Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 19: Tử nhân tài.

Lực lượng cường đại trong khoảnh khắc đã phá tan lực phòng ngự của Hạ Nhất Minh, cứ như lưỡi đao sắc bén tiếp tục chém tới.

Thời khắc này, tinh thần Hạ Nhất Minh trong khoảnh khắc đề tụ tới cực điểm, hắn mơ hồ có cảm giác tử vong đang tới gần, loại cảm giác mịt mờ, u ám, hơi thở đáng sợ của tử vong đang dần tiếp cận tới gần hắn.

Bàn tay to lớn của đối phương phát ra lực lượng cường đại vượt qua sự hiểu biết của Hạ Nhất Minh đối với tri thức về vũ kỹ.

Chỉ trong thời gian chốc lát, Hạ Nhất Minh không một chút suy nghĩ thân thể đã di chuyển.

Song chưởng mở ra, nội kình khổng lồ trong cơ thể đột nhiên nghịch chuyển, tại thời khắc chỉ mành treo chuông Kim hệ nội kình đang liên miên bất tận đã chuyển thành Thủy hệ nội kình.

Cùng lúc đó, song chưởng của Hạ Nhất Minh đang thi triển Kim hệ Cổn Thạch Quyền đã biến thành Thủy hệ Miên Chưởng.

Song phương đang người công kẻ thủ trong nháy mắt liền thay đổi, chẳng qua so với việc Hạ Nhất Minh chuyển hoán thì khó khăn hơn xa đối phương.

Tuy rằng ngay từ đầu Hồ Bân áp dụng chiến lược tránh né, nhưng hắn từ đầu đến giờ thi triển vẫn chỉ là Kim hệ công pháp, do kinh nghiệm phong phú nên Kim hệ công pháp thi triển ra cũng trở nên mềm mại như không có lực đạo nào.

Nhưng mà chỉ cần Hồ Bân quyết tâm chống chọi, vậy chỉ trong giây lát đã có thể chuyển hoán đồng hệ chiến kỹ công pháp cường đại hơn.

Hạ Nhất Minh lại không giống như vậy, hắn đã đem Kim hệ Cổn Thạch Quyền đã thi triển uy lực tới đỉnh tầng thứ sáu, lúc này nếu muốn đem nội kình cùng chiến kỹ đồng thời thay đổi thành Thủy hệ công pháp, khó khăn trong đó sẽ lớn hơn rất nhiều. Sự chuyển hoán đồng hệ của Hồ Bân không thể so sánh được với khó khăn Hạ Nhất Minh.

Thế mà Hạ Nhất Minh lại làm được, hơn nữa lại trôi chảy không bị vướng mắc chút nào.

Trong lòng Hồ Bân liền ớn lạnh, khi hắn liều lĩnh thi triển ra tuyệt chiêu cuối cùng thì đã hạ quyết tâm lưỡng bại câu thương. Tất nhiên, chiến kỹ Hồ Bân thi triển ra cường đại vô cùng, hắn đã nắm chắc phần thắng ở trong tay, chỉ cần đem thiếu niên này đánh trọng thương tiếp đó chỉ cần dựa vào kinh nghiệm chiến đấu của hắn sẽ tuyệt đối dễ dàng giải quyết đối thủ.

Chẳng qua, sự việc sau đó đã vượt ra ngoài ý liệu của Hồ Bân, đối phương đang thi triển rõ ràng được xưng là đệ nhất công kích Kim hệ chiến kỹ, lại chỉ trong khoảnh khắc giao thủ đã biến thành Thủy hệ Miên Chưởng. Hơn nữa, nội kình thi triển ra Miên Chưởng lại cường đại ra ngoài suy nghĩ của hắn, cứ một tầng rồi lại một tầng uy lực của Thủy hệ công pháp đã được phát huy tới mức cực hạn, làm cho hắn không thể trong thời gian ngắn tiến hành truy kích.

Thân hình Hạ Nhất Minh giống như loài khỉ, vượn nhảy liên tục về phía sau, chỉ sau vài bước đã đem toàn bộ uy lực một chưởng của Hồ Bân hóa giải hoàn toàn. Gương mặt của Hồ Nhất Minh bỗng nhiên đỏ lên, giống như người bình thường uống rượu mặt đỏ đậm vô cùng. Đồng thời, trên người Hạ Nhất Minh cũng tuôn trào ra hơi thở cường đại. Trong nháy mắt, thiếu niên này giống như đã trở thành Cửu U trong Ma Thần truyện, giơ cao song chưởng lại một lần nữa đánh ra, toàn thân tràn ngập khí thế không thể chống đỡ nổi.

Tầng thứ bảy Kim hệ Hỗn Nguyên Kình, tầng thứ bảy Kim hệ chiến kỹ Cổn Thạch Quyền trong khoảnh khắc kết hợp lại đem Kim hệ công pháp phát huy uy lực lớn nhất.

Đây cũng là lần đầu tiên Hạ Nhất Minh phát ra toàn bộ sức lực, sơ với khi luyện tập ở trong mật thất thì hơn xa.

Tại thời điểm sinh tử chiến đấu, Hạ Nhất Minh đã đem tiềm lực toàn bộ kích phát, đem một chiêu tinh túy đánh ra vô cùng nhuần nhuyễn. Cả người giống như quả đạn pháo hay một hòn núi hướng tới đối thủ áp tới.

Sắc mặt Hồ Bân đại biến, đối với khí thế cường đại này, hắn đột nhiên sinh ra loại cảm giác muốn tránh cũng không tránh được. Ở quanh thân hình Hồ Bân, tựa hồ đã bị toàn bộ lực lượng cường đại bao quanh tạo thành một cái lồng giam, giam hắn ở giữa. Hơn nữa, đối với khí thế này của Hạ Nhất Minh hắn cũng sinh ra cảm giác vô luận chạy trốn tới nơi nào, thì Hạ Nhất Minh cũng có thể đuổi tới.

Hồ Bân dù sao cũng là một người tay dính đầy máu tanh, dưới tình huống như vậy lại khơi dậy hung tính được cất dấu trong con người hắn. Hồ Bân chợt hét lên một tiếng, song chưởng lại một lần nữa được chuyển thành chưởng đao, bàn tay vốn bị sưng kia giống như lại to ra.

Oanh….

Giống như hai khối thiết bản chạm vào nhau, trong khoảnh khắc hai bàn tay va chạm lại phát ra tiếng va chạm, tựa hồ bàn tay hai người họ không phải là xương thịt bình thường mà biến thành hai khối sắt thép.

Hai luồng lực lượng va chạm bạo phát ra khiến cho Hạ Nhất Minh ở giữa không trung bay ngược trở lại, một kích toàn lực kia thế mà lại không thể áp chế hoàn toàn đối thủ.

Cường đại lực lượng theo cổ tay Hồ Bân xâm nhập vào trong người đã vượt qua sở liệu của hắn, đỉnh tầng thứ năm kết hợp với chiến kỹ phóng xuất ra uy lực cường đại cũng không chống đỡ được, loại uy lực này làm cho thân thể hắn phải chịu nhiều đau khổ.

Còn Hạ Nhất Minh đang trong lúc ở trên không lại một lần nữa vận chuyển lên Thủy hệ nội kình, hiệu quả tự chữa thương của Thủy hệ nội kình giờ phút này nhanh chóng được thi triển ra. Vốn Hạ Nhất Minh đã bị lực phản chấn làm cho lục phủ ngũ tạng đau đớn liền thoáng trở nên tốt hơn rất nhiều.

Đạp một cước vào cây đại thụ, Hạ Nhất Minh miễn cưỡng cho thân mình tiếp xuống đất, thân hình lảo đảo một chút mới đứng vững lại.

Giương mắt nhìn lại, gương mặt Hồ Bân bao phủ một sắc thái như trò tàn, khuôn mặt hơi run nhẹ, hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất, nói:

– Tầng thứ bảy, tầng thứ bảy….

Hạ Nhất Minh hít sâu vào một hơi, nói:

– Đúng thế. Tầng thứ bảy Hỗn Nguyên Kình cũng đồng thời là tầng thứ bảy Kim hệ chiến kỹ Cổn Thạch Quyền.

Sắc mặt Hồ Bân liền trở nên khó coi, hắn cười khổ, nói:

– Tầng thứ bảy, ngươi lại có thể tu luyện tới tầng thứ bảy nội kình. Thế gia đệ tử đúng là danh bất hư truyền.

Ngữ khí của Hồ Bân càng lúc càng thấp, thân hình lung lay như sắp đổ, trong mắt ánh lên vẻ oán độc dần dần chuyển thành tuyệt vọng. Nói được hai câu, tựa hồ muốn nói tiếp nhưng lại không nói lên lời, thần thái trong ánh mắt dần tản mát, thân thể được chống đỡ miễn cưỡng đổ ập xuống mặt đất.

Hạ Nhất Minh cẩn thận một chút, tiến lên vài bước, do nhiều lần kiến thức sự gian trá của người này nên vẫn không tin tưởng. Nhặt lên một viên đá, hung hăng hướng tới Hồ Bân ném ra. Lần này tuy rằng không thể đem toàn lực ném ra, nhưng hòn đá bay vào mắt Hồ Bân, nhất thời phá hủy nó đi, máu me văng khắp nơi.

Vậy mà Hồ Bân vẫn không nhúc nhích, giống như không hề có một chút cảm giác với đau đớn đó.

Khóe miệng Hạ Nhất Minh hơi run run, cố nén ghê tởm tiến lên kiểm tra, lúc này mới chính thức khẳng định Hồ Bân đã tử vong.

Khi đã xác định được Hồ Bân chết rồi, Hạ Nhất Minh nhất thời không kiềm chế được, áp lực đè nén trong người nhanh chóng dâng lên. Hạ Nhất Minh lui về sau vài bước, đi tới bên một cây đại thụ, trong người giống như sóng biển dâng trào, mạnh mẽ nôn hết ra ngoài.

Nhất thời đem toàn bộ bữa ăn nôn hết ra ngoài, nếu không như thế ngay cả mật vàng cũng sẽ trào ra, cho tới khi dạ giày Hạ Nhất Minh co thắt mới chậm rãi bình phục lại.

Quay đầu nhìn lại thi thể, Hạ Nhất Minh trong lòng lại dâng lên cảm giác sợ hãi, lông tóc dựng đứng cả lên.

Khi Hạ Nhất Minh còn đối mặt với người sống thì vẫn mơ hồ sợ hãi, cho đến khi giao thủ đã đem toàn bộ cảm giác đó dứt bỏ. Nhưng một khi Hồ Bân chết vào tay mình, hắn lại có chút run rẩy hai chân.

Chần chờ nửa ngày, Hạ Nhất Minh tiến lên, đi tới bên cạnh thi thể, cẩn thận vươn tay tìm tòi trên thân thể Hồ Bân.

Hạ Nhất Minh cũng không rõ tại sao trong lúc này hắn lại toát lên suy nghĩ như vậy trong đầu, chẳng qua một khi đã có suy nghĩ như thế hắn cũng không hành động chần trừ.

Sau một lúc tìm tòi, Hạ Nhất Minh từ thi thể Hồ Bân lấy ra một vài thứ, trong đó có hai đồng vàng cùng với một ít bạc vụn. Đây là thứ tốt, tuy khỏi tránh khỏi tham lam tài sản của người chết, nhưng Hạ Nhất Minh vẫn không chút do dự thu lấy.

Hạ gia trang tuy là gia trang giàu số một số hai chiếm giữ Huyền Lý, nhưng Hạ Nhất Minh bây giờ cũng mới chỉ mười ba tuổi mỗi tháng cũng chỉ được một ít tiền. Hai đồng vàng kia nếu đem đổi ra bạc ít nhất cũng hơn hai trăm lượng, chính là tương đương với tiền dành dụm năm, sáu năm của Hạ Nhất Minh a.

Thu hai đồng vàng vào túi tiền, Hạ Nhất Minh đột nhiên rùng mình, trong mấy vật phẩm lôi ra xuất hiện một quyển sách mỏng manh.

Quyển sách này không biết được chế tạo bằng tài liệu gì, mà khi cầm trên tay lại có cảm giác ôn hòa như ngọc. Hạ Nhất Minh có thể khẳng định đây không phải là trang giấy như bình thường.

Nhẹ nhàng mở quyển sách ra, hai mắt Hạ Nhất Minh nhất thời bừng sáng lên.

Trang thứ nhất của quyển sách miêu tả một tư thế, tư thế này đối với Hạ Nhất Minh lại có ấn tượng rất sâu đậm.

Bởi vì vừa rồi chính Hồ Bân dùng tư thế giống như thế đánh ra một chưởng có uy lực làm người ta bất khả tư nghị.

Tâm tình Hạ Nhất Minh kịch liệt giao động, hắn lật trở lại xem bìa sách, trên mặt ghi rõ: Khai sơn tam thập lục thức.

Khoảnh khắc, trong lòng Hạ Nhất Minh vui sướng trào dâng, so với khi đạt được hai đồng vàng thì hơn xa không thể so sánh, nghĩ:

“Tên Hồ Bân kia tu vi chỉ mới năm tầng nội kình, nhưng sau khi sử dụng ra loại vũ kỹ này lại có thể phát ra uy lực to lớn, có thể so sánh với nội kỉnh đỉnh tầng sáu phối hợp với vũ kỹ đỉnh tầng sáu. Nếu đổi lại là chính mình dung nó thì sẽ có uy lực tới mức như thế nào?”

Cảm giác khó chịu trong người khi đối mặt với người chết đã hoàn toàn biến mất, trong lúc nhất thời cảm xúc của Hạ Nhất Minh dâng trào, kích động muốn hét to lên một tiếng.

Bất quá, ngay lúc này ánh mắt của Hạ nhất Minh lại ngưng trọng trở lại, yên lặng nghe ngóng, sắc mặt sau đó khẽ biến. Hai tay Hạ Nhất Minh luống cuống đem quyển bí tịch khủng bố cất vào trong ngực, thuận tiện đem tất cả những thứ còn lại nhét vào trong túi của Hồ bân.

Sau đó, Hạ Nhất Minh đứng lên hướng tới nơi phát ra âm thanh nhìn lại.

======

Chương 20: Từ gia bảo

Xa xa từ trong rừng rậm truyền lại những âm thanh nhỏ nhặt, loại âm thanh này rơi vào trong tai Hạ Nhất Minh làm hắn hiểu được đây là do một đám người gây ra.

Nhìn lại thi thể trên mặt đất, cho dù không cần suy nghĩ cũng biết được những người này là do Hồ Bân mà tìm tới.

Lùi lại một vài bước, Hạ Nhất Minh do dự một chút, cao giọng nói:

– Người tới là người nào? Xin hãy báo danh.

Động tĩnh phía trước nhất thời tiêu thất, sau khi nghe được âm thanh của Hạ Nhất Minh liền lập tức dừng lại không tiến lên tiếp.

Một đạo âm thanh truyền tới:

– Chúng ta là người của Từ gia bảo, phối hợp với công sai đại nhân truy nã tội phạm, các hạ là….

Hạ Nhất Minh nhất thời nhăn mặt, tuy rằng bây giờ tuổi còn nhỏ Hạ Nhất Minh cũng không tham gia sự tình trọng yếu của gia trang, nhưng tốt xấu gì cũng biết được Từ gia và Hạ gia đều là một trong ba đại gia tộc chiếm giữ Huyền Lý. Hơn nữa, trong Từ gia cũng có một vị cao thủ mười tầng nội kình trấn giữ, quan hệ với Hạ gia cũng không phải hòa thuận.

Chẳng qua, trong tình huống này, Hạ Nhất Minh cũng không muốn chủ động khiêu khích, cất cao giọng trả lời:

– Các vị ở Từ gia bảo đến đây là vì đào phạm Hồ Bân sao?

– Đúng vậy.

– Đã như vậy liền thỉnh các vị quay trở lại.

Từ phương hướng kia nhất thời truyền lại những âm thanh nhỏ nhặt, khẽ giật mình, bởi vì Hạ Nhất Minh nghe ra đây là âm thanh chuẩn bị cung nỏ.

Trong lòng cười lạnh một tiếng, uy lực của nỗ tiễn quả thực rất lớn, ngay cả Hạ Nhất Minh tu vi đã đạt tới tầng thứ bảy nội kình cũng không dám dung tay trần đón đỡn. Nhưng đối với những tu luyện giả đã tu luyện tới tầng thứ sáu mà nói, nỗ tiễn chỉ có tác dụng khi đánh lén hoặc trong đại quy mô chiến đấu mà thôi.

Nếu để người ta đề phòng, mà nỗ tiễn chỉ có dưới mười cái thì trên cơ bản chẳng có gì đánh để nói.

Nửa ngày sau, phía trước mới có thanh âm dội lại, nhưng lại có chút sắc bén của sát khí:

– Các hạ là ai? Chẳng lẽ là đồng đảng của Hồ Bân sao?

Hạ Nhất Minh chớp mắt, nói:

– Ngươi mới là đồng đảng của Hồ Bân.

– Một khi các hạ không phải là đồng đảng của Hồ Bân vậy sao phải bao che cho hắn?

Hạ Nhất Minh đang định nói chuyện tiếp, đột nhiên lại nghe được ở hai phía bên cạnh có tiếng động cực nhỏ truyền đến, nguyên lai người này dùng lời nói để làm hắn phân tâm, sau đó sai thủ hạ tiến ra hai phía để định đánh lén.

Khẽ nhíu mày, Hạ Nhất Minh rung mình, người này có tâm tư như vậy, khẳng định không phải là hạng người lương thiện gì. Nếu không phải Hạ Nhất Minh đã đạt tới tầng thứ bảy nội kình, chỉ sợ không thể nghe rõ được âm thanh nhỏ như thế.

Đương nhiên, điều này cũng không quan hệ tới kinh nghiệm của Hạ Nhất Minh, nếu đổi lại là Hồ Bân, cho dù tu vi của hắn mới chỉ ở tầng thứ năm cũng sẽ không xem nhẹ âm thanh ở hai bên vọng lại.

Hạ Nhất Minh hừ lạnh, nói:

– Các vị, không cần lẩn trốn, quang minh chính đại xuất hiện đi, đào phạm Hồ Bân đã chết rồi.

Thanh âm ở ba hướng nhất thời chấm dứt, một khi đã bị người ta phát hiện ra thì bọn họ không cần ẩn dấu thêm nữa. Hơn nữa, lại nghe được tin tức Hồ Bân đã chết, những người này đương nhiên phải đi ra xem xét.

Sau một lúc, hơn mười người từ ba phương hướng đi lại, trừ bỏ ba người mặc công phục của nha dịch, còn lại mọi người đều mặc trang phục ngắn. Loại trang phục này cũng là trang phục chính thức của Từ gia bảo.

Cầm đầu là một hán tử cao lớn, hắn không có chòm râu mà chỉ có một ít ngắn ngủi ở phía trên miệng. Nhưng tinh thần lại có vẻ tỉnh táo, hai mắt lóe ra tinh quang khiến cho kẻ khác không dám nhìn thẳng, rõ ràng là một vị nội kình tu luyện giả.

Ánh mắt của Hạ Nhất Minh nhanh như điện, đảo mắt nhìn qua những người này liền nhận ra. Trừ bỏ vị hán tử cầm đầu kia, những kẻ còn lại tu vi nội kình cũng chỉ ở tầng thứ ba, cùng với tráng đinh tinh nhuệ của Hạ gia trang cũng không kém mấy. Còn tên cầm đầu thì không giống thế, tuy rằng Hạ Nhất Minh không nhận ra thực lực của hắn, nhưng lại có thể cảm giác được người này có tu vi còn trên cả mình, thực lực giống như phụ thân và Tam thúc.

Người nọ đi ra, ánh mắt đầu tiên là đảo qua người Hạ Nhất Minh, nhất thời hiện ra vẻ kinh ngạc, sau đó nhìn đến thi thể của Hồ Bân, mày khẽ cau lại.

Hắn vung tay lên, ba gã nha dịch liền tiến lên, lôi ra hình vẽ Hồ Bân, rồi đối chiếu với thi thể trên mặt đất.

Tuy rằng tròng mắt Hồ Bân đã bị phá hủy, nhưng vẫn không ảnh hưởng tới khuôn mặt. Sau một lát, ba tên nha dịch đồng thời hưng phấn kêu lên:

– Đúng rồi. Đúng là Hồ Bân. Từ Nhị gia, chính là hắn.

Trong lòng Hạ Nhất Minh vừa động, đã đoán ra được thân phận người này, hắn hẳn là Từ Hướng Tứ đứng hàng thứ hai trong thế hệ thứ hai của Từ gia.

Đối với tình huống của Từ gia, Hạ Nhất Minh cũng có nghe qua đôi điều. Từ gia có một vị có cùng tu vi tầng thứ mười nội kình như Hạ Vũ Đức, duy trì cân bằng lực lượng giữa hai nhà.

Thế hệ thứ hai của Từ gia có bốn người, nhưng trong bốn người không một ai có tu vi nội kình tới tầng thứ chín, họ đều là cường giả tầng nội kình thứ tám. Như vậy cũng đã đủ là một trong những thế lực không thể khinh thường chiếm giữ Huyền Lý.

Quả nhiên, vị trung niên hán tử đem ánh mắt nhìn trở lại phía Hạ Nhất Minh, trong ánh mắt nổi lên vẻ nghi ngờ.

Lấy kinh nghiệm của hắn đương nhiên nhận ra niên kỷ của Hạ Nhất Minh cũng không phải là lớn, tựa hồ không có khả năng vượt qua mười lăm tuổi. Một thiếu niên như vậy, lại có thể đánh chết được Hồ Bân, làm cho hắn không thể tin tưởng nổi.

Tuy rằng Hồ Bân có tu vi nội kình cũng chỉ là tầng thứ năm, nhưng trong thời gian vây bắt hắn đã thể hiện ra lực lượng đã đạt tới đỉnh của tầng thứ năm. Người đứng đầu thế hệ thứ ba trong Từ gia bảo gặp phải người này, nhưng với tu vi tầng thứ sáu cũng không thể lưu hắn lại, ngược lại còn bị hắn làm cho bị thương rồi chạy thoát.

Đây là nguyên nhân khiến cho thế hệ thứ hai của Từ gia phải tự mình tham gia truy bắt, mà sau khi thấy được khuôn mặt của Hạ Nhất Minh người này cũng không khỏi bán tín, bán nghi.

Khẽ ôm quyền, trung niên hán tử cao giọng nói:

– Bỉ nhân Từ gia bảo Từ Hướng Tứ, xin hỏi tiêu huynh đệ đây là….

Nhất Minh hướng tới hắn thi lễ, tuy rằng hai nhà trong lúc này cạnh tranh gay gắt, nhưng vẫn chưa đến mức “xé rách da mặt”, cho nên nghi thức bên ngoài vẫn phải giữ.

– Tiểu chất Hạ Nhất Minh ra mắt Từ Nhị gia.

– Hạ Nhất Minh? Ngươi là người Hạ gia trang?

– Vâng!!!

Hạ Nhất Minh không chút siểm nịnh nói.

Ánh mắt Từ Hướng Tứ liền trở nên sắc bén hơn bình thường, lạnh giọng nói:

– Hồ Bân thật sự là bị ngươi giết?

Hạ Nhất Minh nhất thời nhăn mày lại, ngẩng đầu nói:

– Đúng vậy. Hắn đúng là chết vào tay tiểu chất.

Từ Hướng Tứ khẽ giật mình, những người đi theo hắn thoáng có chút khẩn trương lên. Cho dù là ba vị nha dịch cũng đều biết, ba thế lực chiếm giữ Huyền Lý thì Từ gia và Hạ gia có chút xích mích. Tuy rằng hai nhà ở vẻ ngoài vẫn hòa hảo với nhau, nhưng vô luận là về đất đai, hay sinh ý của gia tộc đều va chạm không ít.

Hôm nay, Từ Nhị gia của Từ gia bảo tự mình dẫn người truy bắt, nhưng đào phạm cuối cùng lại chết trong tay đệ tử đời thứ ba của Hạ gia trang, mặt mũi chính là bị mất hết.

Từ Hướng Tứ chần chờ một lúc, đột nhiên ha hả cười, nói:

– Đúng là anh hùng xuất thiếu niên. Hạ hiền chất tu vi đã đạt tới tầng thứ sáu nội kình rồi sao?

– Tiểu chất mới chỉ miễn cưỡng tới tầng thứ sáu thôi ạ.

Hạ Nhất Minh nhanh chóng trả lời, tu vi chính thức của hắn đến cả người trong nhà cũng không biết, nên càng không thể nói với người ngoài.

Từ Hướng Tứ sắc mặt hòa thuận, nói:

– Sáu tầng nội kình, quả nhiên rất giỏi. Hiền chất năm nay bao nhiêu tuổi?

– Tiểu chất năm nay mới mười ba tuổi.

Chung quanh nhất thời truyền lại âm thanh kinh ngạc, mọi người đều nhìn về Hạ Nhất Minh với sắc thái kỳ quái.

Từ Hướng Tứ khó có thể dấu được trong mắt hiện lên vẻ khác thường, trong lòng hắn nhất thời kịch liệt suy tính. Ánh mắt nhìn về phía Hạ Nhất Minh nhất thời mang theo chút sát khí nhàn nhạt. Chẳng qua, hắn phản ứng cực nhanh, ngay lập tức liền thu lại sát ý của mình, người bình thường căn bản không thể phát hiện ra.

Nhưng Hạ Nhất Minh ở đối diện hắn lại cảm ứng được, tâm tình sinh ra đề phòng, đối với người này nổi lên sự phòng bị rất lớn.

Trong trận chiến với Hồ Bân, đã làm cho Hạ Nhất Minh hiểu rõ được một số đạo lý.

Đối với một số sự việc truyền thụ bằng miệng, sẽ rất khó đạt được kết quả, nhưng ở trong chiến đấu lại đạt được kết quả rất lớn.

Chiến đấu với Hồ Bân một trận, đối với Hạ Nhất Minh mà nói hắn đã đạt được một số điều quan trọng, làm cho hắn giống như được thoát thai hoán cốt.

Giờ phút này Hạ Nhất Minh cảm ứng được đối phương lộ ra một tia sát khí, trong đầu hắn nhất thời nổi lên vô số ý niệm.

Hạ Nhất Minh cười, nói:

– Từ Nhị gia, một khi Hồ Bân đã đền tội, vậy tiểu chất đã có thể xuống núi, hơn nữa hướng tới Trình gia bẩm báo sự việc.

Từ Hướng Tứ thoáng gật đầu, nói:

– Đúng thế. Phải làm như vậy.

Hắn xoay người phân phó:

– Đem theo thi thể này, chúng ta cùng trở lại dưới núi.

Mọi người dọc theo đường mòn đi xuống chân núi, Hạ Nhất Minh thủy chung vẫn đi cuối cùng, vẫn luôn cố ý giữ khoảng cách với Từ Hướng Tứ.

Càng ngày càng tới gần bìa rừng, trong lòng Từ Hướng Tứ lại càng táo bạo hơn. Ánh mắt hắn thường xuyên đảo qua người ba tên nha dịch và tránh đinh của mình, ánh mắt không ngừng mở hồ suy nghĩ.

Hạ Nhất Minh tuy bề ngoài sắc mặt không hề thay đổi, nhưng bên trong đề cao cảnh giác, từng động tác một của Từ Hướng Tứ không thoát ra khỏi ánh mắt của hắn. Bất quá, trong lòng Hạ Nhất Minh thầm kêu khổ không thôi, nếu người này đột nhiên hạ sát thủ, liều mạng đem mình giết chết, sau đó giết những người còn lại để diệt khẩu, như vậy Hạ Nhất Minh đúng là không nắm được bao nhiêu khả năng sống sót.

Dù gì, Từ Hướng Tứ cũng là tu luyện giả tầng nội kình thứ tám, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu lại phong phú hơn xa Hạ Nhất Minh.

Tròng lòng suy nghĩ liên tục, bao nhiêu ý niệm lướt qua trong đầu, nhưng tất cả đối với tỉnh cảnh trước mắt của Hạ Nhất Minh không thể giúp được gì.

Ánh mắt nhìn thấy chỉ còn chút nữa là đã ra khỏi núi, Từ Hướng Tứ đột nhiên dừng cước bộ, hít một hơi thật sâu. Ánh mắt hắn cố định trở lại, tựa hồ vừa đưa ra được quyết định cuối cùng.

Tâm tình Hạ Nhất Minh nhất thời cũng trầm xuống, nội kình trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, chuẩn bị liều mạng với Từ Hướng Tứ.

Nhưng ngay lúc này, từ ngoài sơn khẩu truyền lại tiếng soàn soạt liên tục, ánh mắt Từ Hướng Tứ và Hạ Nhất Minh đồng thời thấy được một thân ảnh một vị lão nhân.

Thân thể Từ Hướng Tứ chợt run run, sát ý trong lòng nhất thời tiêu tán thành mây khói, còn Hạ Nhất Minh cũng thở nhẹ ra một hơi, hắn biết được mình đã tuyệt đối an toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang