#18
Khác xa với những gì cô đã nghĩ. Trong trí tưởng tượng của Phiên Linh, toàn thân đều là lửa. Nhưng không, con quỷ này lại là một cô gái rất đẹp. Ba vòng rất chuẩn, gương mặt thần thái sắc sảo, mái tóc dài màu đỏ lượn sóng bay trong gió. Đôi mắt nâu hút hồn là điểm nổi bật nhất của cô. "Người con gái đạt chuẩn" của mọi đàn ông là đây, nàng đẹp không tì vết. Cô ta mặc một bộ váy ren màu đen bó sát, tôn lên ba vòng quyến rũ khiến đàn ông si mê.
Riêng mỗi Vương Hạo vẫn thờ ơ khi thấy vẻ đẹp này, còn Phiên Linh đang ngây ngốc với mĩ nữ. Người đàn ông phía trước cô đang lùi ra sau, cô cũng lùi theo hắn. "Rắc!" chân cô giẫm phải một cành cây khô gần đó. Con quỷ thấy tiếng động liền quay về phía hai người.
"Ai ya! Vương Hạo điện hạ, sao ngài lại ở đây? " dường như không quan tâm đến sự tồn tại của cô, con quỷ thu lại lửa trên tay mình và chạy về phía Vương Hạo, ôm một cánh tay hắn mà cạ vòng một vào người hắn. "Đẹp thì đẹp thật nhưng sao cư xử giống ngành vậy?" Phiên Linh rùng mình, nhìn con quỷ ở cạnh Vương Hạo mà nhìn nó với ánh mắt tóe lửa.
Cô ngốc lại ghen à? Hắn nhìn cô mà cười, phải tiến tới thôi. Nhưng lại nhớ tới "con rắn" cứ uốn éo bên cạnh, hắn muốn đẩy nó đi thật xa.
Vương Hạo gạt tay cô ta ra một bên, kéo cô vào trong lòng, không hề liếc cô ta mà nói: "A Hỏa, đây là hôn thê của ta - Phiên Linh. Phiên Linh, đây là A Hỏa, tên giống con trai lắm đúng không? Đó là bởi vì cô ta ít khi kiềm được sức mạnh cũng như tính cách nóng nảy!" - A Hỏa một phen bất ngờ, lần đầu tiên ả thấy thái tử điện hạ cao cao tại thượng lại nói nhiều với nữ nhân như vậy.
Từ trước đến nay thái tử rất kiệm lời, thật không ngờ vị thái tử phi tương lai này lại khiến hắn thay đổi. Nhưng thái tử là của cô, Phiên Linh không xứng với hắn, chỉ có A Hỏa này mới là người thích hợp. A Hỏa vì nghĩ vừa cười. "Thái tử, người ta chờ chỗ cũ, nhớ tới thăm người ta đó!" A Hỏa uốn éo áp sát người Vương Hạo như một con rắn.
Cô ta liếc sang Phiên Linh, cười khinh. Phiên Linh bắt được ánh mắt của cô ta, cũng nở nụ cười xã giao. "A Hỏa, cô là một người... à không, một con quỷ xinh đẹp và tài năng, cô nên nhận thức được rằng người cô đang bám víu là người sắp có vợ. Tôi hi vọng rằng cô không phải là kẻ ngực to nhưng tư duy nhỏ hoặc là một kẻ có não bị lửa ăn mòn!"
A Hỏa trợn trừng mắt khi nghe thấy những lời này, đồng tử thu hẹp lại, lông mày cũng nhíu theo. Gương mặt xinh đẹp bỗng chốc thật nhăn nheo, đen xì như thể đã bị cháy từ rất lâu. Vương Hạo cũng khá bất ngờ khi cô gái trong lòng lại có thể nói những lời sắc bén như lưỡi dao.
Chợt hắn cảm thấy cánh tay nóng nóng, quay sang thì thấy A Hỏa chuyển thành màu đen. Toàn thân trắng muốt, mịn màng bỗng chốc biến thành một "cục than di động" . "Phừng! Phừng! Phừng!" - ả ta đang bốc cháy, toàn thân đều là lửa. Duy chỉ có điều, bộ váy ren kia dường như không bị cháy gì, đó là thứ kiềm sức mạnh của ả. Nhưng thế này thật khó coi : Người lửa mặc đồ bó sát? Mà bộ đồ này không cháy mới hay.
Vương Hạo hất ả ra, quay sang cô: "Phiên Linh, chạy đi, ả ta như thế này không thể di chuyển nhanh! Ta ở đây nói chuyện với ả!"
"Nhưng... "
"Em quên ta là ai sao? Ả sao có thể hại ta?" Vương Hạo xoa đầu cô, mỉm cười. Phiên Linh thấy vậy, liền chạy nhanh về lều. Sau khi khuất bóng cô, hắn liền thay đổi, ánh mắt lạnh lùng hướng về con người bằng lửa kia.
"Cô ấy đi rồi! Ngươi có thể bình thường mà nói chuyện với ta!"
"Thái tử điện hạ! Ngài sao có thể thích con nhỏ người phàm đó được? Nó không có tài, không có sắc. Nói chung là không đẹp như ta, hà cớ gì ngài lại phải lấy nó?" A Hỏa trở lại hình dáng con người, làn da trắng mịn cùng gương mặt xinh đẹp trở lại. Ả lại dí sát Vương Hạo.
"Về nhan sắc, trong mắt ta thì Phiên Linh luôn là nhất. Cô ấy có thân thủ tốt, có thể tự bảo vệ bản thân. Khả năng kiềm chế cao và không tổn thương tới người khác. Tóm lại, ngươi không thể so sánh với nàng!"
"Ta... Ta có gì không xứng với người? Ta có sức mạnh, có sắc đẹp, dáng cũng đẹp. Ta không thua cô ta một chỗ nào hết!"
"Ngươi sai rồi, ngươi căn bản không đủ tư cách để so đo với cô ấy!" hắn lạnh lùng gạt tay A Hỏa ra khỏi người mình mà trở lại lều.
A Hỏa ngồi phịch xuống đất, cỏ dại xung quanh ả cháy hết. Trong đầu hiện ra những hình ảnh thái tử điện hạ âu yếm Phiên Linh, câu hắn vừa nói lúc nãy "Ngươi không có tư cách so đo với cô ấy!" cứ văng vẳng trong đầu ả. A hỏa nhìn về phía hắn, bóng dáng Vương Hạo đã khuất, ả nắm chặt tay, móng tay dài ghim vào lòng bàn tay.
"Thái tử điện hạ là của ta, chức tháu tử phi là của ta. Phiên Linh, ngươi phải chết!"
_________Hết chap 18_______
Danh Sách Chương: