• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

6.

Sau khi đợi Tạ Hành phê duyệt xong hai cuốn tấu chương cuối cùng, chàng cùng ta trở về cung Huyền Linh.

Đêm hôm đó, chàng ôm ta ngủ. Mùi thơm nhẹ nhàng thoang thoảng trước mũi, ta nhịn không được liền thấp giọng hỏi: “Tại sao Bệ hạ không giế.t ta?”

Tạ Hành mở mắt, hơi cúi xuống nhìn ta: “Tại sao ta lại muốn giế.t nàng?”

Ta không trả lời được.

Thực ra chưa bao giờ Tạ Hành nói muốn giế.t ta. Nhưng ta vẫn luôn nhớ về đêm đầu tiên ta vào cung, ngón tay của chàng để trên cổ ta, lạnh lẽo và đầy nguy hiểm.

Chỉ cần chàng muốn, chàng có thể bẻ cổ ta ngay lập tức.

Nhưng cuối cùng chàng lại không làm gì, thậm chí còn phong ta thành Mỹ nhân, ban cho ta một cung điện và đối xử rất tốt với ta.

Tốt đến nỗi ta cảm thấy trong mười bốn năm cuộc đời, ta chưa bao giờ hạnh phúc như hai ngày này.

Ta chưa kịp trả lời thì Tạ Hành đã nhắm mắt lại, vòng tay đang ôm lấy ta càng chặt hơn: “Tang Tang, nàng rất thật thà. Ta rất thích những đứa trẻ trung thực, vậy nên ta sẽ không giế.t nàng.”

Chàng nói chàng thích ta.

Thật tốt.

Ta thì thầm nói: “Tạ Hành, ta cũng thích chàng.”

Khi ta thức dậy vào sáng hôm sau, Tạ Hành đã mặc quần áo chỉnh tề, đang đứng trước giường nhìn về phía ta.

Thấy ta mở mắt, chàng cong khoé môi rồi đột ngột cúi xuống, chạm nhẹ lên môi ta.

Cảm giác hai bên tai hơi nóng lên, ta còn chưa kịp nói thì đã thấy thứ chàng đang cầm trên tay. Là một chiếc trâm cài hình bông hoa màu vàng trông rất đáng giá.

“Chiếc trâm này được làm từ ngọc bích đỏ, trên này có khắc tên của nàng, Phù Tang.” Tạ Hành cúi xuống đặt chiếc trâm vào tay ta rồi lại đứng lên, “Lát nữa Quất Hạ sẽ đến giúp nàng vấn tóc, nàng hãy cài cây trâm này lên. Tang Tang có còn thích quần áo và giày giống Đồng phi không? Ta sẽ sai người chuẩn bị cho nàng.”

Lúc ta thay quần áo xong thì Tạ Hành đã lên triều, ta ngồi trước bàn trang điểm cẩn thận cầm cây trâm lên nhìn ngắm.

Trong lúc Quất Hạ đang chuẩn bị bữa sáng, tiểu cung nữ kia lại xuất hiện.

Nàng ta chưa kịp lên tiếng, ta đã nhanh chóng mở lời: “Ngày hôm qua, lúc đi thăm Hoàng thượng, ta đã bỏ viên đầu tiên vào trà của người.”

Nàng ta nghe vậy thì rất hài lòng: “Tính mạng phụ mẫu và đệ đệ ngươi tạm thời đã được cứu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK