Edit: Phộn
Beta: JJiang
*******
Phó Côn xác thực là gặp phải phiền toái.
Theo kế ban đầu, Nguyên soái mang theo ám vệ trà trộn vào phòng đấu giá, sau khi tìm được thủ lĩnh của tinh tặc Cung Việt, thừa dịp hắn ta không để ý, nhất cử bắt lấy. Kết quả ở giữa xảy ra chút sai sót, Nguyên soái đột nhiên không biết chạm phải mạch nào, một hai phải lấy được tiểu Omega kia.
Vì vậy, kế hoạch thay đổi, bọn họ chia làm hai đường, nguyên soái cùng ám vệ ở lại phòng đấu giá gây sự và cứu tiểu Omega, còn anh mang chín quân cơ giáp đặc chủng đi khách sạn Kim Ngọc.
Hai tên thủ lĩnh tinh tặc, bốn tên tinh tặc lâu la, một thương nhân buôn lậu, bị mười người bọn họ "luộc" sạch, vốn nên không có sơ hở nào, kết quả là bọn họ đoán sai thực lực của kẻ địch.
Gián điệp nằm vùng âm thầm điều tra chưa được toàn diện, Cung Việt vậy mà còn mạnh hơn cả lính đặc chủng!
Bị vây công trong nháy mắt, anh mở ra lá chắn tinh thần lực, cứng rắn chống đỡ công kích, ngay sau đó, bốn tên tinh tặc canh gác bên ngoài vọt vào, triệu hoán cơ giáp, bảo vệ Cung Việt, bắt đầu phản kích lại.
Phó Côn thất thủ, chỉ có thể triệu hoán cơ giáp đánh nhau kịch liệt với đám tinh tặc.
Đánh nhau mấy chục hiệp, kết quả bọn họ không chiếm được chút lợi lộc, mà còn bị đè đánh hội đồng.
Phó Côn úy khuất muốn chết.
Nếu như nhiệm vụ thất bại, đừng nói Nguyên soái sẽ lột da anh ta, chính anh ta cũng muốn lấy cái chết tạ tội.
Lần này không giết được Cung Việt, tinh tặc tuyệt đối sẽ quay trở lại, Đế quốc Huyền Vũ vĩnh viễn sẽ không có ngày bình yên.
Nghĩ tới đây, Phó Côn điều khiển cơ giáp, dũng mãnh đột quá phòng tuyến của tinh tặc, công kích cơ giáp màu đen núp sau bọn họ.
Người điều khiển chiếc cơ giáp này, chính là Cung Việt!
Khi Phó Côn nhìn thấy cơ giáp cả người đen sậm, sau lưng mọc một đôi cánh kim loại, tay cầm trường mâu, mắt muốn nứt ra, tức giận không nguôi.
Là Cùng Kỳ, cơ giáp ký khế ước với Tam hoàng tử, lại bị cải tạo thành cơ giáp của thủ lĩnh tinh tặc!
Phó Côn trong nháy mắt mất đi lí trí, rống giận điên cuồng công kích.
Chiến sĩ cơ giáp kiêng kị nhất là kích động nhất thời, một khi bị phẫn nộ chi phối, tư duy liền hỗn loạn, vừa ảnh hưởng đến sức chiến đấu, vừa dễ dàng lộ ra sơ hở.
Quả nhiên, Phó Côn né không kịp, bị Cung Việt đánh bay.
"Phó đội!"
Cấp dưới rống to, muốn xông tới trợ giúp, nhưng đợt công kích tiếp theo của Cung Việt đã ập tới, khiến người trở tay không kịp.
Mắt thấy buồng lái cơ giáp của Phó Côn sắp bị pháo laser của cơ giáp màu đen bắn thủng, một lá chắn khổng lồ màu vàng kim từ trên trời giáng xuống, vững vàng chắn trước mặt Phó Côn, chẳng những ngăn cản được pháo laser, còn hoàn hảo đẩy ngược đạn quay trở về.
"Oanh—" Cơ giáp màu đen bất ngờ không kịp đề phòng, bị pháo laser của mình bắn xuyên bả vai, lui về phía sau mấy mét.
Cơ giáp bị thương, người điều khiển cũng sẽ cảm nhận được, cột sáng bên trong buồng lái, Cung Việt ôm bả vai đau đến đầu đầy mồ hôi, sắc mặt hắn ta âm trầm, mắt lộ ra hung quang, xuyên qua mắt của cơ giáp trừng về phía Trình Giảo Kim nửa đường chạy ra chém giết.
Cơ giáp Grimm màu vàng sậm tay cầm trường kiếm, khí thế bàng bạc xông vào vòng chiến đấu, đơn giản quơ quơ vài đường, phá vỡ đội hình của tinh tặc, dễ dàng giải vây cho các chiến sĩ cơ giáp.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Tình hình đảo ngược.
"Sếp!!" Phó Côn nhặt về được cái mạng, trong lòng còn sợ hãi, nhìn thấy cơ giáp vàng sậm trước mắt, kinh hỉ thốt ra.
"Sếp tới rồi!"
"Thật tốt quá!"
"Thiếu chút nữa Phó đội về chầu ông bà rồi!"
"Nguy hiểm! Nguy hiểm!"
"Cung Việt giờ có cánh cũng chẳng bay nổi!"
Các chiến sĩ cơ giáp phấn chấn, sĩ khí tăng vọt.
Cơ giáp vàng sậm quay đầu lại, hơi há miệng, phát ra âm thanh nghiêm khắc của Lý Diệu: "Sau khi trở về, tăng cường huấn luyện!"
Phó Côn trung khí mười phần đáp: "Rõ thưa sếp!"
Không cần Nguyên soái ra lệnh, sau khi nhiệm vụ kết thúc, chính anh cũng sẽ tự tăng cường huấn luyện, đặc biệt là tố chất tâm lí, nhất định cũng tăng cường rèn luyện.
Cơ giáp vàng sậm thu hồi khiên chắn, nhìn cơ giáp màu đen đối diện.
Trong cột sáng bên trong buồng lái, mắt vàng của Lý Diệu híp lại.
Khó trách Phó Côn mất bình tĩnh.
Cùng Kỳ ở trong tay Cung Việt, Tam hoàng tử chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Lúc trước thuyền chở quặng bị cướp, tổn thất nghiêm trọng, quân đội đi tới hiện trường khảo sát, nhìn thấy tàu chở quặng bị tổn hại nhìn không ra hình dáng cùng những tay chân đã gãy trôi nổi trong không gian, nhưng trong những hài cốt kia, không có thi thể của Tam hoàng tử.
Mặc dù Tam hoàng tử được liệt vào danh sách nhân viên anh dũng hy sinh, nhưng quân đội cùng cao tầng của đế quốc vẫn ôm hy vọng.
Dù sao cơ giáp khế ước của Tam hoàng tử cũng là một trong mười cơ giáp hàng đầu đế quốc, có lẽ cậu ta đánh không lại tinh tặc nên đã tẩu thoát, lưu lạc đến tinh vực không người, chờ cứu viện.
Bây giờ, nhìn thấy Cùng Kỳ sau khi bị cải tạo, trở thành cơ giáp của tinh tặc, như vậy, kết cục của Tam hoàng tử đã quá rõ ràng.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Trong cột sáng, Lý Diệu giơ kiếm lên, bày ra tư thế tấn công, đôi mắt vàng bên trong vô cùng bình tĩnh.
Một cỗ tinh thần lực uy áp khủng bố bao trùm toàn bộ chiến trường, bất kể là chiến sĩ cơ giáp hay là tinh tặc cũng đều hít thở không thông, phảng phất như tử thần đã xuất hiện, sát khí cuồn cuộn, nồng đậm bốn phía, làm cho người ta sởn tóc gáy.
So với những người rùng mình đó, Lâm Hân ở trong cột sáng ngay phía sau Lý Diệu, cảm nhận càng sâu sắc.
Buồng lái của cơ giáp cao cấp chia làm cột chính và cột phụ, cột chính toàn quyền điều khiển, cột phụ sẽ hỗ trợ.
Sau khi Lâm Hân tiến vào cột phụ, tinh thần nối liền với cớ giáp, không hề báo trước mà cộng hưởng với tinh thần của đại thần, thiếu chút nữa ngốc mà ngáo luôn.
Cậu nhớ rõ huấn luyện viên ở học viện từng nói, tinh thần cộng hưởng là chuyện rất nguy hiểm, trừ phi hai bên tin tưởng lẫn nhau, nếu không, ngàn vạn lần không nên thử.
Mà đại thần không chỉ đưa cậu vào cơ giáp, còn cộng hưởng tinh thần, điều đó có phải nói rằng... đại thần rất tin tưởng cậu?
"Đương nhiên rồi, tiểu Phá Quân."
Trong đầu vang lên âm thanh của đại thần, Lâm Hân bỗng thấy xí hổ.
Cậu cộng hưởng tinh thần với đại thần, tự nhiên đại thần cũng sẽ cộng hưởng với cậu.
Hai người lấy cơ giáp làm cầu nối, đạt được sự thống nhất của tinh thần.
Lâm Hân khẩn trương trong chốc lát, rất nhanh đã tỉnh táo lại.
Cậu muốn được trải nghiệm cơ giáp chiến đấu, nếu như ngay cả chút khó khăn này cũng không vượt qua được, tương lai làm sao trở thành chiến sĩ cơ giáp chân chính được?
Đại thần chân thành đối đãi, cậu càng phải tín nhiệm hắn.
Rất nhanh, cậu thả lỏng tinh thần không chút nào giữ lại mà tiếp nhận tinh thần của đại thần.
"Bé ngoan."
Được đại thần khen ngợi, khuôn mặt nhỏ của Lâm Hân hơi ửng hồng, ánh mắt lại kiên định lạ thường: "Cầu huấn luyện viên mang tôi đi chiến đấu!"
"Được."
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Một giây sau, cơ giáp bay lên bầu trời, Lâm Hân cảm nhận được cái gì là nhanh như chớp.
Đến chiến trường, đại thần như thế chẻ tre, cứu người, phản kích, phá trận, làm liền một mạch.
Lâm Hân cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, cố gắng đè nén cảm xúc kích động, phòng ngừa tinh thần của mình ảnh hưởng đến sức chiến đấu của đại thần.
Nhưng mà, vừa rồi, khi đại thần nhìn thấy cơ giáp màu đen đối diện, trong tinh thần đột nhiên có mây đen quay cuồng, ấp ủ sát khí nồng đậm.
Lâm Hân mờ mịt, chỉ cảm thấy đại thần trong cột sáng phía trước giống như hung thần sát ác, tản mát ra uy áp tinh thần lực đáng sợ.
"Tiểu Phá Quân, tự bảo vệ tốt chính mình." Lý Diệu đột nhiên lên tiếng.
"—Vâng" Lâm Hân không cần suy nghĩ đáp luôn.
Trong phút chốc, cơ giáp màu vàng sậm dùng khí thế sấm rền chớp giật xông về phía cơ giáp màu đen.
*****
Lời tác giả:
Lâm Hân: Suy nghĩ của đại thần và tui là một!
Lý – nào đó – Diệu: Cục cưng, chúng ta có thể thử kết hợp ở vài khía cạnh khác.
Lâm – vẻ mặt đơn thuần – Hân: Khía cạnh khác nào?
Danh Sách Chương: