“Trước muốn tắm sao?” Người kia hỏi.
Tôi cũng không biết hắn có phải là đang hỏi tôi hay không ngược lại mẹ tôi từng nói, gặp phải người lạ phải tỏ ra lịch sự, mặc kệ mọi việc cứ nở nụ cười.
Thế là tôi đối với hắn nở một nụ cười.
Người kia vốn là đang cầm quần áo trong tay, bỗng nhiên liền rơi xuống đất, hơn nữa hắn còn không đem quần áo nhặt lên, chỉ là liên tục nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi vẫn đối với hắn nở nụ cười.
Sau đó hắn liền đem tôi lột sạch ném vào trong bồn tắm, hắn giúp tôi tắm rửa, tắm tắm liền nói với tôi: “An An, lại cười một cái đi.”
Tôi liến đối hắn cười đến rất xán lạn.
Trong chớp mắt, tôi cảm thấy được người này thật giống như có cái gì đó không được bình thường, nói chung, giống như quái thú, có chút đáng sợ.
Tôi an tĩnh mà cười với hắn, nghĩ nếu như tôi đã nghe lời như thế, hắn hẳn là sẽ không lại đây ăn tôi.
Kết quả tôi sai rồi.
Tắm xong, sau khi trở lại trên giường, hắn liền hôn tôi.
Tôi không biết hắn tại sao muốn hôn tôi, mẹ ta trước đây cũng rất là thích hôn tôi, nhưng hắn hôn lại dùng quá sức, cảm giác là lạ, cùng cảm giác khi mẹ hôn tôi không có chút nào giống nhau
Tôi có chút sợ sệt, kéo y phục của hắn hỏi: “Anh có thể hay không đừng dùng sức như vậy mà hôn tôi?”
Hắn không nói lời nào, lại nhìn tôi một lúc, hôn nhẹ lên mắt của tôi nói: “Em cười một lần nữa đi.”
Âm thanh trầm trầm, thật là dọa người.
Tôi thành thành thật thật liền nở nụ cười, sau đó liền cảm thấy có cái gì đó tiến vào, đặc biệt không thoải mái.
Tôi sợ hết hồn, lập tức liền muốn bò xuống giường mà bỏ chạy.
Người kia khí lực rất lớn, lập tức liền tóm lấy tôi.
“Anh không được đè tôi nữa, tôi rất không thoải mái a.” Bị hắn ôm chặt lấy, tôi nhỏ giọng oán giận.
Người kia liền nói với tôi: “Anh đi tắm, em đợi anh ở chỗ đây nga.”
Tôi liền cao hứng gật gật đầu, nha đúng rồi, còn muốn cười.
Hắn thân thủ nhu nhu đầu của tôi, tìm quần áo liền đi.
Đợi đến khi hắn tắm xong chui lại vào trong chăn, tôi kỳ thực đã nửa mê nửa tỉnh, mí mắt cảm giác rất nặng, liên tục sụp xuống, bất quá bởi vì hắn tiến vào, có chút lạnh. Tôi liền tỉnh lại.
Hắn liền ôm tôi, hỏi tôi: “Đầu có còn đau hay không?”
Bây giờ âm thanh êm tai hơn rất nhiều.
Tôi lắc đầu một cái.
Hắn liền nhìn chằm chằm vào tôi, tôi cũng liền nhìn chằm chằm vào hắn.
Hắn duỗi tay ra che mắt của tôi lại.
“Đừng nhìn anh, nếu em cứ nhìn anh, anh liền không nhịn được.”
Tôi không hiểu lắm hắn là đang nói cái gì, ngược lại là mơ hồ cảm nhận được một chút nguy hiểm, liền rất nghe lời mà nhắm mắt lại.
“Em nhận ra anh sao? Anh là ai?” Hắn hỏi.
Tôi suy nghĩ một chút: “Thật giống như… không nhận ra, gương mặt lớn lên có chút quen thuộc.” Trực giác liền cảm giác được người kia có chút không cao hứng, tôi lập tức nói: “Tôi cũng không nhớ rõ mình là ai.”
Đối phương trầm ngâm: “Cũng đúng, em nếu như nhớ kỷ, khẳng định đến chết cũng muốn giữ gìn quy tắc tổng tài của em.”
Quy tắc tổng tài? Nghe thật có chút quen thuộc.
“Quy tắc tổng tài là cái gì?” Tôi hỏi.
Hắn một lát sau mới ôn hòa nói: “Chính là chỉ đối với anh cười, còn có nghe lời của anh.” (anh đê tiện quá đê ~ chỉ lợi dụng người ta khi say xỉn thôi =)))))
Tôi mở mắt, liến đối với hắn nở nụ cười, lập tức liền nhắm mắt lại.
“Vậy anh là ai a?” Tôi có chút buồn ngủ.
“Anh là ngươì mà em thích nhất, cũng là người thích em nhất.” Hắn trả lời như vậy.
Người thích nhất?
Người tôi thích nhất nên là ba mẹ của tôi chứ.
Tôi thật sự rất buồn ngủ, vẫn liên tục ngáp, không có chút khí lực để nói chuyện.
Thời điểm mơ mơ màng màng, tôi nghe được bên cạnh có người nói: “Vẫn không thể nói cho em biết anh là ai, nếu nói ra chắc là em sẽ vô cùng tức giận.”
————————————————————–
Lão Thụ: Ta đang mài mò edit thì máy tắt cái pụp T^T ôi mẹ ơi ta máu lên tới não vì nguyên 1 đoạn chưa có save lại ak T^T oa oa oa. Hy vọng có ngược nhẹ ^^