• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

21.

Đang nói chuyện thì bất ngờ cửa bị đẩy ra, đệ đệ lao vào kéo váy ta rồi cười mỉa mai. Vừa kéo, vừa nói:

“Tỷ tỷ thế mà lại trở thành nha hoàn thông phòng của kẻ khác, có phải đã thất thân rồi không? Tỷ không thấy bản thân mình bẩn thỉu à?”

Nó chỉ mới mười hai tuổi, nhưng thân hình giống như một nam nhân trưởng thành. Gương mặt có vẻ hung tợn, cười lên càng thêm dung tục.

Nhưng mẫu thân ta chỉ mỉm cười rồi âu yếm nhìn nó.

Ta cố gắng kéo váy ra khỏi tay đệ đệ, lấy trong túi ra một ít hạt dưa để dỗ dành, kết quả là nó đảo mắt 1 cái rồi xé toạc chiếc túi đang treo ở thắt lưng ta.

Ta muốn giành lại, nhưng mẫu thân lại bảo: "Tiểu Thảo, đệ đệ con mới tí tuổi thôi. Đừng tính toán với nó.”

Cuối cùng, ta tay không bước ra khỏi nhà.

Ta gặp 2 tên vô công rỗi nghề ở trước cửa s.òng b.ạc, nói qua về tình hình trong nhà rồi nói:

“Nếu như hai ngươi có thể dụ dỗ con trai nhà đó qua đây chơi, ta sẽ cho hai ngươi thêm năm lá vàng."

Sau khi làm xong những việc này, ta trở về căn nhà do Thập Thất thuê và yên lặng chờ đợi.

Ngoài việc đọc sách, ta dành thời gian còn lại để nghĩ về Tạ Hành.

Thực ra, ta chỉ mới ở bên chàng vỏn vẹn vài tháng, thời gian tuy rất ngắn nhưng sự hạnh phúc mà ta có được còn lớn hơn tất cả niềm vui trong suốt mười mấy năm qua của ta.

Chính sự tồn tại của Tạ Hành đã khiến ta biết được tình yêu thương chân chính có dáng vẻ gì.

Cũng chính chàng đã dạy ta rằng không có gì sai khi th.ù gh.ét hay thậm chí muốn g.i.ế.t những người đã làm tổn thương mình.

Ta nhớ chàng quá.

Trời đã về khuya, ta ngước nhìn vầng trăng ngoài sân, nghĩ về Tạ Hành rất lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK