• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gia từ trước đến giờ chưa từng hối hận qua điều gì, vốn vì đem nữ nhân đó đến Khai Phong thì không còn việc của gia, đến lúc đó oan tình của thái tử cũng được giải, gia cũng có thể hảo hảo nghỉ vài ngày, ở bên cạnh mèo của gia, đem những thứ muốn nói, muốn hỏi, một lần hỏi cho rõ hết. Sau đó thì, đây chính là kế hoạch rất tuyệt đẹp đúng không?

Nhưng nữ nhân đó không biết phát cái chứng điên gì, yêu cầu cái này, yêu cầu cái kia, may mà Bao đại nhân cũng độ lượng, không tính toán với nàng ta, còn vì mấy cái yêu cầu làm khó người của nàng ta mà đi tìm Hoàng thượng, gia thật rất bội phục Bao đại nhân, nhưng mà, gia suốt một đường cũng bị cái cơn điên này của nữ nhân đó dằn vặt muốn chết luôn, hiện tại thêm một người bị hại, có chút đồng tình, lại có cảm giác như huynh như đệ.

Cũng không thể trách sao mấy ca ca lại lo lắng, yêu cầu của nữ nhân đó thật rất không đúng mực, tuy nói đây là việc làm người thường tình, nhưng mấy lời này sao nàng ta không tự mình đi nói với Hoàng thượng đi? Mấy vị ca ca thấy không ổn nói nàng ta mấy câu, nàng ta cư nhiên lại đi tìm mèo của gia, gia thật muốn điên lên, hèn gì gia lúc đó đã có dự cảm không tốt định đi ngăn cản mấy vị ca ca, kết quả vẫn là chậm một bước.

Cũng may Bao đại nhân đến kịp, xem ra vị Hoàng thượng đó cũng không tệ như vậy. Nhưng lúc điều tra án tử lại xảy ra vấn đề, tên Đồ Thiện đáng chết khiến gia và mèo của gia chẳng có chút tiến triển đó cư nhiên lại được thả, làm gia tức chết rồi. Mèo của gia nói việc này hình như có thế lực đen tối ở phía sau, vì vậy Bao đại nhân nói muốn thả con tép bắt con tôm, chỉ là con tép này lại làm hỏng việc, nữ nhân đó lại bắt đầu nổi cơn điên, không còn cách nào đành phải cùng mấy vị ca ca vào Hoàng cung bảo hộ thái tử, gia thật sắp uất nghẹn mà chết rồi đây. Vào Hoàng cung rồi, đại ca cứ luôn không vui vẻ, chính là lo lắng tiểu chất nhi, gia càng là không vui vẻ, rõ ràng đều đã ở Khai Phong rồi, mèo của gia ở trong phủ Khai Phong cũng không cách đây xa mấy, gia cư nhiên lại không thể đi tìm y, mỗi ngày chỉ có thể ngồi bên cửa chờ lúc y vào Hoàng cung mới có thể gặp mặt, gia cảm thấy, gia sắp thành hòn vọng miêu rồi.

Sau khi gặp được nữ nhân đó, gia làm việc gì cũng không thuận lợi, nữ nhân đó rõ ràng biết đại ca lo lắng cho tiểu chất tử, lại còn nói cái gì lo lắng thái tử gặp nguy hiểm, không dám để chúng ta đi, còn nói cái gì ơn huệ của chúng ta nàng ta nhất định ghi khắc trong tim? Trước tiên đừng nói cái này, gia căn bản không phải vì nàng ta, mà là vì chính nghĩa, tiểu hài tử đó và mèo của gia, chính nói đó là cách nàng ta cảm tạ gia sao, gia cảm thấy cách cảm tạ tốt nhất là quên sạch sành sanh về gia đi, cũng đừng nhớ tới gia, gia cảm thấy sợ nàng ta rồi, cùng nàng ta chấm dứt quan hệ mới là chuyện tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK