Mua xong nội công tâm pháp, Trương Tiểu Tịch còn thừa lại 600SP, hoàn toàn có thể mua một bản bí tịch võ học nữa, ài, chọn cái cái gì mới tốt đây? Trương Tiểu Tịch quét nhanh danh mục trong Shop một lần, rồi xem từng cái, không thể không nói cảm giác đi Shopping mà không quan tâm tới tiền rất sướng, Trương Tiểu Tịch hơi cảm nhận được niềm vui mua sắm thả ga, thiếu niên trước kia chỉ có 300SP đáng thương chỉ có thể xem chơ đỡ nghiện, bây giờ rốt cục ta chờ đến phát lương, rốt cục không phải mua sắm bằng mắt nữa.
Kỳ thật bây giờ trạch nam thiếu nhiều lắm, mặc dù đã bổ túc một ít tri thức võ học cơ sở ở võ quán của Vương Thắng Nam, nhưng võ quán Thanh Dương dù sao chỉ là một võ quán nhỏ trong huyện Thanh Dương, rất khó trông cậy vào đó để học tất cả tri thức võ học, rất nhiều thứ cho dù là phụ thân của Vương Thắng Nam cũng không rõ ràng lắm, gặp được những chỗ đó đều mập mờ lướt qua, hoặc là để đồ đệ chính mình ngộ ra, ngươi ngộ không ra vậy cũng không phải lỗi của sư phụ, Vương lão quán chủ tự nhiên cũng không khá hơn chút nào, cho nên mua một bản bí tịch chất lượng tốt là chuyện thiết yếu.
Do dự nửa ngày, cuối cùng thiếu niên chọn định một bản « khinh công cơ sở », mặc dù có Thảo Thượng Phi cấp D, nhưng ngay cả kỹ xảo chuyển hướng nó cũng không có, lúc đối chiến, một thân thân pháp của hắn không xuất được hơn tám thành, nếu thân pháp đã thành thế mạnh, hắn cũng định khai thác triệt để nó, cho nên sau khi cân nhắc một hồi liền hạ quyết tâm mua một quyển « khinh công cơ sở », dự định phát triển thêm một bước dựa vào cơ sở đã có, mà giá bán lẻ trong shop cũng rất hữu nghị, tất cả đều lấy 500SP, mua xong, trạch nam lại biến thành bần nông, chỉ còn lại 100SP.
Mọi người đều làm dịch vụ, sao chênh lệch lại lớn như vậy? Trương Tiểu Tịch một bên đau lòng một bên nhét hai quyển bí tịch cùng Kim Ti Thủ Sáo vào gầm giường, có những vật này lại thêm Thanh Phong Chưởng cấp C sư phụ truyền thụ cho, Trương Tiểu Tịch rốt cục có thực lực đứng chân ở võ lâm Thanh Dương.
Nhưng mà khi đồ vật ngày càng nhiêu, Trương Tiểu Tịch càng ngày càng không yên lòng cái gầm giường nhà mình, nhưng trước mắt cũng không có biện pháp giải quyết, ở đây chắc chắn không có két sắt vân tay, cũng chỉ có thể để tạm đó, xử lý xong, Trương Tiểu Tịch tiếp tục nằm ở trên giường muốn chết muốn sống. Chỉ chốc lát sau, cửa phòng liền bị Vương Thắng Nam đẩy ra, sư phụ bưng một chén thuốc to tiến vào, lạnh lùng nói:
"Rời giường uống thuốc."
Trương Tiểu Tịch vội vàng bò dậy, đáng tiếc tay phải thoát lực không nâng nổi chén thuốc.
Thế là mỹ nữ sư phụ thuận tiện hóa thành bảo mẫu của Trương Tiểu Tịch, tự mình bưng bát đút thuốc cho hắn. Tư thế này rất mờ ám, bầu không khí rất xấu hổ, uống xong thuốc, hai người cũng trầm mặc, không biết nên nói gì.
Vương Thắng Nam vốn một bụng nghi vấn, muốn biết chiêu Thiểm Điện Quang Tốc Quyền kia là thứ gì, chỉ là tư thế tự tay mớm thuốc làm nàng hơi xấu hổ đành nghiêm mặt, "Không có việc gì vi sư về võ quán, thuốc còn thừa ở phòng bếp, nhớ uống đúng giờ, dưỡng thương cho tốt, ta... Ta ngày mai trở lại thăm ngươi."
"Được rồi, sư phụ đi thong thả." Trương Tiểu Tịch giãy dụa muốn đứng lên đưa mỹ nữ sư phụ ra ngoài.
Kết quả Vương Thắng Nam thấy hình dạng của hắn lại bật cười, một sát na kia phảng phất tất cả băng tuyết đã tan chảy, nguyên lai mỹ nữ sư phụ lúc cười còn đẹp hơn, Trương Tiểu Tịch đang cảm thán trong nội tâm lại nghe thiếu nữ đứng ở cửa phòng cười nói, "Làm màu một chút thì được, giả bộ tiếp nữa là hơi quá đà nha."
Trương Tiểu Tịch lập tức đỏ mặt, biết Vương Thắng Nam đã nhìn ra vừa rồi kỳ thật hắn không có ý định xuống giường, giãy giụa một chút chỉ là làm màu tăng cảm tình, mặt không khỏi nóng lên, nhưng khi ngẩng đầu thi Vương Thắng Nam đã đi xa.
Tiễn Vương Thắng Nam, bị thương thành tình trạng như thế này không có cách nào luyện khinh công rồi, nhưng mà trạch nam cũng không định lãng phí thời gian, lại lấy ra « nội công cơ sở », nghiên cứu cẩn thận hai lần liền chiếu theo khẩu quyết cố gắng cảm nhận khí.
Nghỉ ngơi một đêm, ngày thứ hai tỉnh lại sau giấc ngủ, mặc dù nội thương trên người còn chưa lành hẳn nhưng đã không ảnh hưởng tới hoạt động tay chân, nhất là tay phải thoát lực cũng đã có thể cử động tự nhiên, Trương Tiểu Tịch không định lười biếng, gà mới gáy đã mở cửa tiêu cục, không có biện pháp, ai bảo hắn nghèo đến mức chỉ còn lại chín đồng cuối cùng, mà tiền thuốc men ngày hôm qua không cần nghĩ cũng biết là mỹ nữ sư phụ giúp hắn ứng ra, không cố gắng làm việc thì sau này chỉ còn nước ăn xin a.
Sáng sớm, đường phố còn vắng vẻ, Trương Tiểu Tịch quyết không để phí một giây nào, tối hôm qua tốn không ít thời gian học thuộc khẩu quyết nội công tâm pháp, bây giờ ngồi ở tiền sảnh một bên nhắm mắt dưỡng thần chờ khách tới một bên cố gắng cảm nhận khí.
Người tập võ lần đầu tập nội công tâm pháp nhất định phải tập cảm nhận khí, trong thân thể mỗi người đều tồn tại một tia khí tiên thiên hoặc nhiều hoặc ít, lúc mới sinh ra khí tiên thiên chứa trong cơ thể thai nhi, trên lý thuyết, lúc này là thời cơ tập nội công tốt nhất, đáng tiếc đây cũng chỉ là lý thuyết, dù sao trên thế giới này không có ai sinh ra đã biết tất cả, lúc mới sinh ra không ai có thể nhìn hiểu bí tịch võ công, mấy tháng sau, những tia khí tiên thiên này sẽ dần dần tiêu tán, nhưng vẫn có một ít tồn lại trong cơ thể, như vậy muốn tập nội công, đầu tiên phải tập tìm được tia khí tiên thiên kia, cũng chính là trình độ nội lực hợp thân đã nói lúc trước, đến khi có thể phát giác nơi chứa tia khí tiên thiên xem như thành công một nửa, có thể chính thức bắt đầu tu luyện nội lực, trong giang hồ cũng có người gọi giai đoạn này là dẫn khí, thời gian bồi dưỡng khí không xác định cũng không có hình thái, có người hai ba tháng còn chưa thể nhập môn, cũng có kỳ tài ngút trời đọc khẩu quyết hai lần đã có thể cảm nhận được, nhưng cũng may chỉ cần kiên trì bền bỉ, đa số đều có thể bước qua ngưỡng cửa tu luyện nội công cơ bản nhất này.
Trương Tiểu Tịch biết sốt ruột cũng vô dụng, cho nên cho dù ròng rã nửa đêm không có cảm giác, hắn cũng không lo lắm, vẫn dựa theo khẩu quyết chầm chậm rà tìm tia khí tiên thiên trong cơ thể mình, chỉ là tìm còn chưa ra, mí mắt thiếu niên đã càng lúc càng nặng, tối hôm qua cầm được bí tịch có chút hưng phấn, kéo dài tới tận nửa đêm, lại thêm thân thể còn chưa khỏe hẳn, Trương Tiểu Tịch tìm nửa ngày, khí tiên thiên không thấy đâu nhưng gặp tiên thì nhiều lắm, miễn cưỡng chống đỡ thêm một lát, thiếu niên đã nhập mộng đẹp.
Nửa mê nửa tỉnh, Trương Tiểu Tịch giống như cảm giác được một dòng khí ấm áp chuyển động trong cơ thể, cố gắng chữa trị lục phũ ngũ tạng bị tổn thương.