• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cà chua nhỏ của tôi miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, nhưng hình thức mùi vị không có giá trị nghiên cứu, giáo viên hướng dẫn cho tôi tự xử lý.

Tôi gói mấy quả đưa cho Yến Tử An, anh biết đó là do tôi tự trồng thì ném ngay bóng rổ đi, chạy tới. Ba quả cà chua nhỏ, anh cẩn thận lấy một quả.

Tôi nói: “Mặc dù bề ngoài không đẹp lắm nhưng vị vẫn ổn.”

Yến Tử An không rửa, cắn luôn một miếng.

Bên cạnh có người hỏi: “Anh An, anh còn chơi nữa không?”

Yến Tử An: “Không! Bận ăn cà chua.”

Người nọ ờ, quay người đi thì bị Yến Tử An gọi lại: “Cậu không hỏi tôi ăn cà chua gì sao?”

Người đó: “Vậy anh ăn cà chua gì?”

Yến Tử An nở nụ cười ngốc nghếch: “Bạn gái tôi tự trồng!”

Tôi ở bên cạnh im lặng che mặt lại. Với cái vẻ ngoài của cà chua này thì thực sự không đáng để khen. Có phần… hơi mất mặt.

Trên đường đi cùng Yến Tử An về, tình cờ gặp bạn cùng phòng. Cô ấy kinh ngạc nhìn chằm chằm trái cà chua cuối cùng trong tay Yến Tử An, nói: “Đậu mía Lâm Diệp Bạch, đồ vô lương tâm. Không phải bà nói mai này tự trồng cà chua tặng bạn trai tương lai sao? Tui xin cũng không cho! Bây giờ bà cho người khác dễ vậy sao?”

Dễ? Đâu có dễ.

Tôi nắm tay Yến Tử An: “Thì như bà thấy đó, bạn trai.”

Đã được chứng nhận.

- --Hết---

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang