• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy hôm sau, Giang Thành thật sự mang đến cho Hắc Thử một đôi đồng nam đồng nữ không biết từ đâu tới, hai đứa trẻ nhỏ con, gầy gò, làn da đen nhẻm, mỗi đứa còn đang ôm một ổ bánh mì và một hộp sữa nhỏ.

Hai đứa nhỏ vô gia cư mãi mới có một bữa ăn no bụng, chỉ là hai đứa cũng chẳng ngờ rằng đây là bữa ăn cuối cùng của chúng. Hắc Thử tiến đến, sờ sờ má lũ nhóc, xoa đầu rồi lại nở một nụ cười quái dị. Hắn phất tay ra hiệu với Giang Thành ra ngoài " Chuyện của ông tôi sẽ lo, có tin tức sẽ thông báo ngay, giờ thì về trước đi".

Cánh cửa cũ kỹ kia ken két khép lại, nơi ấy lần nữa chìm vào trong yên lặng, Giang Thành rời đi, cuộc đời của hai đứa trẻ xấu số cũng coi như kết thúc tại đó.

" Dạo này sao đột nhiên lại có nhiều vụ trộm mộ xuất hiện vậy?" Ngu Thư Hân nhíu mày, quăng hồ sơ xuống bàn.

Cả tổ lắc đầu, gần đây xuất hiện rất nhiều các vụ trộm mộ, số lượng đã lên đến mười lăm. Các nạn nhân đều là các cô gái trẻ đẹp yểu mệnh mới mất chưa lâu, xác còn chưa kịp phân hủy thì đã bị người đào trộm mang đi rồi, gia đình đúng là số khổ.

" Trộm gì không trộm, lại trộm xác người chết, lũ này điên rồi à?" Nguyên Linh mắng một tiếng.

" Gần đây âm hôn lại nổi lên nữa à?" Triệu Tiểu Đường nói " Trộm xác con gái nhà người ta mang bán thì chỉ có cho các gia đình có con trai chết trẻ cưới về làm vợ thôi".

" Âm hôn? Đã là thế kỷ nào rồi mà còn làm mấy chuyện thất đức kiểu này" Hoắc Nguyên cau mày nói, ở đây hầu hết đều là các thanh niên thời đại mới xuất thân từ thành phố lớn, dĩ nhiên sẽ không ai đồng tình với hủ tục cấm này được.

Triệu Tiểu Đường nói " Hủ tục thì luôn là hủ tục, cảnh sát địa phương đang theo dõi, nhờ chúng ta chú ý thêm giúp họ nếu có bắt được kẻ tình nghi, mọi người chú ý thêm nhé".

" Mọi người, có chuyện rồi" Tư Thuần chạy vào nói.

Cả đội lập tức lên xe đến hiện trường báo án.

Lúc họ đến thì xung quanh đã được giăng dây giản cách, người dân bu đông nghẹt, cách cảnh sát mặc cảnh phục đứng ngăn lại ký giả và người dân, mọi người đưa ra thẻ cảnh sát xong liền bước vào bên trong.

Người này chết cũng đã qua một thời gian, bắt đầu xuất hiện tình trạng phân hủy và bốc mùi, chắc hẳn vì nơi này không có nhiều người qua lại nên mãi đến hôm nay mới phát hiện ra cái xác này ở đây.

Triệu Tiểu Đường che mũi ngồi xuống bên cạnh, xem Y Nhiên kiểm tra, cô hỏi " Nạn nhân chết từ khi nào thế?".

" Hơn một tuần rồi, có thể phán đoán nguyên nhân tử vong ban đầu là do mất máu quá nhiều, chà.....hung thủ cũng đủ hận nạn nhân đi" Y Nhiên nói, mở khăn trùm chỉ về phía hạ bộ cái xác cho cô xem qua " Bị cắt nát rồi".

Triệu Tiểu Đường nhíu mày đáp " Với tình trạng phá hủy tử thi thế này chúng ta sẽ dễ khoanh vùng nghi phạm hơn đó" xong cô lại nói " Chắc tám mươi phần trăm là vấn đề tình cảm".

" Em rành rọt quá nhỉ?" Ngu Thư Hân nói.

Triệu Tiểu Đường đứng dậy " Đội trưởng!!".

" Nhanh chạy đi tìm chứng cứ, còn lười biếng tôi sẽ viết vào báo cáo thành tích của em" Ngu Thư Hân vờ trừng mắt nói.

Triệu Tiểu Đường rụt cổ chạy đi " Em lập tức đi làm việc".

" Cậu dọa con bé làm gì?" Y Nhiên vừa kiểm tra vừa nói.

" Nó có biết sợ đâu, phải dọa vài lần cho biết" Ngu Thư Hân đáp " Tình hình thế nào?".

" Nạn nhân chết hơn một tuần rồi, đã bắt đầu giai đoạn phân hủy, còn hạ bộ bị rạch nát, ổ bụng cũng bị phá, mất máu và tổn thương nội tạng mà chết, chi tiết thì phải đợi tôi mang về khám nghiệm kỹ càng hơn" Y Nhiên đáp.

Buổi tối, chiếc vòng trên tay Ngu Thư Hân cứ run lên bần bật, Ngu Thư Hân cảm giác kỳ quái linh hồn như muốn bị rút ra, đau đớn. Nàng ngã khuỵ xuống nền, Triệu Tiểu Đường vừa tắm ra đã thấy.

Cô lập tức tiến đến ôm lấy Ngu Thư Hân, cô cắn lên đầu ngón tay vẽ nên một lá bùa trong không khí, cô niệm chú một đạo ánh sáng màu vàng bắn thẳng ra ngoài cửa sổ.

Ánh sáng như một viên đạn, bắn thẳng về một hướng. Ánh sáng từ trên trời ầm ầm rơi xuống phá nát bàn lễ lập pháp ở một nơi khác của kẻ kia.

Triệu Tiểu Đường nhìn Ngu Thư Hân thở ra một hơi nhẹ nhõm, ánh mắt cô sắc lạnh đi, đặt nàng nằm lên sopha. Cô đi vào bên trong mở tủ lấy ra một cái hộp đỏ nhung, xong cô lấy ra vòng tay bên trong đeo lên.

Bên kia nghiến răng kết thủ ấn, lại làm phép dẫn hồn, Triệu Tiểu Đường lập tức cảm nhận được âm binh được tên kia sai đến, cô kết ấn, niệm chú, một con rồng lớn lập tức xuất hiện gào lớn về phía âm binh, nó một phát cắn nát hai tên âm binh vừa đến.

Thần long gầm gừ về phía xa, há mồm phun ra một đạo linh khí, kẻ bên kia liền ôm ngực phun ra một ngụm máu tươi, hắn tức giận đá đồ rơi rớt bên dưới đất rồi bỏ đi.

Triệu Tiểu Đường muốn tháo vòng tay ra, xong mãi cũng không tháo được, cô trợn mắt cố gắn cỡ nào cũng không tháo ra được vòng tay.

Cô gọi điện cho lão Giản, lão Giản lại báo cho cô một tin tức chấn động, vòng tay không thể tháo ra được, trừ khi cô là thần linh còn nếu không chỉ có thể đợi một trong hai chết đi mới có thể tháo được nó ra.

" Tiêu rồi, quá bốc đồng rồi" Triệu Tiểu Đường thở dài nói.

Cô quay lại phòng khách, Ngu Thư Hân đã tỉnh dậy nàng xoa hai bên thái dương đau nhứt của mình, Triệu Tiểu Đường đưa đến cho nàng một ly nước ấm, Ngu Thư Hân nhận lấy.

" Em nghĩ cả chị và em phải xin nghỉ một thời gian, chúng ta cần giải quyết vấn đề chủa chị trước khi nó trở nên phiền phức hơn" Triệu Tiểu Đường ngồi xuống nghiêm túc nói.

Ngu Thư Hân sắc mặt trầm trọng hỏi lại " Ban nãy xảy ra chuyện gì?".

" Trước đây chị có bao nhiêu người yêu cũ?" Triệu Tiểu Đường hỏi.

Ngu Thư Hân vẻ mặt có chút cứng nhắc, nàng nhỏ giọng đáp " Không......Không có ai hết".

" Hả? Không có? Vậy tại sao lại có kẻ muốn diễn ra âm hôn và dùng mọi cách lấy linh hồn của chị đi?" Triệu Tiểu Đường cau mày lẩm bẩm " Chị từng chối bao nhiêu người?".

Ngu Thư Hân nghĩ một hồi nói " Làm sao tôi nhớ hết được?".

" Vậy chị có nhớ, kẻ nào có phản ứng tiêu cực nhất không?" Triệu Tiểu Đường hỏi thêm.

Ngu Thư Hân nghĩ một chút gật đầu " Có, trước đây hàng xóm nhà tôi có một gia đình rất giàu có, con trai của họ thích tôi, nhưng hắn là một tên hoàn khố tử đệ, chẳng làm gì ra hồn nên mẹ tôi chỉ thiếu nước cầm chổi đuổi đi đừng nói chi là để hắn đến gần.

Sau đó hắn phản ứng thái quá lắm, chửi bới còn gây chuyện, suýt nữa còn khiến mẹ tôi bị thương, khi ấy tôi phải mang mấy vị đàn anh đến doạ cho một trận hắn mới thôi.

" Chị gọi cho bác gái, hỏi thử xem tên nam nhân ấy ừm....hiện còn sống không?" Triệu Tiểu Đường nói.

Ngu Thư Hân lấy điện thoại gọi về cho mẹ, lúc nghe nàng hỏi đến chuyện của tên kia mẹ nàng cũng bất ngờ, xong bà báo một tin khiến Triệu Tiểu Đường chân mày nhíu chặt. Tên kia cách đây một tháng, đã bị xe tông chết rồi.

Triệu Tiểu Đường nhìn về phía nàng nói " Xem ra, chúng ta phải về nhà chị một chuyến rồi".

" Về nhà tôi?" Ngu Thư Hân trợn mắt.

Triệu Tiểu Đường gật đầu " Phải, diệt cỏ thì phải diệt tận gốc, nghiệt đã được hắn gieo thì chúng ta phải đến tận nơi để giải quyết, yên tâm đi, em có thể đem tên nhị thế tổ kia đá về địa phủ".

" Để tôi sắp xếp báo với mẹ một tiếng, chúng ta cũng phải điền đơn xin nghỉ phép" Ngu Thư Hân nói, tự dưng có chuyện từ trên đầu rơi xuống, tâm mệt.

Lúc Ngu Thư Hân chỉ về phí ngôi nhà lớn ở trong tiểu khu đó, Triệu Tiểu Đường nhìn theo, nhìn đến bên trên nóc căn nhà có một luồng khỏi màu đỏ thẩm, kẻ kia hiện còn chẳng phải hồn ma, hắn đã hoá quỷ!.

Chuyện này chắc phải nhờ ơn hai kẻ lạ mặt mà bố mẹ tên kia đã mời đến để thực hiện âm hôn. Nhưng vì sao hắn lại hoá quỷ cơ chứ? Chỉ có một nguyên do, tên kia đã tự ý biến linh hồn kia thành quỷ sai cho hắn!.

Triệu Tiểu Đường nhanh chóng lấy ra một đạo bùa, xếp thành hạc giấy, thả nó bay lên, xong mới cùng Ngu Thư Hân về nhà.

" Hai đứa đến rồi à, có chuyện gì mà lại gấp gáp như thế, doạ mẹ sợ điếng cả lên" mẹ Ngu vỗ ngực nói.

Triệu Tiểu Đường nhìn một vòng, sau đó nhìn mẹ Ngu nói " Con có thể hỏi về người bày trận ở đây không?" Sau đó chỉ thấy nụ cười của mẹ Ngu tắt ngúm.

" Cô gái nhỏ, con dường như biết rất nhiều thứ" mẹ Ngu nhìn thoáng qua Ngu Thư Hân, xong cười khẽ đáp, xem ra con gái bà cũng biết chuyện về sợi dây chuyền của nó rồi.

Triệu Tiểu Đường đáp " Khi chị ấy nói sợi dây chuyền của chị ấy là do bác đưa cho, thì con không nghĩ bác sẽ là một bà nội trợ bình thường đâu ạ".

" Hai đứa quay về vì chuyện sợi dây chuyền sao?" Mẹ Ngu hỏi.

Triệu Tiểu Đường lắc đầu " Bọn con quay về vì an toàn của Ngu Thư Hân, gần đây chị ấy bị người làm phiền, muốn dùng minh hôn bắt ép hồn phách rời cơ thể, hơn nữa còn sai âm binh quấy phá, con muốn đến tận nơi để giải quyết vấn đề triệt để".

" Minh hôn? Là kẻ nào dám đánh chủ ý lên người con gái của tôi" mẹ Ngu lập tức nổi giận đập bàn.

" Là Phương gia" Ngu Thư Hân đáp.

Mẹ Ngu cau mày " Gần đây xung quanh Phương gia âm khí nhiều, còn có quỷ khí ta cứ tưởng bọn họ nuôi tiểu quỷ chiêu tài sắp bị quật, lão nương còn đang đợi xem kịch hay" xong đập bàn tức giận quát khẽ " Thằng nhóc kia từ trước tôi đã không vừa mắt, chết rồi còn bám mãi không buông, hừ".

" Con có thể lo chuyện này" Triệu Tiểu Đường cười nói.

Mẹ Ngu lướt qua vòng tay trên tay hai người, xong thu hồi ánh mắt cười nói " Vậy nhờ con rồi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK