- Ta không sao, Nhị tỷ cẩn thật một chút, tên này rất cường đại, đã đạt đến Vũ Sư Đại viên mãn, tỷ nhanh tìm người tới hỗ trợ, ta trước ngăn chặn hắn.
- Không được, này làm sao có thể, hắn đã lợi hại như vậy, ngươi như thế nào ngăn cản được hắn.
Dương Nguyệt nghe xong, không cần nghĩ ngợi, vội vàng cự tuyệt.
- Tỷ, tỷ nghe ta nói, ta không có việc gì, chỉ cần ngươi có thể ở trong một khắc đuổi tới mà nói, tuyệt đối không có vấn đề gì.
Dương Lỗi nhìn tỷ tỷ này của mình, nói ra.
Dương Nguyệt nhìn nhìn Dương Thanh, cũng biết thực lực đại quản gia này cường hãn, hơn nữa còn là ma tu, nếu như mình không đi tìm người hỗ trợ, tuyệt đối không có khả năng chiến thắng hắn, thậm chí hai người đều chết, tìm xin giúp đỡ là biện pháp duy nhất. Cũng chỉ trách nơi này cách tiền viện Dương gia quá xa, cho nên đánh nhau kịch liệt như vậy, bên ngoài căn bản nghe không được gì.
- Muốn đi mật báo, không có cửa đâu, lưu lại cho ta, U Minh quỷ trảo.
Lại là một trảo nắm qua hai người, trên trảo tản ra ánh sáng màu lam, thế đi cực kỳ quỷ dị, làm cho người ta cảm thấy trong nội tâm sợ hãi.
- Tam Sát Hợp Nhất, chết đi cho ta!
- Nhất Kiếm Sương Hoa… ngưng.
Phanh phanh.
- PHỐC.
Dương Lỗi cùng Dương Nguyệt đồng thời phun ra một búng máu nước.
- Nhị tỷ, đi mau, ta ngăn trở hắn.
Dương Lỗi đẩy Dương Nguyệt đi, trong mắt lóe lên tinh mang, Trường Đao nơi tay, hét lớn một tiếng:
- Tam Sát Hợp Nhất, chết cho ta.
- Đệ đệ, ngươi kiên trì, nhất định phải kiên trì, ta rất nhanh sẽ trở lại.
Dương Nguyệt dậm chân, chạy vội mà đi.
Nhìn thân ảnh Dương Nguyệt đào tẩu, Dương Thanh không khỏi mắng to:
- Đáng chết, ngươi cái súc sinh này, ta giết ngươi.
Hắn rất rõ ràng, nơi đây cách tiền viện quá xa, cho nên đánh nhau mới không nghe được, khí tức cũng truyền không đi xa như vậy, cho nên mình mới yên tâm sử dụng bí pháp Ma Đạo mà bản thân tu luyện, mà Dương Nguyệt đào tẩu, thân phận của mình tất nhiên bạo lộ, như vậy hắn ở kinh đô Càn Nguyên quốc sẽ không có nơi sống yên ổn, thậm chí bị truy sát không chỗ lẫn trốn.
Hắn là đại quản gia Vương phủ, biết rõ thực lực của Vương phủ mạnh bao nhiêu, hắn giết tam nhi tử của Võ Thánh, cho dù đứa con này phế vật, cũng là máu mủ của Vương gia, bình thường hắn không quan tâm đến, mặc cho người khác khi dễ, nhưng tất cả đều dừng ở một mức giới hạn, cho phép ngươi khi dễ con ta đã là điểm giới hạn, nhưng nếu ngươi dám giết hắn, chưa nói đến máu mủ tình thâm, chỉ nói đến mặt mũi, hung thủ phải chết không thể nghi ngờ, chính vì thế mà khi Dương Thiên nói muốn giết Dương Lỗi, liền bị đại phu nhân quát mắng, bởi vậy trong nội tâm Dương Thanh rất hận, cơ hồ muốn nổ tung.
- U Minh quỷ trảo, Câu Hồn Đoạt Phách.
Dương Lỗi thấy thế không khỏi hoảng hốt, một kích này, Dương Thanh là đánh ra toàn lực, mình tuyệt đối gánh không được, nhưng thực sự trốn không thoát, một kích kia đã tập trung vào mình, như thế chỉ có liều chết đánh cược một lần.
Dương Lỗi ngưng tụ chân khí toàn thân, quán chú đến bên trong Phong Ẩn Đao, kinh mạch toàn thân căng cứng, hai mắt trợn to, trong miệng quát lớn:
- Phong Khởi, Vân Dũng, Vũ Lai. Tam Sát Hợp Nhất, phá cho ta!
- Đinh, Phong Ẩn Đao kích phát Nhất Kích Tất Sát.
