-Sao, ngạc nhiên à? Bộ mặt của em lúc ngạc nhiên thật đáng yêu...
-Này, tên kia! Uống thuốc chưa hả?- nó tức giận chỉ vào mặt hắn, bộ mặt ấy đang cười bỗng trở nên khó chịu!
-Haizzz...Con nhóc này! Lên xe mau!
-Tại sao tôi phải lên!
"Con nhớ, từ rầy chở đi, con sẽ phai có trách nhiệm đưa đón Yến Chi đi học, ko đc tức giận vs nó, phải lam cho nó cảm thấy hạnh phúc trước khi về nhà ta! Chỉ còn độ dăm bữa nữa thôi! Con bé sẽ đổi khẩu, QUA NHÀ CHÚNG TA SỐNG, đến lúc đó hãy học cách đối xử tốt với vợ tương lai của con đi"- Lời bà mẹ vang vọng trong đầu làm cho hắn thay đổi suy nghĩ...
-Tôi sẽ đưa cậu đi học, vào lấy Balô đi, à cậu đã..ăn sáng chưa?
-Sao chứ?
-Tôi hỏi là cậu ăn chưa!
-Đang!
-Thôi! Lên xe đi tôi có cái này cho cậu...
-Hả?! Thứ gì?- vốn tò mò nó hỏi.
-Lên đi rồi biết!
-Đợi tôi lấy cặp!
Nó chạy vào lấy cái cặp sách, ko quên chào bố mẹ rồi chạy ra cổng, hắn bước ra mở cửa cho nó.
- Thứ gì?
- Chả có gì hết!- hắn phóng xe đi.
- Này tên khốn, dám lừa bà đây. Lên lớp tôi cho cậu biết tay!
- Cậu định làm gì????? Hả??? Làm gì?
- Tôi....
- Im đi, ồn ào.
- Cậu.....đồ thần kinh mà.
Chỉ 5-10 phút sau nó và hắn đã có mặt tại trường, thật biết nói đùa nhưng nhà nó cách trường gần 2 km! Thật khó hiểu! Nó cứ cuốc xe đạp đi mặc dù "ông bà Đỗ" ( bố mẹ nó) đã nói sẽ mua xe tay ga cho. Nhưng nó ko chịu....Cạn lời mà...
- Đưa Balô đây!
- Sao??
- Đưa cặp đây tôi cầm cho!
- Ko cần. Bộ cậu tưởng cậu là soái ca ngôn tình chắc. 1 phần cx ko bằng nhé! Bà đây lớp 11 rồi chẳng có nhẽ ko vác đc cái cặp!!- nói thế thôi chứ hôm nay đúng là cặp nó phồng to hơn so vs bình thường do phải mang đạo cụ cho lớp chuẩn bị ngày khai giảng cộng thêm quần áo và sách vở, nặng thật nhưng vẫn giả bộ...
- Vậy thì thôi nếu cậu khoác được, tôi cx chỉ có ý tốt
Nó nhìn hắn cười rồi lại làm mặt nghiêm túc.
-Ko cần!!!!