Thằng Tuấn thật không ngờ bà chị Tép của nó chịu chơi tới thế, sau khi dặn dò con lớp trưởng từng lời ăn tiếng nói với thằng Quân thì bả dẫn tới nhà nội của một người bà con bên ngoại bả chơi. Tại đây nó gặp rất nhiều người bạn thú vị và vui tính. Sáu giờ tối thì buổi tiệc bắt đầu, mọi người ngồi xoay vòng, làm quen, giới thiệu với nhau mỗi khi ly bia chạy tới lượt. Mỗi người cống hiến một tiết mục phục vụ bà con cô bác thật là vui. Tuấn chỉ ước gì ông Quân có thể có mặt ở đây chắc là vui lắm. Con Tép hình như đọc được cảm nghĩ của nó lên nhéo nó một cái đau điếng:
– Hưởng thụ cuộc sống đi em. Bảo đảm với mày thằng Quân đang ***g lộn ở nhà đó! Đáng đời! Ngồi yên ở đây nha! Tắt máy điện thoại chưa?- Dạ rồi…
Nó không dám nói với con Tép là nó nhớ thằng Quân muốn điên lên được. Giữa đám đông vui vẻ như thế mà chỉ có một mình nên thì cái cảm giác cô đơn lại tăng lên bội phần. Chú Tùng đưa cho thằng Tuấn ly bia:
– Uống đi thằng kia, làm gì mà suy nghĩ về nước Mỹ vậy mậy? Đây là Việt Nam nha con. Đứng dậy hát một bài coi!
Con Tép giải thích:
– Nó đang nghĩ về thằng Quân!
Như chợt nhớ ra thằng Quân cả đám vọt miệng:
– Ủa quên nữa, sao hôm nay mày không dẫn thằng Quân theo? Còn thằng Tuấn này là…
Con Tép nói chuyện tỉnh bơ:
– Ghệ thằng Quân đó, đừng ai đụng vô hết! Tụi tui đang trừng phạt nó!
Cả đám phá ra cười làm mặt thằng Tuấn đỏ rần:
– Rồi.. chúc mừng ghệ của thằng Quân luôn nha, nó giấu kỉ ha, hơn cả năm nay tụi tao mới biết đó! Dzô!…