• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi lên xe, tên to con ngồi ở bên cạnh tôi, bởi vì hắn thực sự quá… lớn, dẫn đến sau khi tôi lên xe, sắp xếp chỗ ngồi thì chỉ ngồi được hai người chúng tôi, làm cho tên gầy yếu mặc đồ đen bị mạnh mẽ đuổi xuống.

Lúc này tôi mới ý thức tới, nguyên lai vẫn luôn có hai chiếc xe theo chúng tôi.

Xe khởi động, tên to con đột nhiên hai mắt sáng lấp lánh nói với tôi: “Tổng tài tiên sinh! Người người người chính là đại tẩu của chúng tôi à!”

Hắn quá lớn giọng, nói nội dung quá đáng sợ, tôi trong nháy mắt không có gì để nói.

Đại tẩu là cái cái gì…

Tên to con hấp háy mắt: “Tổng tài tiên sinh người không nên hốt hoảng, tôi là đại ca! Nha không, không phải nói phương diện kia, tôi là nói tôi là đại ca của cái đám này!”

Tôi trầm mặc nhìn một tên tráng hán bày ra chân thành cùng vẻ mặt vô tội.

“Kỳ thực tôi là fan của đại ca, đại ca thật sự là quá suất rồi!” Tên to con đột nhiên hỏi: “Đại tẩu, các người thời điểm lên giường đến cùng ai ở phía trên?”

Tôi không biết tại sao tất cả mọi người rất thích hỏi cái vấn đề này.

Tôi nghiêm mặt, đối diện đôi mắt sắp phát sáng của tên to con.

“Hắn đã từng ở dưới.” Tôi lạnh lùng nói.

Tên to con biểu tình biến đổi: “Trời ạ, đại ca cư nhiên lại ở phía dưới! Đại tẩu tôi quá bội phục người, người thế nào lại có thể đem đại ca đè ở phía dưới? Có phải là có kỹ năng chiến đấu đặc biệt?”

Thật ngại quá, tôi không có bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào cả.

Ghế phía trước, bên cạnh tài xế, một người đàn ông thoạt nhìn có chỉ số IQ tương đối cao mang mắt kính gọng vàng xoay đầu lại: “Tiểu Ngũ.”

Một loại khí thế không giận mà uy làm cho tên to con sợ run, giống như nàng dâu nhỏ tội nghiệp mà núp ở bên cửa xe, không dám mở miệng nói chuyện nữa.

Người đàn ông đó đối với tôi nở nụ cười, giống như hồ ly, gây cho tôi một loại cảm giác giảo hoạt.

“Trần tiên sinh chào ngài, tôi tên Lý Tam.”

Tôi hỏi: “Các người muốn mang tôi đi nơi nào?”

Lý Tam mỉm cười: “Lão gia tử dặn dò chúng tôi mang ngài tới, đây là dặn dò nhất thời, cho nên tiểu thiếu gia không biết, bất quá giống như Tiểu Ngũ nói, chúng tôi đều là người của tiếu thiếu gia, nên chúng tôi sẽ không gây thương tổn đến ngài.”

Tôi suy nghĩ một chút, hỏi: “Lão gia tử là ai?”

Lý Tam trả lời: “Là ông ngoại của tiểu thiếu gia.”

“Mọi chuyện lúc trước đều là ông ấy làm?” Tôi lập tức nhớ tới chuyện lúc trước.

Lý Tam ánh mắt lóe lên mấy phần ý cười chân chính: “Bắt đầu từ scandal của tiểu thiếu gia đều là ông ấy làm, còn lão gia tử tại sao lại làm như thế, tôi không nói được, hôm nào ngài hỏi lại tiểu thiếu gia đi.”

Tôi không nói gì thêm.

Bọn họ đem tôi mang tới biệt thự giữa sườn núi, bọn họ không cho tôi nói chuyện, đem tôi mang tới một căn phòng ở lầu hai, sau đó liền rời đi.

Tôi đi tới bên cạnh cửa sổ, nhìn thấy bên trong đình viện dưới lầu có hai người đang chơi cờ.

Một lão nhân gia tôi không biết, người còn lại là người mẫu tiên sinh vừa quen thuộc vừa xa lạ, cho dù không nghe được thanh âm của bọn họ, mà chỉ từ khí thế ác liệt trên người của người mẫu tiên sinh liền biết bọn họ không phải đang tiến hành một cuộc đàm phán trong hòa bình.

“Người kia, là ông ngoại của tôi.”

Tôi quay đầu, nhìn thấy người mẫu tiên sinh số 2.

Người mẫu tiên sinh số 2 đối với tôi nở nụ cười, nghiêng nước nghiêng thành.

“Lý Thiệu Niên, là anh họ của tôi.” Hắn chỉ chỉ người mẫu tiên sinh.

Tôi khống chế nội tâm kinh ngạc, liếc hắn một cái.

Người mẫu tiên sinh số 2 đi lên phía trước: “Lão gia tử muốn anh họ quay về nước Mỹ đi, bất quá anh họ vẫn luôn không chịu, xem ra là bởi vì anh a.”

Tôi trầm mặc.

“Lão gia tử đã đáp ứng với tôi, nếu như tôi có thể bắt anh họ quay về Mỹ, ông ấy liền đem một phần tư cổ phần trong tay cho tôi.”Người mẫu tiên sinh số 2 nhíu mày: “Đây là một món làm ăn lớn a.”

Tôi trầm mặc.

“Bất quá, tôi cũng rất thích anh, chẳng bằng, anh theo tôi đi.” Người mẫu tiên sinh số 2 cư nhiên nắm cằm của tôi.

Quả thực là đang làm nhục tôn nghiêm của một tổng tài a.

Tôi hung hang hất tay của hắn.

“Tôi không thích cậu.” Tôi nghiêm túc nói: “Vừa nhìn cậu liền biết là loại người không biết nấu cơm, không biết xoa bóp.”

Lão Thụ: Thật sự thì ta mong chờ một lý do cẩu huyết hơn cơ =))))))

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK