Cô vừa muốn lên tiếng cầu xin tha thứ một lần nữa, tay của hắn đột nhiên tăng thêm lực đạo, so với lúc đầu càng lớn, càng lúc càng thô lỗ, thô lỗ gấp mấy lần, thô bạo nhào nặn như thể muốn phá hư cô, một cỗ kích thích bỗng nhiên ập tới, khoái cảm mãnh liệt, cảm giác này khiến đầu cô ngửa về phía sau, từ miệng phát ra âm thanh dâm đãng.
Nhìn phản ứng của cô, khóe miệng của hắn tà ác nhếch lên cười khinh bỉ.
Hắn đột nhiên buông tay ra, cúi đầu đem ngực cô ngậm vào, như là một con thú đói khát, tham lam mút phía bên phải, bàn tay to cũng không buông tha không ngừng nhào bóp bên kia.
Cảm giác nóng bức từ bàn tay của hắn truyền đến, da của cô cũng đã chín đỏ, chính là đang chậm rãi khép lại. Thế nhưng bàn tay quanh năm làm chuyện ác, vết chai trong lòng bàn tay đụng chạm tới lại toát ra khoái cảm mãnh liệt.
Hắn ở hai bên hồng nhạt lại bắt đầu xoa nắn, khi đó đôi tuyết trắng của cô đã dính đầy nước bọt của hắn.
Thân thể của Vũ Nặc chưa bao giờ bị đùa bỡn như thế. Mặc dù lý trí nói cho cô biết chuyện này rất mắc cỡ, nhưng lại bị kỹ xảo cao siêu của hắn làm dấy lên lửa nóng.
Hãm sâu trong tình ái của hắn, xoa nắn khiêu khích từ từ chiếm giữ thân thể của cô, khiến cho cô không chống cự được nữa liềm chiếm lấy.
Vũ Nặc cảm thấy thân thể của chính mình đang dần nóng lên, như là có một cây đuốc đang điên cuồng đốt nóng toàn thân cô lên, một chút dấu hiệu suy giảm cũng không có.
Dưới sự vuốt ve của hắn, cô hầu như hoàn toàn đắm chìm vào trong đó thấy biểu tình trầm luân của cô, vẻ châm chọc trên mặt hắn càng đậm hơn, đột nhiên hắn bắt lấy bắp đùi thẳng tắp của cô, sau đó kéo nó ra hình chữ đại. (chữ v hay m chứ nhỉ???)
“Thiên Dục, anh muốn làm gì!” Vũ Nặc chợt tỉnh táo vài phần, hai mắt hoảng sợ mở to nhìn hắn.
“Cô nghĩ tôi muốn làm cái gì!” Hắn liếc cô một cái, cười cực kỳ gian xảo.
Danh Sách Chương: