Mục lục
Bá Y Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó là một phần di thư mà Thần thú Ách Bỉ Đa lưu lại!

Thông qua tấm thư da thú, Đoạn Vân biết được cô gái này có liên quan đến một sự tình trọng đại. Cô gái này thì rất bình thường! Nhưng cha nàng lại rất lợi hại: Thập nhất cấp Không gian ma pháp nhân loại.

Căn cứ vào sự giải thích của Ách Bỉ Đa Thần thú thì sự tình là như sau.

Không gian pháp thần Khoa Lâm Mễ Khắc hơn một ngàn năm trước là Không gian pháp thần lợi hại nhất của loài người, dựa vào thiên phú của mình đưa Ma pháp không gian của mình tu luyện tới Thập nhất cấp trung giai, mà Không gian thần thú Ách Bỉ Đa Thập nhất cấp sơ giai lại còn là Ma sủng phò trợ của hắn. Cũng chính vì thiên phú về Không gian ma pháp của Khoa Lâm Mễ Khắc, khiến cho hắn phát hiện được một ít bí mật về Đông phương Thần giới. Hắn phát hiện được sự giáng xuống của Thần, kỳ thật cũng chỉ là một loại Ma pháp truyền tống, hơn nữa thông qua rất nhiều thí nghiệm hắn tự mình cũng tìm được phương pháp Không gian truyền tống này. Cũng chính vì hắn tìm được phương pháp này mới dẫn tới việc bị Thần trừng phạt, cả nhà bọn họ đều bị diệt môn.

Lúc ấy hắn cũng không có hoài nghi thật giả về sự tồn tại Thần. Nhưng Thần vẫn không buông tha cho hắn. Thêm nữa, vì để cho Thần càng trở nên thần bí, vào một đêm toàn bộ Không gian pháp sư của Đông đại lục đều mất tích, rất nhiều thư tịch, bút ký, thư từ các loại có liên quan đến Không gian ma pháp tất cả đều bị tiêu hủy. Mà tiểu chủ nhân Hi Nhã của Ách Bỉ Đa bị binh lính Thần tộc đâm một kiếm và lão chủ nhân của hắn bị bắt đi. Cuối cùng thì Ách Bỉ Đa cũng không thể cứu sống được tiểu chủ nhân, vì vậy liền có ý định đem nàng và Ma pháp của Khoa Lam Mễ Khắc đặt vào trong quan tài thủy tinh, rồi hy sinh cả cuộc đời mình dành thời gian luyện chế Ách Bỉ Đa mẫu giới.

Tuy nhiên Đoạn Vân nhìn vào thời kỳ đó cảm thấy sự tình đã không đơn giản như vậy. Bởi vì thời gian đó đúng là thời kỳ Đông phương Thần giới rút khỏi đại lục. Lúc đó Thần giới đang chuẩn bị rút khỏi đại lục, chẳng lẽ trong thời khắc quan trọng lại phải vì một nhân loại pháp thần mà không đi? Hơn nữa bên trong còn giành chỗ cho những Không gian pháp sư.

Thông qua cái này, không có thể chứng minh Thần nhất định là giả dối. Nhưng lại có thể chứng minh một điều: Thần, quả nhiên không phải là chim tốt (hảo điểu).

Sau khi đem tất cả thu vào, Đoạn Vân đối với vị thụy mỹ nhân đã chết Hi Nhã và cả quan tài thủy tinh kia đồng thời phóng tới mặt trên của quan tài thủy tinh, đem nơi đó biến thành một phòng Phẫu thuật tạm thời.

Hôm nay, Đoạn Vân muốn nhân cơ hội này xem qua linh hồn người chết, thách thức y thuật của mình, Đoạn Vân lần này muốn trên ý nghĩa chân chính cứu người chết sống lại.

Nếu muốn cho Hi Nhã sống lại, Đoạn Vân phải hành động từ hai mặt. Một là thân thể nàng, trái tim nàng đã bị lợi kiếm đâm xuyên, Đoạn Vân vừa muốn tìm cách phục hồi sinh cơ cho thân thể nàng; về mặt khác còn cứu vớt linh hồn của nàng nữa. Năng lượng linh hồn của nàng rất yếu, vả lại còn bị thương, điều này đối với Đoạn Vân chưa từng tiếp xúc qua linh hồn mà nói thì quả là một thách thức không nhỏ.

Đầu tiên, Đoạn Vân muốn chữa trị tốt thân thể nàng. Bởi vì trái tim Hi Nhã bị lợi kiếm xuyên qua, hơn nữa trên ngực có một lỗ kiếm, vả lại nàng cũng đã chết rồi, nguyên bổn đối với một Tế tự mà nói nếu muốn dùng Tế tự thuật chữa trị cho một thân thể người không có dấu hiệu của sinh mệnh căn bản là không có khả năng. Bởi vì Tế tự thuật chỉ có thể thúc đẩy các loại chức năng của thân thể con người,l àm cho thân thể dưới tình huống ở bên ngoài thúc đẩy sản sinh thêm mấy lần thậm chí mấy chục lần tốc độ khôi phục, mà người chết thì không có chức năng của sinh mệnh.

Bất quá, điều này đối với Đoạn Vân mà nói cũng không thành vấn đề. Đoạn Vân có thể lợi dụng phương pháp châm cứu của Trung y làm cho các chức năng của Hi Nhã đạt được sự khôi phục tạm thời, cũng là một sự khôi phục giả tạo. Cái này giống như trên người của một con ếch đã chết, sau khi kích thích hệ thần kinh của nó, hệ thần kinh của con ếch vẫn sẽ có phản ứng giống như trước.

Nói thật, nếu không phải thân thể Hi Nhã kịp thời được đặt vào bên trong Không gian giới tử được miễn dịch hoàn toàn, sẽ không biến chất này, thì Đoạn Vân tuyệt đối không có khả năng biện pháp nào. Nhưng may mắn là Hi Nhã chỉ mất đi tất cả dấu hiệu của sinh cơ, ngoại trừ trái tim thì các chức năng có thể coi như hoàn hảo không khuyết tật.

Lấy ra các loại dụng cụ phẫu thuật, Đoạn Vân liền mở lồng ngực mỹ nhân đang ngủ ra. "Oa! Tên gia hỏa ấy không biết thương hoa tiếc ngọc hay sao? Một cô gái xinh đẹp như vậy lại một kiếm xuyên phá ngay bên trái đôi ngọc thố hoàn mỹ như vậy! Có lẽ là bà tám rồi, chứ nam nhân ai lại độc ác như vậy!" Đoạn Vân nhè nhẹ vuốt ve ngọc thố bên đó,một bên tính toán khai đao ở chỗ nào tốt nhất, một bên không khỏi đối với hung thủ kia có chút thành kiến.

Sau khi bàn tay dâm đãng lưu luyến không muốn buông ra đã rời khỏi nơi khiến cho Đoạn Vân hoài niệm kia, hắn bắt đầu chữa trị thân thể cho thụy mỹ nhân.

Đương nhiên rồi, bắt đầu vẫn như cũ là mổ bụng! Đoạn Vân trước tiên dùng ngân châm khống chế hệ thần kinh của thụy mỹ nhân, khiến cho trái tim Hi Nhã dưới kích thích của châm cứu tạm thời khôi phục một chút cơ năng chữa trị trái tim. Sau đó Đoạn Vân dùng Quang hệ ma pháp, thảo dược và Tế tự thuật kết hợp lại, trải qua một hồi cố gắng, cuối cùng cũng chữa trị tốt cho trái tim nàng.

Sau khi chữa trị tốt cho trái tim, Đoạn Vân cũng không lập tức khâu lồng ngực đã bị mổ ra, mà là chuyển hướng sang linh hồn. Ở trong Không gian giới tử, bất kể là thân thể được đặt trong bao lâu cũng sẽ không phát sinh một biến hóa gì, do đó Đoạn Vân muốn giải phóng thân thể trước.

Đoạn Vân đem thần thức của mình quét qua linh hồn Hi Nhã một lần, rồi rất bất lực lắc lắc đầu. Theo Đoạn Vân suy đoán, năng lượng linh hồn của linh hồn này quá yếu, cho dù chữa trị vết thương trên linh hồn kia, cũng không có khả năng làm cho nàng có đủ năng lượng sinh mệnh. Trừ phi mình bổ sung cho nàng một ít năng lượng linh hồn. Tuy nhiên chân khí trong cơ thể mình một khi gặp được năng lượng linh hồn sẽ sinh ra một loại lực hút đem năng lượng hấp thu lại, vả lại, năng lượng linh hồn của mình tặng cho nàng, vậy không biết mình sẽ có việc gì hay không đây? Nếu có năng lượng linh hồn khác để cho mình hấp thu, sau đó lại thông qua chân khí quỷ dị của mình truyền cho nàng một phần năng lượng linh hồn thì tốt quá rồi.

Nghĩ vậy, Đoạn Vân rất tà ác mò mẫm Không gian giới tử trong tay mình. Đúng a, trong giới tử không phải có hơn một trăm Điểu nhân sao? Điểu nhân không đúng là linh hồn ngâm qua Chuyển Sinh Trì mới tạo thành sinh vật đặc thù hay sao? Linh hồn hẳn là rất cường đại a! Chỉ cần giết chết một Điểu nhân đã bị đóng băng lại, sau đó hút năng lượng linh hồn của hắn, thuận tiện đem một chút năng lượng truyền cho linh hồn Hi Nhã, cái này không phải có thể sao?

Vừa nói là làm!Sau đó Đoạn Vân từ trong Không gian giới tử lấy ra một Điểu nhân bị đóng băng, sau đó làm tan băng, làm cho Điểu nhân từ chết giả biến thành chết thật. Trong nháy mắt khi Điểu nhân chết, một linh hồn cường đại từ trên người Thiên sứ đã chết liền xông ra. Cảm nhận được sự bổ ích lớn của linh hồn đó, Đoạn Vân cũng không khách khí trực tiếp vận chuyển chân khí hấp thu lại. Đoạn Vân ngưng tụ một cỗ tinh thần lực cường đại, đưa linh hồn Thiên sứ bao vây lại, vận chuyển chân khí đưa năng lượng nọ chuyển hóa thành chân khí và tinh thần lực rồi Đoạn Vân truyền cho linh hồn Hi Nhã.

Quả nhiên, dưới sự gào thét của Thiên sứ, năng lượng linh hồn Thiên sứ nhanh chóng bị Đoạn Vân hấp thu, chân khí và tinh thần lực của Đoạn Vân vào lúc này cũng có thể thấy được tốc độ gia tăng. Đương nhiên có một cỗ năng lượng không nhỏ vẫn y nguyên từ trong cơ thể Đoạn Vân truyền tới linh hồn Hi Nhã. Rất nhanh, linh hồn Hi nhã lúc này bằng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ chữa trị, tăng trưởng lên. Mà trong khi linh hồn Hi Nhã đạt đến độ bão hòa, thì linh hồn Thiên sứ nọ cũng bị Đoạn Vân hấp thu được không ít rồi.

Nha, Thiên sứ quả nhiên không hổ danh là sinh vật quỷ dị do linh hồn trải qua Chuyển Sình Trì mà sinh ra,thực sự là đại bổ. Trải qua một phen hấp thu, chân khí trong cơ thể Đoạn Vân đề cao lên không ít, đặc biệt là tinh thần, thực sự tăng cường lên không biết bao nhiêu!

Linh hồn Hi Nhã hẳn là cũng coi như được chữa trị tốt rồi! Nhưng bây giờ một vấn đề mới lại phát sinh. Linh hồn Hi Nhã căn bản không có tỉnh lại. Từ linh hồn Thiên sứ có thể sinh ra sợ hãi, phát ra than khóc, Đoạn Vân liền dám khẳng định linh hồn cũng có thể có suy nghĩ riêng của mình, thậm chí rất có thể suy nghĩ của một người căn bản là do linh hồn khống chế.

Tuy nhiên đã bất tỉnh thì cứ bất tỉnh đi, lão tử vẫn phải làm đau ngươi khi ngươi đang ngủ. Sau khi dùng tinh thần lực rất mạnh đưa linh hồn Hi Nhã đặt lên người nàng, Đoạn Vân bắt đầu một đợt cứu trị khác.

Lần này chủ yếu là khôi phục công năng của các cơ quan nội tạng. Còn như thế nào làm cho linh hồn Hi Nhã tỉnh lại, Đoạn Vân muốn thông qua kích thích hệ thần kinh thử lại một lần.

Trước tiên dùng châm cứu khống chế toàn bộ vị trí dưới đầu Hi Nhã, Đoạn Vân bắt đầu khôi phục các cơ quan quan trọng của Hi Nhã. Đầu tiên phải là trái tim, cái này cũng là duyên cớ vì sao lúc vừa rồi Đoạn Vân không khâu ngực nàng. Thông qua châm cứu phụ trợ, Đoạn Vân tạm thời làm cho trái tim Hi Nhã bắt đầu đập lên; tiếp theo đó cũng chính là hô hấp.

Sau khi làm cho trái tim đập trở lại, buồng phổi bắt đầu vận hành, Đoạn Vân nhanh chóng khâu ngực Hi Nhã lại, đem thân thể hoàn tất chữa trị. Tuy nhiên bởi vì Hi Nhã chết đã lâu, nên cơ hồ không có nhiệt độ cơ thể. Vì thế mà huyết dịch nàng không thể vận chuyển được! Vì để có thể khiến cho huyết dịch nàng một lần nữa tuần hoàn trở lại, nên Đoạn Vân vận dụng chân khí dùng phương pháp đẩy lên, làm cho nhiệt độ cơ thể Hi Nhã bình thường trở lại trước, sau đó khôi phục năng lực tuần hoàn máu của nàng.

Làm được bước này, Đoạn Vân cũng cơ bản khiến cho các vị trí dưới đại não của Hi Nhã bắt đầu hồi phục! Cái này tương đương với lúc Đoạn Vân giải phẫu não cho Tra Lí, làm cho đại não của hắn giống như chết giả. Nhưng nơi này không phải chết giả mà là thật sự đã chết, nhưng đạo lý cũng đều là giống nhau thôi.

Lợi dụng ngân châm, Đoạn Vân làm cho một chút công năng của đầu Hi Nhã cũng dần dần khôi phục lại. Như vậy,thân thể Hi Nhã cơ bản được sống lại. Tuy nhiên Hi Nhã sống lại sẽ mang trong mình một linh hồn đã chết, hoặc nói là linh hồn ngủ say trong thân xác, cũng là ngay cả tư duy của người thực vật cũng đều không có.

Không còn cách nào khác, Đoạn Vân đành trị bệnh thêm một lần nữa. Vì muốn để cho linh hồn Hi Nhã giác tỉnh, Đoạn Vân dùng cây ngân châm khẽ cắm ở các huyệt gây đau mẫn cảm nhất trên thân thể Hi Nhã, còn cắm ở các nơi hệ thần kinh nữa.

Bắt đầu, theo cây ngân châm Đoạn Vân khẽ cắm vào, thân thể Hi Nhã bắt đầu run rẩy nhẹ, tiếp theo rung càng lúc càng kịch liệt. Truyện được copy tại Truyện FULL

Mà sau khi Đoạn Vân đem một cây ngân châm cắm vào đại huyệt sau ót của Hi Nhã, nàng ta đang từ trạng thái giãy đành đạch đột nhiên nhảy dựng lên.

" Đau...!" Hi Nhã lớn tiếng hét lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK