- Dừng lại _ My nói vọng lên .
Chiếc xe kít lại , My sai 1 tên vệ sĩ của mình qua bắt Trinh lên xe .
Tên vệ sĩ tống Trinh vào xe , My nhìn nhếch mép một cái có lẽ là vì mặt Trinh bây giờ sợ đến nổi tái mét cả lên ;
- Mày mà cũng biết sợ sao ??_ My nói bằng một giọng khinh bỉ .
Trinh sợ hãi ngước đầu lên :
- Sa...o co..ô la...ại ơ...ở đa...ây ?? _ nhìn thấy My , Trinh lắp bắp nói .
- Sợ đến nổi chẵng nói được luôn sao . Chẵng biết hôm đó con nào hùng hỗ gạt chân tao nhỉ ???_ My giả vờ nhăn mặt hỏi .
- Cô muốn gì ??_ Trinh ngước lên hỏi .
- Muốn gì đây ta ?? Khó nghĩ quá _ My giả vờ ngước đầu lên nhíu mày .
- Tôi xin lỗi _ Trinh cúi xuống lí nhí nói .
- Xin lỗi đơn giản quá nhỉ ??_ My đanh đá nói .
- Vậy cô muốn tôi làm gì ??_ Trinh nhìn My sợ hãi nói .
- Xem ra mày cũng thông minh nhỉ ?? Nếu mày làm cho tao vài việc thì chuyện này cũng có thể bỏ qua _ My nở một nụ cười giả tạo nói .
- Việc gì ???_Trinh tròn mắt hỏi .
- Lại đây _ My làm dấu hiệu kêu trinh lại gần mình rồi thầm thì vài điều gì đó .
- Tưỡng chuyện gì đơn giản thôi đó là sỡ trường của tôi mà _ Trinh nghe xong cười đắc thắng .
- Được không đó ?? Nếu làm tốt tao sẽ bỏ qua chuyện đó và có thể sẽ thưỡng cho mày vài thứ _ My nhếch mép nói .
- Vậy tôi đi được chưa ạ ??_ Trinh cuối đầu nói .
- Đi đi _ My xua tay nói .
Trinh bước xuống xe chạy đi thật nhanh '' con nhỏ đó nó muốn gì đây ?? Tội nghiệp con nhỏ đeo mặt nạ nhưng dù sao mình cũng phải hoàn thành tốt , nếu không thì .......'' Trinh nhớ lại những gương mặt bặm trợn của những tên vệ sĩ mà da gà nổi cả lên .
...
My mở cửa nhà bước vào thì thấy mẹ của mình đang ôm mặt buồn rầu trên mắt thì còn thấm vài giọt lệ . My vội vàng chạy lại :
- Sao mẹ lại khóc nữa vậy ??_ My lo lắng hỏi .
- Không sao đâu _ mẹ My lấy tay quệt những giọt nước mắt rồi nói .
- Mẹ lại khóc vì chị ta nữa phải không ??_ My nói mà mắt giấy lên một cơn lữa .
- My ơi !! Làm sao mẹ mới được gặp Hy đây _ mẹ My đưa tay ôm chặt lấy My khóc òa lên .
- Tại sao mẹ phải cố gắng để tìm chị ta như vậy??? . Một mình con là con gái mẹ không đủ sao mẹ _ My buồn rầu nói .
Mẹ My buông tay ra , im lặng không nói gì , đưa đôi mắt vô hồn của mình nhìn về phía trước . My thấy vậy tức giận bỏ lên phòng , đóng sập cửa lại .
Leo lên giường quăng mạnh những con gấu bông đi , nước mắt chảy ra '' tôi không biết chị là ai ?? Chị ra sao ?? Nhưng tôi biết chị đã giành hết tình yêu của mẹ , tôi hận chị , thật sự rất hận chị '' My bấu chặt tay vào cạnh giường , đôi mắt vô cùng tức giận .
Có lẽ cũng chẵng trách được khi My hận nó như vậy , từ khi sinh My ra , lúc nào mẹ cũng ôm chặt My vào lòng và gọi tên nó để xua hết những nổi nhớ mong đối với nó . My cảm thấy tủi thân vô cùng , tuy người được ôm là mình , nhưng người có được tình yêu của mẹ lại là nó . Không những vậy , mẹ My còn xây cả một phòng cho nó , bên trong biết bao nhiêu là đồ chơi , gấu bông , quần áo , sách vở , tất cả những thứ này đều được chứa qua những mười mấy năm . Mỗi lần đi mua đồ cho My , thấy cái gì đẹp , mẹ My đều mua về và chất đầy cả căn phòng ấy . Tất cả những điều đó làm My nghĩ rằng mình không được nhận một tí tình cảm nào từ mẹ , nên rất tũi thân và căm thù người chị gái đã lấy hết tất cả tình yêu của mẹ .
...
Quay lại nhà nó , sau khi nấu xong tất cả đồ ăn bước ra chỗ hắn đang ngồi :
- Bà đi đây tí , cháu gọi Hy ra rồi hai đứa ăn cơm đi bà nấu xong rồi đó _ bà nói rồi tạm biệt hắn bước đi .
Mấy ngày nay bà thường xuyên vắng nhà , đến tận tối về nấu cơm tí rồi lại đi .
Hắn đưa mắt nhìn vào phòng nó , cánh cửa phòng vẫn đóng chặt từ lúc chìu tới giờ , hắn cảm thấy buồn và hối hận vô cùng . Bước chân tiến lại phòng nó định đưa tay gõ cửa , nhưng có cái gì đó ngăn không cho tay hắn đụng vào cửa . Vừa lúc đó nó mở cửa phòng ra ,cả 2 nhìn nhau không chớp mắt , một lúc sau nó đi nghang qua hắn đi vào phòng vệ sinh . Hắn nhìn theo với một cảm giác buồn vời vợi . Nó bước ra định quay về phòng thì :
- Cậu lại ăn cơm đi _ hắn nhìn về phía nó nói .
Nó quay lại nhìn hắn rồi lạnh lùng bước tới bàn đặt mình ngối xuống , cầm bát cơm lên cậm cụi ăn :
- Tớ xin lỗi _ hắn nhìn nó đầy vẻ hối lỗi .
Nó vẫn không nói gì im lặng tiếp tục ăn . Nó cứ im lặng như vậy làm tim hắn cảm giác như hàng ngàn mũi dao đang đâm xen vào .
Ăn xong nó đứng dậy lạnh lùng bước vào phòng , hắn nhìn theo mà thở dài mệt mõi , nãy giờ hắn không ăn được miếng nào , chỉ ngồi nhìn nó ăn . Hắn uể oải dọn dẹp tất cả rồi về phòng mình , nắm lên giường khẽ nhắm chặt mắt lại .
'' Chỉ vì một lời nói của tớ rằng tên đó sẽ không thích cậu , mà cậu giận tớ đến như vậy sao ?? chẵng lẽ cậu đã thích tên đó '' nghĩ vậy hắn càng buồn thêm . Nằm một lúc hắn lại chìm vào giấc ngủ .
Cả 2 con người này đều mang một lầm tưỡng tình yêu của nhau . Mà không hề biết trái tim của đối phương đã thuộc về mình .
My đã thầm thì điều gì với Trinh ?? Phải chăng là một kế hoạch hại nó ??