- sao anh lại tìm đến đây? - nó
- sao anh không được tìm đến đây? - hắn hỏi ngược lại nó.
- anh không định quản lí công ty à?
- em quan trọng hơn! - câu nói này khiến nó cảm thấy trong lòng có chút man mát nhưng vẫn giữ thái độ như bao ngày với hắn.
Lúc này họ đã ăn cơm xong, nó giành rửa chén bởi hồi nãy Quyên đã dọn rồi, cũng không thể bỏ nó ra, nó đứng rửa chén hắn phía sau vòng tay ôm ngang hông, cằm tì vào vai nó hôn một cái rồi cắn vào cổ nó một cái rõ đau khiến nó giật mình la lên.
- đau! anh làm gì vậy?
- không làm gì hết! lo phận sự của em đi!
Dấu cắn cùng dấu hôn in đậm lên cổ giống như là một ấn dấu cấm ai được động đến người con gái hắn đã chọn. Hắn tiếp tục lần mò xuống xương vai nó tha hồ chọc ghẹo khiến nó không khỏi cựa quậy bởi hắn làm cho nó rất chi là nhột.
Thừa thời cơ chén đã được úp ngăn nắp, nó vùng khỏi tay hắn ra ngồi phòng khách vì ở đó có Quyên sẽ bớt đi hành động của hắn.
Hắn cũng bước tới, nhưng vẫn đứng đó chứ không ngồi xuống bên cạnh nó nữa.
- phòng em là phòng nào?
tuy là nhà trọ nhưng cũng tương đối đầy đủ, có 2 phòng nên mới cho Quyên ở ké, lại tiền phòng ít nên cũng thoãi mái túi tiền.
- hỏi làm gì?
- ở đâu? - hắn vẫn không muốn giả thích vì sao mình hỏi phòng nó làm gì.
- đó phòng bên phải! - nó thật bực bội, không biết ông này muốn giở trò gì đây nữa.
Đợi hắn kéo vali vào phong nó xong Quyên mới lên tiếng hỏi:
- anh trai của chị sao kì vậy?
- chị cũng không biết, nhưng như vậy đã lâu rồi! - nó không nhìn mặt cô mà vẫn cứ chăm chú vào gọt trái cây.
Hăn vào phòng nó....
SUGAR98