Hòa Tế từng ngày lớn lên, hình người cũng chậm rãi nẩy nở.
Bản đồ trước kia của Hòa Tế: Tìm ăn + chờ Tiên quân.
Bản đồ hiện tại: Đánh lén Tiên quân + học bạo hành thú ở Ngự Thú Viên.
Nhóm thú nhỏ ở Ngự Thú Viên kia, ban đầu Hòa Tế ôm mục đích đánh trụi lông chúng nó.
Kết quả nàng không đánh trọc được đối phương, đối phương còn đánh nàng sắp trọc luôn. Hòa Tế bắt đầu để bụng, thỉnh thoảng qua đó khiêu chiến nhóm thú nhỏ.
Chiến lực cũng tăng vút lên.
… Khoảng cách nàng trói Tiên quân lại ‘thân thiết’ đại khái là không xa (Cũng không X).
Có điệp linh, Hòa Tế có thể trực tiếp định vị Mặc Hoa Tiên Quân, bớt không ít thời gian.
Trong lòng Hòa Tế kích động, bưng cái đầu đầy lông tơ chạy vội về phía Tiên quân.
“Tiên quân, Tiên quân.”
Mặc Hoa Tiên Quân để mặc Hòa Tế nắm tay hắn: “Lại đến Ngự Thú Viên chơi à?”
“Tiên quân là đồ lừa đảo.” Theo học tập lên cao, Hòa Tế biết nhiều thứ rồi, tóm lại đổi một vị tiểu nương tử xinh đẹp là tuyệt đối không thể nào.
“…” Mặc Hoa Tiên Quân khụ một tiếng.
“Ta không tức giận, cho nên về sau Tiên quân cũng không thể giận ta.”
Đôi mắt nhỏ của cô nhóc đảo tròn, Mặc Hoa Tiên Quân vừa thấy đã biết chắc chắn đối phương lại đánh có ý gì rồi.
Trước đó Mặc Hoa Tiên Quân cho rằng Hòa Tế muốn nhẫn trữ vật của hắn, kết quả nhẫn trữ vật và hàng tồn kho trong phủ đều phải mở ra cho nàng ăn, dường như vẫn còn chưa thỏa mãn.
Tính ra thì mới phá vỏ có bao lâu đâu, trong đầu gà con nghĩ mấy thứ gì thế?
“Hả?” Hòa Tế nghe Mặc Hoa Tiên Quân buột miệng thốt ra vấn đề, ánh mắt nhìn trái nhìn phải, bò đến bên tai Tiên quân nhỏ giọng nói: “Tiên quân, ta muốn... ăn mật hoa.”
“...” Mặc Hoa Tiên Quân ngậm miệng, không nói lời nào.
Con gà béo từ đâu ra mà gan lớn như vậy, vẫn hầm thôi.
***
Biết nhu cầu chân chính của Hòa Tế, hiện tại Mặc Hoa Tiên Quân trốn được bao xa thì trốn bấy xa, gặp quỷ chính là Hòa Tế luôn có thể tìm được hắn.
Chọc đến hắn không thể không biến ảo thân hình và hơi thở, thuấn di ra khỏi trung tâm thành.
Không phải hắn không thích Hòa Tế, chẳng qua độc thân đã lâu, có hơi... Căng thẳng.
Bên tai Mặc Hoa Tiên Quân đột nhiên nghe được tên mình và Hòa Tế, hắn theo âm thanh tìm qua, thấy một đám tiểu đồng tử Tiên Giới, đang tụ tập ở một ngoài một quán sách.
“Thoại bản mới nhất của Mặc Hoa Tiên Quân và Hòa Tế Công chúa lên kệ đây!”
“Mua, mua, mua!!”
“Oa!! Đỉnh đỉnh đỉnh! Thế mà lại là ngọt, quá tuyệt vời! Ta muốn ba quyển!!”
“Còn có truyện tranh của Thiên Tôn và Thiên Hậu cũng lên kệ!”
...
Mặc Hoa Tiên Quân:...?
Mặc Hoa Tiên Quân tiến lên vừa chuẩn bị dò hỏi thoại bản là chuyện thế nào, chủ tiệm đã dứt khoát nhét nguyên bộ thoại bản cho hắn.
Chủ tiệm thấy gương mặt lạ, cực kỳ nhiệt tình nói: “Tới mua “Ngoại truyện Tiên quân bá đạo đi”, Địch Lục Tinh Quân đã viết 7 quyển, giá ba trung phẩm linh thạch, giá rất lợi ích thực tế.”
Địch Lục Tinh Quân? Còn viết 7 quyển?
Mặc Hoa Tiên Quân đen mặt thanh toán ba linh thạch, nhét vào trong áo, quyết định chờ trở về sẽ tìm Địch Lục Tinh Quân tính sổ.
Tình cảm với gà con béo nhà mình đều bị tên này viết thành thoại bản độc hại!
Mặc Hoa Tiên Quân vừa mới chuẩn bị thu vào nhẫn trữ vật, một tiểu đồng tử bên cạnh đẩy đẩy cổ tay của hắn nói: “Nhiệt liệt đề cử xem quyển 6 “Tiên quân bá đạo chỉ bá đạo với nàng”, bên trong các loại cách chơi ‘ứ hự’, cực kỳ kích thích!”
Một đồng tử khác cãi lại: “Cái đó không được, người mới không thể vừa ra khỏi cửa đã xem kích thích như vậy, ta đề cử từ quyển đầu tiên “Tình cảm trên thế gian này đều vì trứng”, cực kỳ ngọt.”
Phía sau lại nhảy ra một đồng tử nói: “Một người một trứng có gì mà ngọt! Người trưởng thành rồi, mọi người hẳn nên xem “Chuẩn mực ngọt ngào”.”
Mặc Hoa Tiên Quân xanh mặt, cảm tạ các vị tiểu đồng tử, giấu trang phục tìm một chỗ non xanh nước biếc cực kỳ kín đáo, ngồi xuống.
Trải cả bảy quyển sách ra phía trước.
Quả thực không dám tưởng tượng, hắn và Hòa Tế chưa làm gì cả, “Tình yêu tuyệt vời” thế mà truyền đến toàn bộ Thiên Giới đều biết hết.
Mặt Mặc Hoa Tiên Quân nghiêm túc, mở quyển thứ nhất ra...
Mặt Mặc Hoa Tiên Quân âm trầm, mở tiếp quyển thứ hai...
...
Mặc Hoa Tiên Quân không nói gì cả, mở “Chuẩn mực ngọt ngào” ra.
Mặc Hoa Tiên Quân xoa xoa lỗ tai phiếm hồng, mặt âm trầm thu lại trang phục, vẫn còn được, mạng chó của Địch Lục Tinh Quân tạm thời có thể giữ.
Tìm được một chỗ linh trì, lại biến trở về chính mình thân hình, hắn nhắm mắt tu thần ngâm mình ở linh trì.
Không biết qua bao lâu thời gian, một con gà béo đi vào.
“Tiên quân! Chàng thế mà một mình chạy xa như vậy! Quá đáng!”
Mặc Hoa Tiên Quân mở to mắt nói: “Sao nàng tìm được ta.”
Hòa Tế lộc cộc lộc cộc chôn đầu vào linh trì, có loại hào khí “Chàng mà còn hỏi ta là ta tự dìm mình chết đuối”.
Mặc Hoa Tiên Quân cười nói: “Ngày thường không phải lá gan rất lớn à, sao hôm nay nhát gan như vậy.”
“Tiên... Quân...” Đôi mắt Hòa Tế trợn tròn, Mặc Hoa Tiên Quân chỉ mặc một cái áo lót hơi mỏng, ngâm mình ở linh trì, thật sự mặc như không mặc.
Hòa Tế nhìn thật kỹ, ánh mắt dịch sang bên cạnh, không chịu khống chế mà lại dịch về.
“Lại đây, ta dạy cho nàng chính xác tư thế ăn mật hoa.”
“Chíp...” Ánh mắt Hòa Tế sáng lên, bơi về phía Mặc Hoa Tiên Quân: “Tiên quân, Tiên quân ta tới đây!!”
Từ từ, nàng tới cái gì thế!
Ngươi nằm yên, đừng nhúc nhích!!!
Trong đầu Mặc Hoa Tiên Quân sống không còn gì luyến tiếc nhớ lại “Chuẩn mực ngọt ngào”, cốt truyện hoàn toàn tương phản với hiện thực.
… Trở về vẫn lấy mạng chó của Địch Lục Tinh Quân thôi.
Tác giả có lời muốn nói:
Địch Lục Tinh Quân: Có vài người đừng nhìn mặt ngoài đứng đắn, thật ra trong lòng rất khó chịu.
Địch Lục Tinh Quân: Có vài người đừng nhìn mặt ngoài uy nghi, thật ta sau triều bị đánh đến đầu toàn u.
Địch Lục Tinh Quân: Có vài người... Á! Ai phóng tên bắn lén!