• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Được rồi, nếu không còn việc gì thì đứng sang một bên đi.

Nếu phu nhân có việc gì cần ta sẽ gọi.

” Chu Hiên Thần nói xong thì đóng màn lại, không thèm nhìn đến trà trong tay Vân Nhược Nguyệt.

Vân Nhược Nguyệt lui ra ngoài, trong mắt liền hiện lên một tia lạnh lẽo.

Cũng may nàng có năng lực chịu đựng cường đại, nếu đổi lại là nguyên chủ sợ là đã tức giận mà chết.

Thấy Vân Nhược Nguyệt bị trách phạt, Nam Cung Nhu thương cảm nhìn Chu Hiên Thần:” Thần, đừng đối xử với tỷ tỷ như vậy, nàng ấy không đáng bị như thế.

”“Nhu nhi, đừng để ý đến nàng ta, là cô ta tự muốn như vậy, chúng ta nên tiếp tục thôi.

”Hắn ta chỉ muốn làm bẽ mặt Vân Nhược Nguyệt, người được gọi là nữ nhi nhà họ Vân.

Hoàng thượng và Vân Khanh muốn nàng đi theo theo dõi hắn, được, hắn sẽ để chuyện này đến tai Vân Khanh, để Vân Khanh tức chết.


Nghe vậy, Nam Cung Nhu lập tức đỏ mặt, cô lạnh lùng lếc nhìn Vân Nhược Nguyệt bên ngoài, sau đó đặt bàn tay nhỏ bé của mình lên ngực Chu Hiên Thần, ngượng ngùng cởi áo của hắn.

Nàng ta muốn Vân Nhược Nguyệt biết rằng Chu Hiên Thần đã chủ động làm chuyện mà cô ta bắt Chu Hiên Thần làm.

“Phu quân, tỷ tỷ vẫn còn ở ngay đó, chúng ta làm như vậy có ổn không?” Nam Cung Nhu nói như vậy, nhưng đôi tay nhỏ bé vẫn không ngừng vuốt v e ngực Chu Hiên Thần.

“Nhu nhi, đừng nhắc đến cô ta nữa.

” Chu Hiên Thần nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Nam Cung Nhu, sau đó hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.

Cuối cùng hắn cũng có thể có được người phụ nữ mình yêu, cũng có thể làm bẽ mặt Vân Nhược Nguyệt, nhưng Vân Nhược Nguyệt ở đây, hắn thật sự không thể ra tay.

Hắn quyết định rằng sẽ nổi giận và làm bẽ mặt Vân Nhược Nguyệt thêm một lần nữa, sau đó sẽ đuổi cô đi.

Có nàng ta ở bên, hắn không thể động phòng cùng Nhu nhi.


Khúc dạo đầu này cũng chỉ để cho Vân Nhược Nguyệt thấy.

Ai biết Nam Cung Nhu luôn ngại ngùng đột nhiên trở lên nhiệt tình, nàng chủ động hôn Chu Hiên Thần, dùng tay cởi áo của hắn, để lộ ra thân hình rắn chắc cường tráng.

Phải nói thân hình Chu Hiên Thần thực sự là hình mẫu của những người đàn ông, bởi hắn hành quân và luyện võ nhiều năm, các đường nét trên cơ thể đều được tôi luyện rất đẹp, từng tấc da thịt không có nhiều cũng không quá ít, vừa phải lộ ra nét khỏe khoắn và sức mạnh của người đàn ông.

Thêm vào đó, làn da trắng, dáng người hoàn hảo đến mức bùng nổ của hắn khiến Nam Cung Nhu nhất thời không thể kiểm soát được bản thân, muốn chiếm hữu hắn ngay lập tức.

Bởi vì bị Nam Cung Nhu quấy rầy, Chu Hiên Thần cũng tạm thời quên đi Vân Nhược Nguyệt, hắn ôm chặt lấy nàng, trong mắt hiện lên dục ý nồng đậm.

Nam tủ bình thường, trong phòng luôn có hai nha hoàn lúc động phòng, huống hồ hắn là vương gia, có nha hoàn canh phòng cũng là chuyện bình thường thôi.

Tuy nhiên, khi nha hoàn bị thay thế bởi Vân Nhược Nguyệt, Chu Hiên Thần không thể tập trung, hắn luôn cảm thấy rằng Vân Nhược Nguyệt rất nhạy bén.

Hắn đang định đuổi Vân Nhược Nguyệt đi thì Nam Cung Nhu đột nhiên ôm lấy hắn.

Nàng ta trìu mến nhìn chằm chằm Chu Hiên Thần, đối mặt với thân thể của nữ nhi mềm mại, Chu Hiên Thần đột nhiên gầm nhẹ một tiếng:”Nhu nhi…”Bên ngoài giường, tai của Vân Nhược Nguyệt đỏ lên khi nghe thấy giọng nói mềm mại của Nam Cung.

Họ không xấu hổ, người xấu hổ là nàng.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK