Tô Vân Nhi là người thừa kế nhà họ Tô, từ nhỏ đã phải học các lễ nghi phép tắc một cách cẩn thận.
Từ khi cô ta biết bố hai đứa con Hứa Nhược Phi là Lệ Đình Nam, trong lòng chỉ còn một đống lạnh lẽo.
Người đàn ông kia cô ta đã từng gặp trong buổi khiêu vũ.
Lần đầu tiên nhìn thấy Lệ Đình Nam, Tô Vân Nhi đã cảm thấy tất cả lớp ngụy trang đều không qua nổi ánh mắt của người đàn ông kia.
Thâm hiểm, không thể nắm bắt nổi.
Sáu năm ngắn ngủi, không có công ty nào ở Lâm Xuyên làm địa vị của Lệ Thị dao động nổi, chuyện đó đủ để chứng minh người đàn ông này rất nguy hiểm.
Cho dù Hứa Nhược Phi có thông minh đến mấy, muốn lừa gạt Lệ Đình Nam là chuyện rất khó.
Tô Vân Nhi nghĩ đến đó, trái tim như bị siết chặt.
“Nhược Phi, không phải là tớ không đồng ý cậu báo thù, chuyện Hứa Nhược Mộng làm với cậu, tớ ủng hộ cậu cho cô ta hưởng thụ cảm giác đó.
Trả giá gấp mười, gấp trăm lần cũng không sao cả.
Nhưng Lệ Đình Nam…thật sự anh ta rất nguy hiểm.
Tuổi còn trẻ như vậy là đứng vững trên chóp giới kinh doanh ở Lâm Xuyên, không phải dạng thông minh bình thường làm được.”
Tô Vân Nhi nói chuyện này, tất nhiên Hứa Nhược Phi biết rất rõ.
Cô nhớ như in khi Lệ Đình Nam tra hỏi cô trên xe, cô cảm giác được chính mình đang run sợ.
Ngay cả tay chân cũng mềm nhũn, không có chút sức lực để chống cự.
Để Tô Vân Nhi yên lòng, Hứa Nhược Phi cười nhẹ an ủi Tô Vân Nhi, nói: “Vân Nhi, cậu nói vậy tớ biết rõ.
Cậu yên tâm đi, tớ nhất định sẽ đặt bản thân lên đầu, nếu có gặp nguy hiểm thì rời khỏi bên cạnh Lệ Đình Nam ngay.
Đến tận bây giờ anh ta vẫn chưa phát hiện ra tớ là ai.”
“Cậu thật là! Loại người như Lệ Đình Nam, cho dù có nhìn ra cũng không nói toẹt ngay ra.
Chỉ sợ anh ta đang ngầm nhìn cậu chằm chằm…”
“Chắc là giả, nhưng chí ít bây giờ anh ta không làm tớ bị thương tổn gì cả.” Hứa Nhược Phi nắm chặt tay lái, bình ổn lái xe, thảm nhiên nói: “Lệ Đình Nam này trong tưởng tượng của tớ, ban đầu tớ nghĩ anh ta là người đàn ông cứng rắn không nói đạo lý, không ngờ rằng anh ta lại xem trọng sáng kiến nhân viên cấp dưới.”
Tô Vân Nhi im lặng, một lúc sau mới nói: “Nhược Phi, tớ cảm thấy việc xem trong sáng kiến của nhân viên cấp dưới, nhưng sợ là ý kiến của cậu thì…nếu là người khác, có lẽ Lệ Đình Nam không thèm nghe.
Với cái vẻ ngoài của cậu, cho dù tát yêu tớ một cái, trong lòng tớ đã mềm nhũn rồi, chứ đừng nói đến đàn ông.”
Hứa Nhược Phi: “Vậy phải cảm ơn cậu đã khen tớ đẹp rồi!”
Chiếc siêu xe màu đỏ đỗ vào gara xong, Hứa Nhược Phi dịu dàng bế Hứa Nhược Hy đang ngủ, Tô Vân Nhi dắt Hứa Đình Phong xuống, sau đó đóng cửa xe lại.
“Chiếc xe này là cậu dùng tiền năm ngoái mua?”
Hứa Nhược Phi gật đầu: “Nhờ phúc của cậu, nếu không còn phải chờ trúng xổ số.”
“Có những lúc tớ chẳng hiểu nổi, với cái tính cách này của cậu, sao lại thích phóng nhanh như gió làm gì.”
Hứa Nhược Phi cười vui vẻ, khuôn mặt sáng rực rỡ, lập lòe làm người ta không thể bỏ qua nổi.
“Tự do, làm người ta quên hết chuyện buồn phiền, quên đi rất nhiều chuyện.” Hứa Nhược Phi vừa nói, vừa đi theo Tô Vân Nhi đến cửa, quẹt thẻ, vào nhà.
Sau khi thu xếp xong cho hai đứa trẻ, Hứa Nhược Phi mở tủ lạnh lấy hai chai bia tươi, đưa cho Tô Vân Nhi một chai.
“Ngày mai cậu không đi làm à?” Tô Vân Nhi thuần thục đón lấy, mở nắp, ngửa đầu uống.
“Mai là thứ bảy, Lệ Đình Nam có phát điên cũng không nghiêm trọng đến mức bắt tớ đi làm chứ?” Hứa Nhược Phi cũng mở nắp ra, uống một hớp: “Đúng rồi, có tin tức vì về chuyện của mẹ Vương không?”
Tô Vân Nhi không quen uống bia, mới hai ba hớp mà mặt đã đỏ bừng.
“Hả, cậu không nhắc tớ cũng quên.” Tô Vân Nhi lấy một chiếc USB trong túi xách ra, nhém cho Hứa Nhược Phi: “Điều tra giống hệt với ngày trước cậu điều tra, sau khi mẹ Vương rời khỏi Hứa Thị thì biến mất hẳn ở Lâm Xuyên.
Tớ dùng mạng lưới tình báo của nhà họ Tô để điều tra, nhưng tra không được nhiều đầu mối lắm.
Dù sao thì phạm vi thế lực nhà chúng ta không có ở Lâm Xuyên.”
Đang nói, Tô Vân Nhi ợ lên một hơi.
“Nhưng có cái này thú vị, trước đó cậu có nói là cậu học điều chế mùi hương từ mẹ Vương đúng không? Theo dấu vết đó, tớ điều tra về từng nhà điều chế nước hoa có danh tiếng nhất thế giới đã lui về ở ẩn, chính là đến Lâm Xuyên.
Ợ…tuy không biết có phải mẹ Vương hay không nhưng thật là thần kì.”
Hứa Nhược Phi run rẩy.
Nhà điều chế nước hoa có danh tiếng nhất thế giới đã lui về ở Lâm Xuyên?
Lần đầu tiên Hứa Nhược Phi nghe đến chuyện này.
Không thể nào, chẳng lẽ mẹ Vương….
Danh Sách Chương: