Thấy con Hiền đang lục đục sửa soạn thằng Kỳ Trương vừa mới ngủ dậy bèn vội hỏi. Con Hiền hí hửng trả lời:
– Dạ, em đi chơi với anh Quân. Anh đi không?- Uhm.. Có thằng Tuấn không?
Hiền ngạc nhiên:
– Tất nhiên là có rồi, sao anh lại hỏi vậy?- Ừ… không có gì… tao bận chút chuyện nên sẽ ở nhà!- Vậy em đi nha!
Hiền đượm bước quay đi bổng thằng Kỳ Trương hỏi:
– À… mà nè… thằng Quân chưa tới rước mà…- Ừh, thì em ra đầu ngõ chờ, có gì không anh Hai, thái độ anh Hai hôm nay hơi lạ đó nha!
Thằng Kỳ Trương ậm à trong họng rồi hỏi:
– Mày… mày… rành chuyện thằng Quân với thằng Tuấn không?
Hiền chau mày:
– Anh Hai bữa nay ngộ ghê, hình như có chuyện gì hả?- Mày trả lời đi!- Dạ, cũng sơ sơ…- Mày kể tao nghe được không?
Hiền liếc thằng Kỳ Trương:
– Chi vậy? Anh tính vô lớp ghẹo người ta nữa hả? Em không kể đâu!
Kỳ Trương kéo tay nó lại, giọng có vẻ thành khẩn thiết tha:
– Không phải, chỉ là tao muốn biết thôi! Mày kể đi! Tại tao thấy kỳ kỳ…
Hiền suy nghĩ một chút rồi nói:
– Có gì đâu mà kỳ, chuyện đó bình thường mà, anh hứa là không chọc hai ảnh đó nha!
Kỳ Trương mím môi, nín thở và gật đầu lia lịa….