Ông bà Dursley nhớ con gái của họ lắm, mấy lần muốn gặng hỏi thằng Harry vì sao chỉ có mỗi nó về còn con gái yêu quý của họ thì chẳng có tăm hơi, nhưng họ sợ thằng nhóc quái quỷ đấy sẽ làm trò kinh khủng gì đấy lên họ hoặc đứa con trai quý báu của mình. Ông bà Dursley luôn dặn thằng con mình phải tránh xa thằng Harry hết mức có thể, thằng Dudley sợ chết khiếp vụ nó mọc đuôi và ông tướng râu ria kia có thể quay trở lại phù phép nó, nó cũng sợ thằng Harry sẽ làm gì đó quỷ quái với mình nên nó răm rắp nghe theo lời ông bà Dursley. Và thằng Dudley cũng chẳng dám hỏi gì về chị gái Vesley của nó, lần duy nhất nó hỏi về Vesley thì ba má nó tỏ thái độ ghê gớm, mặt họ méo mó, rồi bắt nó ở trong phòng cả buổi.
Ông bà Dursley vẫn khó mà chấp nhận cái việc thiên thần nhỏ của họ trở thành một thứ quái gở như thằng con nhà Potter, cả hai im thin thít và chẳng hó hé gì về con gái của họ khi Marge gọi điện hỏi thăm, họ cấm tiệt thằng chó con của mình nhắc gì đó về chị gái của nó. Tâm trạng của ông bà Dursley trở nên chẳng tốt đẹp gì, họ giữ nguyên cái bộ mặt hầm hầm như bị đứa khốn nào quỵt tiền, tim gan khó chịu và rồi thỉnh thoảng lại gọi tên con gái của mình dù biết là con bé chẳng có ở nhà, họ gọi một cách bất chợt và vô thức. Petunia nhớ lại cái cảm giác khi bé, lúc mà cả nhà Evans xem Lily như thần thánh, bà ta khó chịu và trở nên cọc cằn với mọi thứ liên quan tới Lily, giờ đây thay vì cảm thấy khó chịu hoặc ganh tỵ bà ta muốn trở thành một phù thủy hay thứ gì đó mang lại phép màu để gặp con gái mình. Nhà Dursley chẳng buồn tự hào về việc luôn nghĩ họ bình thường và vô cùng bình thường từ khi Vesley trở thành thành phần chẳng bình thường trong nhà, họ cũng chẳng thèm khoe về những đứa của mình thế này thế nọ nữa. Nhà Dursley thay đổi đáng kể, và nếu bây giờ Vesley xuất hiện trước mặt họ chắc chắn gói cảm xúc bấy lâu chẳng có sẽ đột ngột dâng lên não trào qua cơ mặt bằng cách nào đó sẽ xuất hiện. Méo mó, vui vẻ, òa khóc, hoặc cáu gắt có khi là hoảng sợ, họ sẽ thể hiện ra hết như thể một diễn viên tài năng bộc lộ tài diễn xuất của mình ở một buổi thử vai mà chỉ có một người được chọn.
Và nhà Dursley vẫn cố cư xử thật bình thường trước hàng xóm nhưng chẳng buồn khoác lác về những đứa con của mình nữa. Im lặng và khó xử lúc nào cũng ập tới nhà Dursley, khiến họ chẳng thể phòng bị nổi mà trở nên thật quái gỡ. Đó là hiện tượng mà Dursley vướng phải từ khi con gái họ la phù thủy và biến mất không tung tích, và cũng là từ khi mà nhà Dursley biết Harry la phù thủy. Mọi thứ thật điên rồ và tệ hại đến mức bà Petunia chẳng thèm rướn cái cổ dài hóng chuyện hàng xóm!
Nếu Harry Potter nghĩ việc trở thành một phù thủy là một khởi đầu tốt đẹp dành cho mình, thì nhà Dursley nhấn mạnh là ông bà Dursley nghĩ cuộc sống họ sắp kết thúc rồi, chuỗi ngày bình thường và tuyệt vời của họ chẳng còn nữa!
Nhà Dursley với tâm trạng tồi tệ hại thì ở thế giới phù thủy tâm trạng của Vesley Dursley so với gia đình mình vẫn khá khẩm hơn nhiều.
Gia đình Matthieu sống ở thế giới phù thủy, nhưng trong số họ vẫn tồn tại phần máu của người bình thường, đó chính là ngài Sock Viewlinky Matthieu. Ngài Sock là phù thủy gốc muggle cho là do di truyền từ cụ tổ vì ông bà và bố mẹ ông ấy đều là người bình thường. Vợ của ngài Sock tên Khaliyo Matirny Matthieu là phù thủy gốc muggle giống ông, nhưng bà ấy đã mất do bệnh đậu rồng phù thủy, ít nhất trước khi mất một năm bà ấy đã để lại đứa con trai khoảng một tuổi, nếu không ngài Sock sẽ chẳng thể nào sống nổi khi đến cả động lực cũng chẳng còn. Con trai của ông tên là Goodluck Khaliyo Matthieu, cậu ta còn trẻ, đẹp trai và cũng là một phù thủy giỏi, ông ấy thương con trai mình cực kỳ và giờ thì ông ấy yêu cháu gái mình hơn cả những người sinh ra đứa cháu ấy. Vợ Goodluck là một quý cô phù thủy lai, mang trong mình một nửa dòng máu của dân phù thủy và một nửa còn lại là của dân muggle, cô ấy xinh đẹp như một đóa hoa đang nở với cái tên đẹp chẳng khác mình - Lotus Clara Matthieu. Và rồi cặp vợ chồng toàn gien tốt ấy sinh ra Comilovejenifer Matthieu, ngài Sock đã đặc biệt đặc cho cháu mình cái tên như thế, Vesley chẳng hiểu nổi sao ông ấy lại làm vậy, có khi ông ấy mang một phần dòng máu của nhà Mafouchusy.
Vesley nhận được sự tiếp đón nồng nhiệt ở đây, nhà Matthieu luôn vui vẻ, cười nói và thỉnh thoảng họ mang tri thức mà mình có được để làm vai trò ma pháp.