Tiếp đó, Lâm Thần lại cầm lấy một nắm Huyền Ngọc Tủy, hòa lẫn chúng cùng với nhau. Hai loại tạp chất trong thiên tài địa bảo hòa thành từng dòng từng dòng khí màu xám, song song bị loại trừ!
So với tốc độ luyện dược lúc trước, lần này nhanh hơn không chỉ một bậc, lực lượng tinh thần của Lâm Thần đột phá, đối với việc sử dụng Thủ Ấn luyện đan lục giai trung cấp càng thêm thuận buồm xuôi gió!
“Vậy mà dưới tình huống không có lò luyện đan, hắn vẫn đồng thời luyện chế được ra hai loại dược liệu ư?”
"Thủ Ấn luyện đan lục giai, thứ kẻ này sử dụng tuyệt đối là Thủ Ấn luyện đan lục giai!"
Hai trưởng lão luyện dược chấn động nghẹn ngào, bên trong ánh mắt cuồng nhiệt lộ ra nét tham lam!
"Mẹ nó, chẳng lẽ những ngày qua tên gia hỏa này đã xem thường ta sao? Vậy nên bây giờ mới bắt đầu luyện chế!"
Trong mắt Liêu Kiếm Hoa xẹt qua vẻ ghen tỵ và phẫn hận.
Lâm Thần hoàn toàn không hề để ý tới ánh mắt xung quanh, đầu ngón tay nhanh chóng chuyển động, điều khiển từng luồng chiến khí như như mũi kim đâm xuyên qua dược liệu nhị giai 'Quỳ Linh thảo' trước mắt, trực tiếp cắt đứt một phần Quỳ Linh thảo rơi xuống, quả quyết vứt bỏ!
“Bỏ đi một phần dược liệu của bản thân, đây chính là việc dẫn đến năng lượng không đủ thành ra luyện dược thất bại.”
Tông chủ Thần Vũ tông nắm bắt được một chi tiết này của Lâm Thần, trong lòng nghi ngờ.
Ầm!
Một tay Lâm Thần nâng dịch năng lượng tinh hoa từ dược liệu đã được tinh luyện, hắn vỗ lên dược đài, tập trung tinh thần luyện chế một gốc Quỳ Linh thảo lần thứ hai!
Lần này cũng giống như lúc trước, Lâm Thần vứt bỏ một phần Quỳ Linh thảo đã rơi xuống, hòa nhập hai phần năng lượng tinh túy từ dược liệu thành một thể!
Đan phương trong khi dự thi không thể làm giả, nhưng dược liệu thì có thể động tay động chân. Tề trưởng lão vì để duy trì ưu thế tuyệt đối cho Liêu Kiêm Hoa, những dược liệu ông ta đã chia cho Lâm Thần không vật nào không phải thứ phẩm, tỷ lệ luyện chế thành công cực thấp!
Hơn nữa cho dù có thực sự luyện chế thành công đi chăng nữa, phẩm chất đan dược của hắn cũng tuyệt đối không thể sánh bằng Liêu Kiếm Hoa!
“Vậy mà hắn lại sử dụng hai phần dược liệu để luyện chế Hư Linh đan!"
Hai trưởng lão Luyện Đan nhìn nhau, đều nhìn ra sự kinh hãi trong mắt nhau!
Nhưng nếu sử dụng hai phần dược liệu luyện chế một viên đan dược, thì trình tự dung đan cần phải khống chế cực kỳ tinh diệu, lực lượng tinh thần vượt xa người bình thường mới có thể làm được!
Nhìn thấy Lâm Thần một mạch sử dụng tất cả dược liệu, cho dù đệ tử trên cả sân có là người ngoài nghề cũng có thể nhìn ra được Lâm Thần đang làm gì, đông đảo đệ tử ngoại tông thì càng thêm kích động đứng lên, kích động kêu gào!
Nếu như Lâm Thần vượt qua Liêu Kiếm Hoa trên mảng luyện dược, chuyện đó sẽ hoàn toàn tượng trưng cho cuộc phản kích thành công của đệ tử ngoại tông bọn họ. Chuyện khiến lòng người trở nên phấn chấn ấy đã khiến vô số đệ tử ngoại tông ném ra ánh mắt nhiệt tình xúc động!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, trên trán Lâm Thần lăn xuống từng giọt mồ hôi, hắn hết sức chăm chú điều khiển tất cả năng lượng dung hợp làm một thể!
Oành!
Một đợt sóng gió nhẹ nhàng khoan khoái mang theo mùi thuốc nồng nặc quét sạch cả trường đấu, vậy mà hai người đã đồng thời luyện chế đan dược thành công!
"Muốn thắng bản thiếu gia ư, không dễ dàng như vậy đâu!"
Trên mặt Liêu Kiếm Hoa đều là vẻ tự tin kiêu căng, bướng bỉnh!
Hai viên đan dược màu xanh nhạt lơ lửng thành hình, dựa vào năng lượng chấn động có thể thấy hai bên lại cân sức ngang tài, ngay cả tông chủ Thần Vũ tông cũng không thể nhìn ra sự khác biệt!
Hai phần dược liệu của Lâm Thần dung hợp thành một phần mới đứng ngang hàng với cái của Liêu Kiếm Hoa. Hiển nhiên, dược liệu mà hắn sử dụng không những không phải là thứ phẩm, mà còn là tinh phẩm trong tinh phẩm.
"Vậy mà thực sự để cho tiểu tử này luyện chế thành công! Chỉ có điều, chí ít đây cũng không phải kết quả xấu nhất, đồ nhi Kiếm Hoa của ta ít nhất cũng có thể ngang tay!"
Tề trưởng lão nhìn về phía Lâm Thần, trong ánh mắt hiện lên một phần sát ý!
"Hình như hòa nhau rồi?”
"Cũng tốt, hai người đều là tuyệt đỉnh thiên tài của Thần Vũ tông chúng ta, mất đi một người là tổn thất rất lớn, hòa nhau cũng được."
Khi tất cả mọi người còn chưa nhìn ra kết quả phân thắng bại, Lâm Thần lại dùng một tay nắm lấy 'Hư Linh đan' màu xanh nhạt, tiếng cười sang sảng truyền khắp toàn trường đấu!
"Trò hay vừa mới bắt đầu, mời mọi người nhìn kỹ."
Lâm Thần xòe bàn tay ra, một ánh sáng xanh lướt qua, lấp lóe ngay trong lòng bàn tay của hắn!
Sóng năng lượng thuần túy tuôn trào như cơn lốc quét lên, trực tiếp vượt qua Liêu Kiếm Hoa một bậc!
"Cái gì?"
Liêu Kiếm Hoa và Tề trưởng lão đều kinh hãi thất thanh!
Điểm khác biệt quan trọng nhất giữa Thủ Ấn luyện đan lục giai và Thủ Ấn luyện đan hoàng giai không chỉ ở tốc độ luyện đan, càng quan trọng hơn chính là giá trị đặc biệt mà bản thân nó tàng ẩn!
Mỗi một loại Thủ Ấn luyện đan lục giai đều có hiệu quả và lợi ích riêng biệt thuộc về mình.
Mà 'Thiên Linh Hóa Đan Quyết' của Lâm Thần thì lại rút ra một luồng linh khí từ đất trời trong lúc luyện dược rồi dung nhập vào lực lượng tinh thần của bản thân, từ đó kích phát linh tính và tiềm lực của dược liệu, giúp nó vượt qua gấp bốn phần mười năng lượng vốn có của dược liệu trở lên!
Giờ khắc này, toàn trường đấu đều sục sôi!
Tình hình đột nhiên xuất hiện sự đảo ngược cực lớn lần nữa, phẩm chất Hư Linh đan của Lâm Thần vượt xa Liêu Kiếm Hoa!
"Lâm Thần! Lâm Thần! Lâm Thần!"
Tất cả đệ tử ngoại tông tại hiện trường đều đang hô to tên Lâm Thần! Hôm nay chính là thời khắc đại biểu cho đệ tử ngoại tông vượt qua đệ tử nội tông ở mọi mặt!
"Làm sao có thể, làm sao có thể! Sư phụ từng nói ta là thiên tài luyện dược vạn người không có một, làm sao ta lại bại bởi tên chó hoang ngoại tông bò lên này!"
Sắc mặt Liêu Kiếm Hoa trắng bệch, tinh thần sa sút chán nản lẩm bẩm. Khi vốn liếng cực kì kiêu ngạo của một người bị đánh vỡ thì họ sẽ trở nên vô cùng yếu ớt.