- Đinh, chúc mừng người chơi Dương Lỗi đánh chết Dương Thanh, điểm kinh nghiệm EXP +20000, khí công giá trị +200, điểm tích lũy giá trị +100.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được bí tịch U Minh quỷ trảo.
- Đinh, chúc mừng người chơi thăng cấp.
Trong nội tâm Dương Lỗi vô cùng sảng khoái, rõ ràng xuất hiện Nhất Kích Tất Sát, đây chính là một phần vạn tỷ lệ ah, vận khí của mình thật đúng là tốt, nếu như không phải Nhất Kích Tất Sát này mà nói, mình đã có thể thảm rồi.
Chính mình lại thăng một cấp, bây giờ là Vũ Sư tầng hai rồi, trong nội tâm Dương Lỗi biết rõ đằng sau muốn thăng cấp cần điểm kinh nghiệm EXP càng nhiều, thăng cấp cũng càng khó, như thế không biết khi nào mới có thể đạt tới cấp độ Võ Thánh.
Làm cho Dương Lỗi phiền muộn chính là, Dương Thanh này tốt xấu gì cũng là một cao thủ Vũ Sư Đại viên mãn, trên người vậy mà chỉ tuôn ra một bản U Minh quỷ trảo, những thứ khác không có cái gì, thật sự là mất hứng. Bất quá cũng còn may là không có cái gì.
Dương Thanh vừa chết, còn lại bốn hạ nhân, cũng không cần phải tồn tại, Dương Lỗi lấy Phong Ẩn Đao ra, bốn người gọn gàng biến thành điểm kinh nghiệm EXP.
Bốn người này mặc dù không có cống hiến vũ khí, bí tịch gì, bất quá cũng cống hiến hơn 100 lượng bạc, vừa vặn bổ sung hai túi trống rỗng của hắn.
Thu thập xong hết thảy, Dương Lỗi tự mình ngồi xuống, liền nghe được tiếng bước chân.
- Đệ đệ, đệ đệ, ngươi không sao chứ, ma đầu Dương Thanh kia đâu?
Ngữ khí của Dương Nguyệt thập phần lo lắng, thần thái quan tâm kia, lại để cho trong nội tâm Dương Lỗi ấm áp, mình ở nơi này còn có người quan tâm a.
- Ta không sao, Nhị tỷ, ta không sao, tỷ không cần lo lắng, chỉ là tinh thần lực tiêu hao quá lớn mà thôi.
Kỳ thật sau khi Dương Lỗi thăng cấp, thuộc tính toàn bộ đầy đủ trở lại, bất quá vì che dấu bí mật của mình nên không thể không giả bộ:
- Về phần Dương Thanh kia, mới vừa rồi bị một cao thủ thần bí đuổi đi.
- Tam Thiếu gia, cao thủ thần bí ngươi nói, là cái dạng gì?
Lúc này trung niên nam tử sau lưng Dương Nguyệt lên tiếng nói.
- Thực xin lỗi Triệu hộ viện, ta căn bản chưa kịp nhìn rõ ràng, cao thủ thần bí kia liền đuổi theo Dương Thanh đi ra ngoài.
Dương Lỗi lắc đầu nói ra.
Triệu hộ viện gọi là Triệu Trường Khôn, là hộ vệ Uy Vũ Vương phủ, một thân tu vị đã đạt đến Vũ Vương tầng bảy, một thanh Khai Sơn Đao xuất thần nhập hóa, cảnh giới tuy là Vũ Vương tầng bảy, nhưng thực lực chân chính có thể so với Vũ Vương tầng chín, thậm chí có thể đối chiến cùng Vũ Vương Đại viên mãn.
- Thật sự? Tam Thiếu ngươi xác định?
Triệu Trường Khôn hiển nhiên không tin, đối với Tam Thiếu phế vật trước kia, hôm nay cũng đã đi vào Vũ Sư, lại để cho hắn ghé mắt mà nhìn, thập phần hoài nghi, Tam Thiếu trước mắt này đến cùng có phải thật sự hay không, nếu như có người giả trang mà nói, chuyện kia đã có thể nghiêm trọng rồi.
- Triệu hộ viện, ngươi đây là ý gì, chẳng lẽ đệ đệ của ta có cái gì không đúng sao?
Nghe được Triệu Trường Khôn nói như vậy, Dương Nguyệt bất mãn, tuy trước kia Dương Lỗi không thể tu luyện, nhưng hiện tại không chỉ là có thể tu luyện, hơn nữa tu vị tiến nhanh, cũng không kém so với mình, đây đối với Dương Nguyệt mà nói, là một chuyện tốt, mà Triệu hộ viện này cư nhiên nói như thế, hiển nhiên không đem Dương Lỗi để trong mắt, nàng như thế nào không tức giận.
Hoài nghi mặc dù không sai, nhưng mà không nên nói thẳng ra như vậy, Triệu Trường Khôn hắn còn không có tư cách kia.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK