• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ở diễn biến của chương trước

Thôn Hồng: “Chết Đi!!!”

[ Diệt Quang Hống!! ]

Rốnggg!!

Thôn Hồng gầm lên một tiếng, nó một hơi phun ra, một đạo tản ra năng lượng thật lớn ba động quang trụ đối với Bill bay tới.

Bill nhìn thật nhanh bay tới quang trụ năng lượng, hắn không kịp phát động kỹ năng, chỉ có thể hai cánh tay cánh tay cản trước mặt mình.

Bill gắt gao cản trở, thân thể của hắn bị [ Diệt Quang Hống!! ] đánh thẳng vào không ngừng bị hướng về sau đẩy lùi.

Song mặc dù Bill đã rất cố gắng cản lại, nhưng sực khác biệt về thực lực là quá lớn, sau khi cản lại được vài giây, tại hắn không cam lòng gào lên, hắn trong nháy mắt bị trụ năng lượng thôn phệ.

OANHH!!!



……………………………

Mục Vương và ‘Tiểu Đào’ hai người không nhúc nhích, hai mắt cảnh giác nhìn nhau, trong lòng âm thầm tìm kiếm sơ hở của đối phương cũng như thời cơ để tấn công.

Đột nhiên ‘Tiểu Đào’ hơi động một chút, Mục Vương lập tức phát giác hành động của ‘Tiểu Đào’, [hắn] thân thể ‘Vụt’ một tiếng, trong nháy mắt biến mất.

Mà đứng đối diện ‘Tiểu Đào’ cũng là trong nháy mắt biến mất.

Oanh!

Ken! Ken! Ken! Ken!

Hai đạo bóng đen liên tục va đụng vào nhau, kim loại va chạm từ không trung truyền đến, tiếp lấy lại trong nháy mắt biến mất.

Những lúc mà hai bóng người va chạm nhau lập tức tạo ra những tiếng nổ lớn, đất đá nứt vỡ.

Oanh! Oanh! Oanh!

Trong không khí áp lực theo bọn họ va chạm đè ép hướng phía xung quanh khuếch tán ra.

Từng tiếng nổ to vang dội như sét đánh, hai bóng người di chuyển với tốc độ cực nhanh tạo ra những tiếng xé gió ‘vụt’ ‘vụt’ âm thanh, họ di chuyển quá nhanh, khiến mắt thường khó lòng bắt kịp động tác của họ.

Oanh!!!

Đấu với nhau hàng chục chiêu, sau một tiếng nổ cả hai người tách ra.

[ Địa Giai Sơ Cấp: Kim Hồn Tỏa - Tụ! ]

Vù! Vù! Vù! Vù!

Trong chớp mắt vận chuyển Đấu Khí trong cơ thể, chỉ thấy ‘Tiểu Đào’ vung tay ra, theo tiếng xé gió vang lên hàng chục cái ngưng tụ bằng Đấu Khí kim sắc xiềng xích sau đó kim sắc xiềng xích đột nhiên tập trung lại với nhau giống như một cái mũi khoan vậy giống nhau xoay tròn, rồi chúng thật nhanh bay thẳng tới chỗ Mục Vương.

Ở Mục Vương trước mặt, che trời lấp đất xiềng xích hợp thành một cái thật lớn mũi khoan, tựa như kim loại mũi khoan giống nhau điên cuồng xoay tròn, làm kim loại cọ xát thanh âm bao trùm toàn bộ chiến trường.

Theo kim sắc mũi khoan xuất hiện, gió cao tốc quay cuồng dựng lên đem Mục Vương vạt áo của [hắn] thổi bay theo gió.

Mục Vương trong lòng không còn có nhiều dao động, cũng hoàn toàn không để ý đã xông đến trước mặt mình đáng sợ công kích.

[hắn] đem sở hữu tinh lực đều đặt vào trong tay hắn [ Thôn Thiên Thủ Trảo ].

Bất tri bất giác [ Thôn Thiên Thủ Trảo ] theo Mục Vương Đấu Khí truyền vào trong, dính chặt cánh tay của hắn đáng sợ thủ trảo đột nhiên phát ra mãnh liệt hắc ám luồng khí.

Mục Vương: “The Blackest Night Falls From The Skies”

(Đêm đen tối nhất từ trên trời rơi xuống)

Mục Vương nhẹ giọng mà ngâm tụng lên, trong nháy mắt ‘Tiểu Đào’ cảm nhận được thần thái của [hắn] đang chậm rãi biến hóa.

[Hắn] đem quấn quanh hắc khí thủ trảo đưa về phía trước, hướng về phía ‘Tiểu Đào’ cùng với đang bay tới kim sắc mũi khoan, [hắn] tựa như thành kính tu sĩ, ca xướng

Mục Vương: “The Darkness Grows As All Light Dies.”

(Bóng tối lớn dần khi toàn ánh sáng chết đi.)

Ù Ù Ù!!!

Chính với lúc này, kinh hồn công kích đã tới trước mặt [hắn].

Xoay tròn xiềng xích cọ xát thanh cơ hồ muốn đâm thủng màng tai, mà Mục Vương lại không chút nào dao động, nhẹ nhàng đưa một ngón tay về phía trước.

Nhỏ bé ngón tay cùng với thật lớn mũi khoan chính xác vô cùng đụng vào nhau!!

Ken ~

Rất nhỏ tiếng vang vang lên, vốn đang bay nhanh xoay tròn xiềng xích to lớn bỗng nhiên không có một chút dấu hiệu, ở trước một giây còn đang cao tốc xoay tròn kim sắc lốc xoáy lại làm lơ quán tính mà dừng lại.

Mục Vương không có càng nhiều động tác, chỉ là cúi đầu cất tiếng.

Mục Vương: “By My Black Hand…”

(Bởi bàn tay hắc ám của ta)

Mục Vương: “… The Dead Shall Rise!!!!”

(…. người chết sẽ trỗi dậy!!!)

Mục Vương: [ Giải Phóng 0.1% uy lực – Ngụy.Siêu Thần Khí - Thôn Thiên Thủ Trảo ]

Mục Vương: [ Thôn Thiên!! ]

Ù!!!

Thiên địa dị biến, ở khoảnh khắc [Thôn Thiên Thủ Trảo] được kích hoạt, vốn được thái dương ánh sáng chiếu rọi thế giới bỗng nhiên biến mất, như thể có thứ gì đó đã ăn mất đi mặt trời và quang minh vậy khiến cho toàn bộ khu chợ trong [Thất Thải Thiên Kính Trận] bỗng trong chớp mắt trở thành một màn đêm tăm tối không thấy năm ngón tay.

OANHH!!!

Một tiếng nổ vang điếc tai vang lên, bị Thôn Thiên Thủ Trảo nuốt chửng thiên địa quang minh ở Mục Vương ý niệm vừa động, trong chớp mắt so thái dương càng thêm lóa mắt quang mang ở ngón tay của Mục Vương đột nhiên nở rộ mà ra,

ở nơi không có quang minh bị bóng tối bao phủ hết thảy này, làm tia sáng trong ngón tay của Mục Vương càng thêm chói mắt.

Kéttt!!!!!

Theo ngón tay của Mục Vương bay ra, thật lớn cột sáng không có chút nào cản trở cảm giác, nhẹ nhàng xuyên thấu làm từ xiềng xích lốc xoáy, khiến kim sắc mũi khoan xiềng xích lặng yên không một tiếng động, cực kỳ kiên cố tạo ra từ Đấu Khí thuần khiết xiềng xích ở cột sáng kinh thiên sức mạnh mà nhanh chóng tan rã, thậm chí đến cả một mảnh vụn để lại cũng không có.

‘Tiểu Đào’ Đấu Kỹ nhanh chóng bị đánh tan, mà cột sáng sau khi xuyên thấu toàn bộ mũi khoan xiềng xích, thân đứng ở phía sau nó nàng cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.

Cột sáng tiếp tục bay đi với tốc độ phải nói là đến cả chớp mắt cũng không kịp thì đã đánh thẳng vào người ‘Tiểu Đào’, nhanh chóng thôn phệ lấy nàng.

Màu trắng cột sáng thậm chí còn thẳng tắp bay thẳng lên không trung, xông thẳng vào chín tầng mây vốn cho rắng nó có thể với tốc độ này bay thẳng vào vũ trụ nhưng khi nó vừa chạm vào tầng mây thì giống như có một bức tường vô hình nào đó ngăn cản nó lại vậy, khiến nó không thể nào tiến thêm được nữa bước.

Cũng may, đáng sợ cột sáng đó chỉ giằng co vài giây với bức tường, liền chậm rãi giảm bớt và từ từ biến mất trong không khí.

Sau khi giải phóng [Thôn Thiên Thủ Trảo] Mục Vương sắc mặt ở sau lớp áo choàng có chút trắng, mặc dù chỉ là 0,1% uy lực vốn có của [Thôn Thiên Thủ Trảo] nhưng với sức mạnh bị ‘Ràng Buộc’ của [hắn] thì 0,1% đã là quá mức rồi.

Mặc dù đang rất là mệt mỏi, nhưng khi đối thủ của [hắn] là Nghịch Đảo Thời Không - ‘Phục Hận Ma Nữ’ hoặc ‘Dị Thần Hóa Thân’ Hoặc Đội Trưởng Đội Alpha của Thánh Thập Tự Quân [ Mishina Vi Wallenstein ], là nữ nhân có thể khiến phải ‘Thần’ ba phần cảnh giác và e ngại thì [hắn] tuyệt đối không thể phân tâm.

Vì có ‘thần’ mới biết nữ nhân đó đang hoặc định làm gì trong đầu hoặc nguy hiểm nữa là ‘nàng ta đã làm gì?’ trong thời gian vừa qua.

Thế là trong lòng cảnh giác tâm 10 phần Mục Vương, mặc dù [hắn] không còn cảm nhận được [Khí] của nữ nhân đó nữa và nữ nhân đó có thể đã chết dưới đòn đó rồi, nhưng vì đề phòng [hắn] lập tức giương mắt hướng về phía trước phương hướng nhìn lại.

Nhưng mà, Mục Vương lại không có nhìn thấy bóng dáng của Mishina.

Trong lòng cho rằng nữ nhân đó đã trúng đòn và đã bị ‘Cưỡng Chế Trở Về’ Mục Vương, ở trong giây lát buông lỏng một hơi, Song ở khoảnh khắc buông lỏng đó hắn lại lập tức ngừng lại hô hấp.

Vì hắn nhận ra có điều không đúng, tại sao hắn lại thở phào nhẹ nhõm trong thời khắc mà hắn đáng lẽ phải ở trong tình trạng cảnh giác cao độ nhất.

Mục Vương: {Tiêu Rồi!! ta trúng Ảo Thuật từ lúc nào!?}

Nhận ra hắn bất tri bất giác trúng chiêu của Mishina, Mục Vương ngay lập tức thoát khỏi sự ảnh hưởng của Ảo Thuật mà Mishina không biết từ lúc nào đã gieo lên người của [Hắn], sau đó [hắn] không chút do dự, thật nhanh lui về phía sau. Song, mặc dù chỉ trong một giây ngắn ngủi Mục Vương đã nhanh chóng nhận ra quỷ kế của Mishina mà nhanh chóng thoát được, thật nhanh lùi lại.

Nhưng một giây ngắn ngủi đó đối với cao thủ hàng đầu như Mishina thì một giây đó đã là quá đủ để nàng ra đòn quyết định rồi.

Rầmm~!!!

Cùng kinh thiên động địa xiềng xích bất đồng, vô số làm từ không rõ chất liệu màu đen tuyền trường thương từ trong hư không xuất hiện, bao phủ Mục Vương bốn phương tám hướng không để lại một khe hở nào, chúng tốc độ thật nhanh ở trong không trung xẹt qua từng cái trí mạng hàn quang bay về phía Mục Vương.



Tuy rằng lặng yên không tiếng động, nhưng mỗi một cây thương đang bay tới ở đây lại làm cho Mục Vương tự đáy lòng mà cảm nhận được hơi thở nguy hiểm.

Mục Vương: { Trốn không kịp!! }.

Nhanh chóng lui về phía sau Mục Vương lập tức đưa ra phán đoán.

Mishina rất là có tâm và tiền tài để bố trí, bao phủ Mục Vương bốn phương tám hướng làm bằng thuần khiết ‘G’ Kim loại (G = God – Thần) (1) vô số trường thương, mỗi một cây thương ở đây đều không cần năng lượng điều động thì vẫn có thể nhẹ nhàng đâm chết Cửu Tinh Đấu Thánh Hoặc Bán Đế cây thương, [Hắn] hoàn toàn không thể nào dễ dàng trốn tránh.

Mục Vương: { Mặc dù cấp Bậc Thần Khí cũng không đạt tới, nhưng uy lực của chúng không thể xem thường..}

Mục Vương: {Điều quan trọng hơn nữa là... Nữ nhân đó đi đâu rồi?}

Mục Vương nghĩ như vậy, nhanh chóng mà nhìn thoáng qua không biết đã cắm xuống dưới đất từ lúc [ Gungnir ].

Mặc dù Mục Vương rất muốn lưu tâm một chút tìm kiếm vị trí của Mishina, nhưng mà [hắn] hiện tại đã không có thời gian để làm việc đó.

Che trời lấp đất như mưa đám trường thương đã bây tới trước mặt, Mục Vương thậm chí đã có thể cảm giác được đến chúng nó đầu nhọn thượng sắc nhọn hàn khí cùng với nồng đậm ‘Sát Thần’ thuộc tính tản ra từ từng mũi thương một.

Cảm nhận như thế nồng đậm ‘Sát Thần’ thuộc tính, Mục Vương hơi nhíu mày, trong lòng suy nghĩ lẽ nào nữ nhân đó đã dò ra được điều gì đó.

Song, mặc dù trong lòng rất muốn tìm hiểu Mục Vương, nhưng khi tử thần đã tới trước cửa, hắn đành phải bỏ qua điều đó qua một bên và trước tiên phải giải quyết mấy thứ này.

Mục Vương lại một lần nữa điều động trong cơ thể năng lượng, đem này rót vào bên trong [Thôn Thiên Thủ Trảo].

Mục Vương: [ The Darkness Is Here With Me!!]

(Bóng tối ở nơi đây)

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Vừa dứt lời, nhiều như mưa đám mũi thương ập tới đánh thẳng đánh vào người của Mục Vương, tiếng nổ mạnh liên hồi như pháo nổ, tên lửa oanh tạc liên tục không ngừng truyền tới, xung quanh năm dặm đều trực tiếp bị đám mũi thương này cực mạnh liên hồi oanh tạt mà nát thành mảnh nhỏ.



‘Tiểu Đào’ – Mishina: { Nếu không phải nhờ [Thất Thải Thiên Kính Trận] hấp thu 99% uy lực thì có lẽ không phải chỉ 5 dặm đơn giản như vậy! }

Núp ở một nơi nào đó quan sát tình hình Mishina trong lòng suy tư.

Khói bụi tan đi, Mục Vương toàn thân không một vết thương vững vàng đứng yên tại chỗ, tuy nhiên nếu nhạy bén quan sát thì có thể thấy hơi thở của Mục Vương không còn đều đặn như trước, hô hấp cực kỳ hỗn loạn thì có thể thấy [hắn] đã mệt đến mức nào để đối phó với đám trường thương đó.

Hô! Hô! Hô! Hô!

Hơi thở cực kỳ gấp gáp Mục Vương trong lòng nghĩ.

Mục Vương: {Cũng may là nhờ vào năng lực thứ hai [Thôn Thiên Thủ Trảo], một ngày một lần (giải phóng 100% thì là 10 lần một ngày), cho phép người sở hữu có thể hấp thu toàn bộ sát thương, hiệu ứng Debuff, tất cả trạng thái bất lợi mà ngươi sử hữu nhận vào và biến đối chúng thành năng lượng và thể lực của mình, nhưng mà…}

Mục Vương: { Không những không giết được nữ nhân đó mà còn ngược lại để lộ thông tin về 2 trong 4 năng lực của [Thôn Thiên Thủ Trảo] }

Nghĩ vậy Mục Vương trong lòng có chút khó chịu, khi đã để một đối thủ nguy hiểm như Mishina có thêm thông tin về Thần Khí của mình, làm thân là kẻ đứng đầu của ‘Mục Rể Nhân’ lại phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy, khiến [hắn] trong lòng có chút mất mặt.

Song trong lòng suy nghĩ rất lâu nhưng thật ra chỉ là một cái chớp mắt, tại Mục Vương còn không có tới kịp thở một hơi, liền lập tức hướng bốn phía nhìn lại.

Quan sát một hồi, [Hắn] không thấy nhìn Mishina đâu.

“......!!”

Gióng như cảm giác được cái gì đó, cơ hồ theo bản năng, Mục Vương lập tức ngẩng đầu nhìn về bầu trời.

Nhỏ xinh thân ảnh từ trên trời giáng xuống, cánh tay nắm lấy từ trong túi không gian một cây đang tỏa ra màu tím đen luồng khí hai tay thập tự kiếm thật nhanh chém xuống.

Không có nghĩ nhiều, Mục Vương lập tức dùng trong tay [Thôn Thiên Thủ Trảo] phản công.

Keng!!

Hai người lại lần nữa chém giết, Mục Vương kêu lên một tiếng, hơi có chút không chịu nổi Mishina từ trên trời giáng xuống một kích.

Mục Vương cho dù bị đánh bất ngờ mà rơi xuống thế hạ phong, nhưng [hắn] quyết không chịu thua lập tức vung ra một cái tay khác một quyền hướng Mishina đánh tới.

Nhìn bay tới một quyền, Mishina không chút sợ hãi, cũng không thèm cản lại nàng chỉ hơi nheo mắt lại nhìn Mục Vương.

Bốp!!

Dính một quyền của Mục Vương, Mishina thật nhanh bay ra xa.

Mục Vương: {Có gì đó không đúng?}

Thành công đánh lui được Mishina, Song Mục Vương trong lòng không những không vui vẻ gì mà ngược lại còn càng cảm thấy có điều gì đó không ổn ở đây.

Mục Vương: {Nữ nhân đó tuyệt đối không thể nào đơn giản như vậy mà đánh trúng được?}

Mục Vương nghĩ như vậy.

Mà lúc này trên trong trung Mishina môi lại vào lúc này hơi hơi động vài cái, giống như đang nói gì đó.

[ Triển Khai - Tỏa Trụ Phong Ấn ]

Mục Vương vẫn chưa lập tức hiểu ra Mishina muốn biểu đạt ý gì.

Nhưng mà, [hắn] lại đột nhiên nhớ tới cái gì.

[ Gungnir ] đâu rồi!?

Thật quay đầu nhìn về phía mà từng hắn nhìn thấy [ Gungnir ], quả nhiên trực giác hắn cảm giác không hề sai, vốn nên cắm ở đó [ Gungnir ] đã lặng yên không tiếng động biến mất.

Rầm!!

Bỗng nhiên rất nhỏ tiếng vang từ dưới chân hắn vang lên, hấp dẫn Mục Vương lực chú ý.

Cũng chính là trong nháy mắt này, một cái màu đỏ mũi thương từ mặt đất chui ra, trồi lên ngay ở dưới chân của [hắn].

Sau đó, Mũi chợt triển khai, tỏa hào quang màu đỏ.

Vô số từ xích hồng cây thương tan biến mà biến thành màu đỏ xiềng xích bắn ra nhanh chóng bao vây lấy vừa mới đánh bay Mishina, còn không kịp điều chỉnh tư thế Mục Vương, trói buộc [Hắn] toàn thân từ trên xuống dưới mỗi một góc.

Bị xích hồng xiềng xích trói buộc Mục Vương, cảm nhận trong cơ thể [hắn] năng lượng như thể phản chủ vậy bỗng nhiên mất đi liên kết, không chịu nghe sai sử.

Chưa dừng lại đó vốn bị đánh bay trên trời Mishina bỗng ‘vụt’ một tiếng thình lình xuất hiện trước mặt Mục Vương, trong tư thế chuẩn bị tung cước, Mishina nàng đang định tung ra một đòn quyết định.

[ Cơ Gia Cước Pháp – Long Hổ Cước Thức Thứ Chín – Khiếu Thiên ]

Đôi chân theo Đấu Khí trong người truyền vào, trong chớp mắt nổi đầy gân xanh và cơ bắp mà phòng to lên rất nhiều, Rầm! theo chân trái của nàng giậm chân thật mạnh vào đất mà làm cho 10 mét xung quanh mặt đất nứt vỡ, nàng với khí thế xung thiên đá ra một cước.

Mục Vương: { [Hắn]…thua rồi }

Nhìn gần như gang tấc tất sát một cước, Mục Vương trong lòng chấp nhận thất bại này.

Oanh!!

Theo một cước đá ra, tiếng nổ âm thanh như sấm rền vang vọng khắp bầu trời, thiên địa trở nên tối mờ, mãnh liệt Đấu Khí chi Lực lan tỏa xung quanh làm đất đá vỡ nát.



………………………..

(1): ‘G’ Kim Loại còn gọi là Thần Kim Loại là kim loại cứng nhất và có nhiều công dụng nhất, năng lực nhất trong trong [ Tứ Đại ] và trong đó chỉ duy nhất ‘E’ (Endless) Kim Loại, hoặc Bất Tận Kim Loại là có thể sánh ngang hàng với ‘G’ Kim Loại.

Và hai loại kim loại này là hai loại duy nhất trong [ Tứ Đại ] có thể tạo Thần khí, chỉ là chúng chỉ có thể tạo ra Ngụy – Siêu Thần Khí cấp bậc là cực hạn của chúng rồi và xác suất thành công thì cũng không cao nếu ở Ngụy – Siêu Thần Khí, tỉ lệ chỉ có 1 phần triệu, còn Thần Khí thì 1 phần ngàn.

Cao cấp hơn nữa như Siêu Thần Khí thì chỉ có Elder God - Cổ Thần Hoặc God King - Thần Vương cấp bậc là mới có thể chế tạo, Riêng ‘Thánh Thượng Hư Vô Thần Khí’ thì chỉ có duy nhất All God hoặc God King mới có thể tạo ra

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK