- Nha nha nha, phụ thân!! Cái gì con đều không lấy, duy nhất thứ này. -Nó nhảy cẫng lên, tay chỉ chỉ vào bông hoa trắng khiết nở rộ đó, vui sướng không thôi
- Được được được, Lục nhi thích là được rồi! Cha nào cướp với ngươi!! -Lục gia tử ôn hòa cười. Nhìn thế nào cũng thật giống Lý Thu hồi đó. Hồi đó.... Ài.. Hồi đó thật tốt biết bao!
Nghe được lệnh, nó quên cả vết thương, mạnh mẽ đoạt lấy hộp băng trong suốt. Vừa vặn đan dược nàng thiếu cái này không thể thành công. Hôm nay liền tốt!!!
- Không có việc gì, con về trước!! -Lục Vân Lục lon ta lon ton chạy về. Kiếp trước Lục gia độc nhất cũng chỉ có một bông, hơn nữa còn không được tốt thế này. Nó vui mừng cũng là lẽ thường tình. Kể ra thi thố kiểu này cũng hay phết!
Về đến tiểu viện, Hi nhi không nhịn được có chút tò mò. Bông hoa này đẹp thì có đẹp thật. Nhưng để một người ngày ngày lạnh lạnh như tiểu thư phải nhảy cẫng lên cũng hơi quá!
- Tiểu thư, tiểu thư, người cho em biết cái này là gì đi! -Hi nhi xấn xấn tới đằng sau, nhõng nhẽo hỏi.
- Chút liền biết. À, mau đem cho ta Bách Luyện hương ra đây. -Nó quay lại cười cười.
Hi nhi đương nhiên là nghe theo. trên tay mang cái lò hương điêu chế từ vàng nguyên chất, tuy nhỏ nhưng rất nặng. Mang cũng khó khăn. Lục Vân Lục đặt cái lò hương xuống đất, liền phóng to lên. Tay nhỏ trắng nõn đi lần mò nguyên liệu, xong xuôi liền đem từng thứ vào. Nổi lửa lên em!!! Đợi các thảo dược quyện lại với nhau, nó mới thả Thái Cực Tuyết Hoa vào. Hoa rơi xuống, phút chốc liền tan. Dược thủy đang màu đen bỗng hóa đỏ, dần dần kết thành 9 viên. Lục Vân Lục khá ngạc nhiên. Này, liền được 9 viên?? Kiếp trước nổ nhất nó mới được 6 viên.
- Oaaaaa!!!! Tiểu thư, người biết luyện đan từ bao giờ vậy?? Em không biết nha! Mà... Mấy viên đó là gì? -Hi nhi không nhịn được cảm thán. Tuy không biết rõ về đan dược nhưng ngửi mùi nồng đậm mà không sặc, liền biết ngay đồ tốt!
- Hoàn Tử Sinh đan!! -Lục Vân Lục cũng chẳng trách được đắc ý.
- Công?? -Hi nhi mặt thộn ra, trông thật ngố.
- Giúp người chết hồi lại sống. Người thường tăng 10 bậc, Hoàng Cấp chiến Khí Lục tăng 3 bậc. -Hắc hắc, nó vểnh mũi lên tận trời, cao hứng không thôi. Đem tất cả bỏ vào bình sứ trắng nõn đẹp đẽ, nó rắc lại bên người.
- Đi, hôm nay gia cao hứng, ra ngoài chơi!
- -------------- Ta là giải phưn cách nhoa!! ------------
- Hồ Lô oa!! Hồ Lô Oa đê!!! Hồ Lô OA vừa rẻ vừa ngon đê!!!!!!! -Người bán hàng ra sức hét, vẫn không át được tiếng ồn chốn Hoa thành!
- Lão tiểu, 15 xâu!! -Nó hào phóng chỉ điểm.
- 15 xâu?? Ài... Vị tiểu thư này, hôm nay ta đại hạ giá, lấy 40 xu. Lần sau mua nữa nha. -Tiểu nhị như được gặp con mồi ngon, coi như tính rẻ một chút.
- Hảo, Hi nhi, đem tiền! -Hi nhi phía sau đem một túi tiền không nhẹ giao ra. Lão tiểu vui vẻ híp mắt cười.
Đi thêm một đoạn, liền thấy bên quán bán trâm.
- Lão bản, trâm này nhiêu??? -Nó cầm cầm chiếc trâm ngọc điêu khắc tinh xảo, lắc qua lắc lại hỏi.
- Vị tiểu thư này thật có mắt nhìn. Đây là mẫu trâm mới nhất của chúng tôi, cả kinh thành cá một cái. Lấy tiểu thư 3 vạn. -Lão bản không nhanh không chậm dõng dạc nói, rất có phong thái.
- Giết người a!!! Những 3 vạn??? -Nó ngoạc mồm ra, thật muốn chết người hay sao??
Đang lúc nhảy dựng lên mặc cả, nó liếc mắt liền dừng lại trên người hồng y nam tử. Trong nháy mắt, mặt liền đen như đít nồi. Tmd!! Lần nào cũng gặp cái bản mặt khốn kiếp!! Hồng y nam tử bước xuống thật cao lãnh, liếc qua nhìn thấy nó. Đệt!! Trong phút chốc, cái bản mặt băng lãnh ngàn năm chưa tan, cao cao tại thượng, uy uy lãnh lãnh, yêu nghiệt không thôi của ai đó liền khôi thành cái bản mặt vô sỉ. Lon ta lon ton bước đến bên nó, vẻ mặt có chút ngốc, Hoàn Long Mẫn hắc hắc cười.
- Tiểu nương tử~~ Nàng muốn cái này?? Ta liền mua cho nàng cái khác hơn!! -Hoàn Long Mẫn cười cười, mắt híp lại thành đường con mềm.
- Cút!! -Lục Vân Lục nghĩ đến lần trước, lại tức tối. Ai bảo nó trời sinh tính tình thù dai!!
- Lão bản, từ lầu 8 đem xuống! -Hắn như không nghe thấy tiếng nó, quay ra phân lệnh
** Ahihi!! Ta quay lại đây!! Các nàng, thấy hay thì Cmt + Đề cử + Follow nha!! Cố lên cố lên, tặng ta cái nạ hihi ^^ **