- Ngươi…tiểu tử, ngươi là ai, mau buông tay tiểu Anh, bằng không ta sẽ giết ngươi!
- Ngươi là ai? Chuyện này quan hệ gì với ngươi? Giết ta, ha ha, chỉ sợ ngươi còn chưa đủ tư cách…
Dương Lỗi cười lạnh nói.
- Được, tốt lắm, ngươi giỏi lắm.
Hắn không giận ngược lại cười:
- Ở Tô gia, người dám nói chuyện như vậy với Tô Diệu ta ngươi không phải người thứ nhất, nhưng những người kia đều đã chết rồi.
- Tô Diệu, nếu ngươi dám động thủ, ta sẽ không khách khí, tránh ra.
Lời nói của Tô Diệu làm Tô Anh hoàn toàn phẫn nộ, tuy người này luôn thật đáng ghét, nhưng lần này thật sự quá đáng, lại dám uy hiếp sư đệ của mình, rất đáng hận, làm Tô Anh tức giận đến cực điểm.
Tô Diệu tuyệt đối không dám động thủ với Tô Anh, Tô Anh chẳng những là tiểu công chúa của Tô gia, quan trọng nhất là sau lưng nàng còn có Tô Nghiên, tu vi Tô Nghiên sâu không lường được, có thể nói là nhân vật lợi hại nhất Tô gia, cũng là nhân vật thần bí nhất, người từng đắc tội Tô Nghiên đều chết không nơi táng thân, cho nên không người nào dám trêu chọc Tô Nghiên. Chính bởi vì Tô Anh có bối cảnh như vậy, vô luận Tô Anh xông ra bao nhiêu họa cũng không ai dám làm gì nàng, mà Tô Diệu vì nhìn trúng điểm này mới theo đuổi nàng, chỉ cần chiếm được Tô Anh chẳng khác nào chiếm được lực lượng sau lưng nàng, nhưng bây giờ nhìn thấy Tô Anh lại ở chung một chỗ với một tiểu tử vô danh, còn thân mật nắm tay, điều này làm Tô Diệu vô cùng phẫn hận.
- Tiểu tử, nếu ngươi là nam nhân thì đừng co đầu rút cổ sau lưng nữ nhân.
- Ngươi tên Tô Diệu phải không?
Dương Lỗi đẩy nhẹ Tô Anh, nhìn hắn, trên mặt lộ ra dáng tươi cười thản nhiên, đối với Dương Lỗi mà nói người này chẳng có gì đặc biệt hơn người, hiện giờ tu vi của mình đạt được cảnh giới thất tinh luyện cương, hắn chỉ mới đạt tới trình tự cửu cực tạo hóa mà thôi, còn chưa siêu việt đạt tới thiên tiên cảnh giới, hay thực lực đạt tới thiên tiên, nếu như vậy Dương Lỗi tuyệt không để ý, đừng nói uy lực Thiên Đao Nhất Thức mạnh mẽ vô cùng, có thể vượt cấp khiêu chiến, mặc dù là đại tạo hóa thủ cũng đủ thu thập hắn.
- Sư đệ, chúng ta đi, đừng để ý đến hắn.
Nhìn Dương Lỗi nói vậy, Tô Anh có chút sốt ruột, đối với tình huống của Tô Diệu, Tô Anh hiểu rõ ràng, tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới cửu cực tạo hóa đỉnh phong đại viên mãn, tùy thời đều có thể độ thiên kiếp, bản thân nàng không phải đối thủ của hắn, mà Dương Lỗi chỉ đến trình tự thất tinh luyện cương mà thôi, chênh lệch với Tô Diệu quá xa, nếu một khi hành động theo cảm tính xác định chỉ còn con đường chết, Tô Diệu là người lòng dạ độc ác, một khi Dương Lỗi động thủ với hắn, Tô Diệu chắc chắn sẽ không buông tha Dương Lỗi, mà sẽ hạ thủ tàn nhẫn, thậm chí là hạ độc thủ.
- Sư tỷ, ngươi không cần lo lắng, tiểu tử này ta còn có thể ứng phó.
Dương Lỗi không thèm để ý, đẩy tay Tô Anh tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn Tô Diệu:
- Nhìn bộ dạng của ngươi, đáng tiếc không phải thứ tốt, lãng phí một bộ hảo túi da.
- Muốn chết!
Nghe được lời Dương Lỗi, Tô Diệu giận dữ vung tay, một thanh trường kiếm nháy mắt xuất hiện:
- Ngươi đáng chết, ta sẽ đem ngươi cắt thành mảnh nhỏ!
Lúc này ánh mắt Tô Diệu nhìn Dương Lỗi cực kỳ âm độc, giống như ánh mắt băng sương của độc xà.
- Ha ha…thật sự là buồn cười, muốn cắt thành mảnh nhỏ, khẩu khí thật lớn ah, chỉ là cửu cực tạo hóa mà thôi, mở miệng thổi như vậy, nếu ngươi đột phá rồi còn được, một cửu cực tạo hóa nho nhỏ lại mở miệng cuồng ngôn, thật sự là chuyện buồn cười nhất thiên hạ.
Dương Lỗi nghe vậy cười nói.
Ngữ khí này khiến Tô Anh cùng Tô Diệu đều sửng sốt, trong lòng Tô Diệu thầm nghĩ, tiểu tử kia chỉ bất quá đạt tới thất tinh luyện cương, làm sao tự tin như vậy, mình đạt tới cửu cực tạo hóa đại viên mãn, chẳng lẽ đầu óc hắn phá hủy, là người điên hay kẻ ngốc hay sao?
Không chỉ có Tô Diệu nghĩ như vậy, Tô Anh cũng không hiểu được ra sao, nhưng trong lòng nàng vô cùng lo lắng, vạn nhất nếu Dương Lỗi xảy ra sự cố, vậy nàng nên làm gì bây giờ? Mình làm sao giải thích với sư phụ, cho nên bất kể như thế nào cũng không để Dương Lỗi đối chiến với Tô Diệu.
- Tiểu tử, bản thân ta thật muốn nhìn thực lực của ngươi, rốt cục có lợi hại như miệng của ngươi hay không.
Ánh mắt Tô Diệu híp lại, khí thế đột nhiên tăng lên.
Ngay trong nháy mắt hai người muốn động thủ, Tô Anh lắc mình chắn ngang hai người, nàng nhìn Tô Diệu lạnh lùng nói:
- Tô Diệu, ngươi cút nhanh đi, Dương Lỗi là sư đệ của ta, là đệ tử của sư tôn ta, ngươi dám động thủ với hắn? Nếu ngươi dám tổn thương hắn, sư tôn chắc chắn đánh tan linh hồn của ngươi, vĩnh không siêu sinh.
- Không có khả năng, điều đó không có khả năng, hắn làm sao có thể là đệ tử của sư tôn ngươi, không có khả năng, tiểu Anh, ngươi nhất định là đang gạt ta, đúng, ngươi dối gạt ta, ngươi sợ ta giết hắn.
Lời nói của Tô Anh làm Tô Diệu không thể thừa nhận, ánh mắt oán độc, khí thế không hề giảm xuống mà ngược lại gia tăng:
- Tiểu Anh, ngươi tránh ra, ngươi tránh ra, ta sẽ không bỏ qua hắn, ngươi là của ta, là của ta, ta sẽ không để cho bất kỳ nam nhân nào đến gần ngươi, phàm là nam nhân có ý đồ với ngươi ta đều hủy diệt, hủy diệt…
Lúc này Tô Diệu giống như bệnh tâm thần, cả người đều điên cuồng, ánh mắt đỏ đậm, khí thế không ngừng kéo lên.
Tô Anh thầm nghĩ không ổn, tế ra trường tiên chăm chú nhìn Tô Diệu, đồng thời nói:
- Sư đệ, ngươi chạy nhanh đi, nhanh tìm sư tôn, ta ngăn trở hắn!
Nàng hiểu rõ thực lực Tô Diệu, hắn vô cùng cường hãn, hơn nữa hiện tại đã phát điên, tiến vào trạng thái điên khùng, thực lực cơ hồ gia tăng không chỉ một lần, ở dưới tình huống khủng bố như vậy thực lực của nàng vốn đã không bằng hắn, hiện tại muốn ngăn trở hắn chẳng khác gì người ngốc nói mê, cho nên chỉ hi vọng kéo chân hắn, để Dương Lỗi nhanh chạy đi tìm sư tôn Tô Nghiên, chỉ cần Tô Nghiên ra tay, như vậy Tô Diệu không đáng giá nhắc tới.
- Không, sư tỷ, ngươi không ngăn được hắn, để cho ta tới.
Dương Lỗi lắc đầu nói.
Nghe được lời của Dương Lỗi, Tô Anh nhất thời khó thở, quát:
- Đã đến lúc nào mà ngươi còn muốn cậy mạnh, ngươi chỉ có cảnh giới thất tinh luyện cương mà thôi, thực lực của hắn là cửu cực tạo hóa đại viên mãn, hơn nữa hắn đã tiến vào trạng thái điên cuồng, thực lực gia tăng không chỉ một lần, ta cũng không ngăn được hắn, ngươi làm sao được? Ngươi còn đánh không được ta, nếu đánh với hắn có khác gì chịu chết? Nhanh lên, đi tìm sư tôn đến đây, Tô Diệu không dám làm gì ta đâu.
Hành động của Tô Anh làm cho Dương Lỗi hết sức cảm động, mình mới nhận thức nàng không đến một ngày, lại quan tâm mình như vậy, trợ giúp chính mình, nhưng Dương Lỗi sẽ không làm theo lời nàng, hắn không khả năng lưu nàng một mình đối phó Tô Diệu, không khả năng tránh né sau lưng nữ nhân.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK