tôi, sau đó đẩy mạnh ra, lạnh lùng nói: "Mẹ kiếp! Cậu dám để tay lên miệng tôi một lần nữa xem."
Đôi mắt sâu thẳm của Hạ Phi làm tôi sửng sờ.
Tôi không biết có phải vì biết được tình cảm của Hạ Phi dành tôi hay không. Mà giờ đây khi tôi nhìn trực diện vào Hạ Phi tôi luôn cảm thấy điều bất thường trong mắt cậu ta.
Đây là điều mà trước đây tôi không hề thấy.
"Vu Khải." Cậu ta gọi tên tôi, sau đó nói cho tôi nghe bằng âm giọng mạnh mẽ và kiềm chế: "Em yêu anh."
Tôi không nhịn được nuốt nước miếng.
"Ồ." Tôi gật đầu và lặp lại, "Ồ."
Cậu ta nâng mặt tôi lên hôn một cái.
Tôi bấu chặt cằm cậu ta, sau đó lướt xuống nắm chặt cổ Hạ Phi, sau cùng nhẹ nhàng vòng tay ra sau ôm cậu ta, thuận tiện hôn lên môi cậu ta.
Sau khi rời khỏi khóe miệng, tôi phát hiện Hạ Phi nhìn tôi bằng ánh mắt lóe sáng.
Cuối cùng tôi cũng lên tiếng dưới ánh mắt đầy mong đợi của cậu ta.
"Tôi có thể..." Tôi dừng một chút.
"Cũng như vậy."
- HOÀN CHÍNH VĂN-
- -------------------
Tác giả có điều muốn nói:
Câu truyện ngắn tới đây là kết thúc rồi.
Lúc đầu, tôi muốn viết thuộc tính công, vẻ ngoài hời hợt nhưng thực chất rất ngây thơ và hung dữ (ha ~)